Chương 46

"Cố tổng... chúng ta..." Lệ Gia Thụ quay lại và nắm tay Cố Thầm vì quá phấn khích, mặt và tay anh đều nóng lên, gần như rơi nước mắt.

Khi anh nắm tay trái của Cố Thầm , anh vẫn thấy lạnh, ôi, anh dâu đang đeo chiếc Patek Philippe của anh trai.

Cố Thầm liếc nhìn bàn tay mình đang bị nắm, Lệ Gia Thụ sợ đến mức nhanh chóng thu lại, chứng kiến ​​anh dâu của mình thảm sát mọi người, ánh mắt càng thêm có khí thế.

Cố Thầm thấy hắn đã lấy tay đi, bình tĩnh thu thập tài liệu trước mặt rồi trả lại cho hắn, bình tĩnh nói: "Tan làm đúng giờ."

A? Anh dâu, sao khi anh thắng lại không hào hứng chút nào? Anh đã làm được một điều tuyệt vời như vậy, nó không đáng được biểu đạt sao?

Nhìn thấy Cố Thầm chỉnh sửa trang phục rồi đứng dậy, Lệ Gia Thụ nhanh chóng thu thập tư liệu.

11 đại diện công ty đến chào Cố Thầm nhìn thấy Lệ Gia Thụ trông như một trợ lý bận rộn đi theo sau Cố tổng.

Đã như vậy thì không cần phải chào Lệ tổng nữa phải không? Bọn họ đều ngầm hiểu nói với Cố Thầm: "Cố tổng."

"Chào Cố tổng."

"Cố tổng, xin dừng bước."

Khi Lệ Gia Thụ nhìn lên, anh thấy anh dâu mình đang bị 11 người đại diện bao vây, ngoài ra còn có trợ lý, cố vấn gì gì đó họ bao quanh. A a, đây là hậu quả của việc không tan sở đúng giờ sao? !H

Lần này gh tự mình đến cảm ơn, trực tiếp nói: "Hôm nay nhìn thấy Cố tổng, phong thái của Cố tổng là tôi thực sự rất có ấn tượng, không biết phòng làm việc Cố tổng ở đâu?" Cố tổng này có lẽ là một nhà kinh doanh trong ngành hàng đầu như tài chính, đối với một ngành cận biên như ngành xử lý rác thải của họ, đó thực sự là một cuộc tấn công thu hẹp phạm vi toàn diện.

Mặc dù họ tương đối hài lòng với kết quả ngày hôm nay, nhưng liệu sự hài lòng của họ lúc này có nằm trong sự mong đợi của Cố tổng không?

Nhìn thấy đường ra khỏi hội trường bị chặn, Cố Thầm trong lòng thở dài nói: "Tôi đã nghỉ rồi."

Tạ tổng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu cười: "Thì ra Cố tổng đã đạt được tự do tài chính." Không có gì đáng ngạc nhiên khi những giám đốc điều hành cấp cao như vậy có thể nghỉ hưu trực tiếp bằng vốn sở hữu trong các công ty lớn. Ông cũng sợ rằng Cố tổng đang đứng đầu một tập đoàn lớn nào đó, dù họ muốn đào đi cũng không có đủ tư cách.  

*Lệ- tài chính của Cố tổng- Đình Khâm

Cố Thầm thản nhiên đáp: "Đúng vậy." Lệ tổng mỗi tháng cho 500 vạn, tài chính vượt bậc và thời gian dư dả (giống ẻm là thời gian dư dả nhưng tài chính suy tàn )

Tạ tổng nói tiếp: "Vậy Cố tổng, có muốn làm cố vấn cấp cao của công ty chúng tôi không? Có thời gian rảnh và chắc chắn không có nhiều công việc..." Được thuê làm giám đốc điều hành cấp cao đáng lẽ là một giấc mơ, nhưng liệu có thể trở thành nhà tư vấn?

 Lệ Gia Thụ nghe những lời như vậy, trêu chọc anh dâu trước mặt anh? Điều này không coi trọng anh chút nào! Phải biết anh uy hiếp bằng hồ bơi, cho nên anh dâu mới bất đắc dĩ rời núi ba ngày! Còn mơ mộng anh dâu anh làm cố vấn ?

Lệ Gia Thụ lập tức lộ ra nụ cười "Cốt lõi" nói: "Dựa vào tình bạn giữa Lệ gia và Cố gia, tôi bất đắc dĩ nhờ Cố tổng giúp đỡ và đồng ý làm cố vấn cho Hoàn Vũ ở thành phố H, Cố tổng có lịch trình rất bận rộn, xin các vị không quấy rầy Cố tổng. "

Nghe Lệ Gia Thụ nói, mọi người đều có vẻ trầm tư, Cố gia? Cố gia nào? Cố Trọng Mậu? Khẳng định không phải.

Cố Trọng Mậu luôn chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân và muốn tận dụng mọi thứ, người nhà ông ta sẽ không bao giờ có khả năng đạt được kết quả đôi bên cùng có lợi trong đàm phán, cũng như không có cách để thuyết phục mọi người.

Lệ Gia Thụ nhân cơ hội, nhanh chóng tách đám đông trước mặt Cố Thầm và nói: "Nhường một chút, xin nhường đường một chút." Ôi, sức quyến rũ của anh dâu anh mạnh đến nỗi ngay cả địa điểm đàm phán như một minh tinh đi ra ngoài.

Nhìn thấy Cố Thầm chuẩn bị rời đi, mọi người nhanh chóng phản ứng lại,  đều là người đứng đắn, không thể làm gì để ngăn cản mà lần lượt đưa danh thiếp của họ và nói: "Cố tổng, nếu có hứng thú, vui lòng liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."

Cố Thầm không trả lời, bình tĩnh đi về phía trước, mọi người đành phải nhét danh thiếp của mình vào túi áo vest của Lệ Gia Thụ.

Lệ Gia Thụ: "???!!!" Có thể coi trọng tôi chút nào phải không?

Cố Thầm cùng đoàn tùy tùng rời đi, mọi người tại hiện trường còn đang suy nghĩ, Cố gia rốt cuộc đang ám chỉ cái gì?

Đáng tiếc không có ai mặt dày trực tiếp hỏi tên Cố tổng, bây giờ cảm thấy cho dù có người cho rằng là bất lịch sự, thì cũng phải hỏi!

Hiện tại bọn họ đành phải hỏi thăm.

Đáng tiếc, trong giới bên ngoài bọn họ không nắm rõ thông tin, khi tìm hiểu bên ngoài, họ phát hiện ra Cố gia bí ẩn này, vốn có quan hệ cá nhân thân thiết với Lệ gia, đã âm thầm lan truyền trong giới từ lâu.

Trước đây, có một vị Cố tiên sinh uống trà cũng với Lệ lão gia đã chỉ điểm cho nhị tiểu thư, sau này Cố lão sư, một nhân vật vĩ đại trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, đã giải quyết được vấn đề của Vân gia, có vẻ như Cố tổng, tuy còn trẻ nhưng có năng lực cá nhân phi thường, có lẽ là hậu duệ bí ẩn của Cố gia này.

Bọn họ không khỏi cảm thán trong lòng, gia tộc này thật sự là nhân tài...

Tuy nhiên, phong cách của Cố gia thực sự rất bí ẩn, có vẻ như không có ai trong gia đình dễ dàng bước ra ngoài, ngay cả Lệ Gia Thụ cũng nói rằng cậu ta chỉ thuê Cố tổng làm cố vấn trong ba ngày dựa trên tình bạn của cậu ta, họ thực sự có thể làm được điều đó?

Tuy nhiên, xét từ tầm nhìn tàn nhẫn của Cố tổng đối với sự nghiệp bảo vệ môi trường của thành phố H, họ thực sự cần sự hướng dẫn của một lão đại như Cố tổng! Quên đi, không biết xấu hổ thì không biết xấu hổ!

........

Cuối cùng hộ tống Cố Thầm tới bãi đỗ xe, Lệ Gia Thụ ngồi vào ghế phụ, lập tức từ trong túi móc ra mười mấy tấm danh thiếp ném vào thùng rác nhỏ trong xe.

Chà, anh thấy thoải mái rồi, cuối cùng anh cũng có thể yên tâm tận hưởng chiến thắng dưới sự hướng dẫn của anh dâu!

Cố Thầm nói: "Trở về biệt quán  đi."

Lệ Gia Thụ khẳng định gật đầu nói: "Được rồi được rồi, anh dâu, ba ngày anh em vất vả rồi! Em lập tức đưa anh về."

Xe bắt đầu chạy êm ru, Lệ Gia Thụ cuối cùng cũng có thể bày tỏ cảm xúc của mình nói: "Anh dâu, chẳng lẽ anh bày ra tất cả chỉ để che giấu thân phận thật của mình sao...."

Cố Thầm tưởng rằng Lệ Gia Thụ muốn nói cái gì, nhưng snh lại nói tiếp: "Anh thực sự đã tốt nghiệp từ một trong những trường đại học hàng đầu thế giới phải không? Người cố vấn là ai vậy? Có thể viết cho em một lá thư giới thiệu không? Có quá muộn để em đăng ký học bằng thạc sĩ thứ hai để cải thiện bản thân không?"

Cố Thầm: "......"

Cậu bắt đầu lừa Lệ Gia Thụ : "Đoán xem."

Lệ Gia Thụ tiếp tục nói: "Anh dâu, anh có biết Hoàn Vũ có ý gì không?"

Cố Thần: "...Vũ trụ."

Lệ Gia Thụ nắm chặt nắm tay, gật đầu: "Đúng đúng, mục đích cuối cùng của em là về sau thu thập rác không gian trong vũ trụ, thành phố, tỉnh, quốc gia, em sẽ làm từng bước một để đến được vũ trụ!"

Cố Thầm: "......."

Lệ Gia Thụ tiếp tục nói: "Anh dâu......"

Cố Thầm đúng lúc ngắt lời hắn, nói: "Tôi có chút mệt mỏi."

Lệ Gia Thụ lập tức quay đầu lại nhìn Cố Thầm một cái, a? Anh dâu anh cũng sẽ mệt sao? Cảm giác anh dâu đến bây giờ vẫn là bình tĩnh vô cùng?

Sau đó, anh nhìn thấy Cố Thần mỉm cười với hắn nói: "Gia Thụ, tôi cảm thấy hôm nay tôi đã nói rất nhiều hơn những gì tôi từng nói trong đời." Tôi mới ở đây được hơn hai tháng, sản lượng nội dung tôi xuất ra ngày hôm nay quả thực đã vượt quá tổng số trong hai tháng này. Vì thế nhóc à, hãy buông tha anh dâu của nhóc đi.

Lệ Gia Thụ còn có một ít cảm xúc trí tuệ, tuy rằng không nhiều, nhưng anh vẫn là hiểu được, anh đưa tay kéo khóa miệng nói: "Được rồi, được rồi, anh dâu, em không nói gì nữa, anh nghỉ ngơi thật tốt nhé, khi nào đến đó em sẽ gọi. "

A a a a a, thế nhưng, niềm hạnh phúc này không có người cùng nhau chia sẻ, anh thật sự sẽ ngạt thở mà chết!

Anh mở điện thoại lên, chuẩn bị tìm người để chia sẻ, nhưng khi nhìn vào, anh thấy vô số tin nhắn WeChat, tất cả đều hỏi hắn về "Cố tổng" và những email nhắc nhở mới liên tục xuất hiện trong hộp thư của anh....

Lệ Gia Thụ cảm thấy ngột ngạt ngay lập tức, họ không biết thông tin liên lạc của anh dâu anh , nhưng họ biết thông tin liên lạc của anh ! Về mặt liên hệ công việc, số điện thoại di động, tin nhắn WeChat và địa chỉ email đều bị lộ...

Lệ Gia Thụ: "......" Mấy người đều bị anh dâu của anh đánh bại, vậy mà còn dám đi đào góc tường sao?

Vì vậy, anh không những không tìm được ai để chia sẻ niềm hạnh phúc này mà những người này còn tiếp tục quấy rối, tước đoạt hạnh phúc của anh! Có công lý không?

Lúc này, Lệ Đình Khâm không biết vì sao gọi tới, đột nhiên căng thẳng, hạ giọng nói: "Anh dâu, là anh trai em gọi tới." Anh lén lút đưa anh dâu ra ngoài làm chuyện này, thu hút rất nhiều kẻ đào góc tường, anh trai anh sẽ không phản đối chứ?

Cố Thầm đang nhắm mắt nghỉ ngơi mở mắt ra, vẻ mặt vẫn không thay đổi, nói: "Vậy thì tốt nhất đừng để Lệ tổng biết chuyện." Bây giờ vợ chồng có quan hệ tài sản chung, khi Lệ tổng giới thiệu việc làm cho cậu, cậu hơi xấu hổ khi từ chối. Làm thế nào cậu, một chiếc bình tĩnh lặng, lại có những kỹ năng này. Tất nhiên, nếu Lệ tổng tự mình phát hiện ra thì cũng không sao, cũng không cần phải giải thích.

Lệ Gia Thụ bắt máy và nói: "Alo, Anh , bên đó không phải đã khuya rồi sao? Sao đột nhiên anh lại gọi cho em?"

Lệ Đình Khâm nói: "Anh trở về nước để giải quyết một số vấn đề quan trọng, bây giờ sự việc đã được giải quyết xong, bên đó thế nào rồi? Đàm phán đã xong chưa? Còn cần anh giúp không?"

Lệ Gia Thụ: "!!!" Anh trai hắn sao lại trở về nước một cách lặng lẽ như vậy? Rốt cuộc có chuyện gì quan trọng vậy?

Lệ Gia Thụ nói: "Ừm ừm, anh, đàm phán thành công, không có vấn đề gì, anh có thể đi làm việc của mình, đừng lo lắng cho em."

Lệ Đình Khâm có chút nghi hoặc hỏi: "Kết thúc sớm như vậy?"

Lệ Gia Thụ nói: "Đúng vậy, đại diện công ty rất dễ nói chuyện." Dưới khí thế của anh dâu, ai lại không dễ nói chuyện? Tất nhiên, cuộc trò chuyện đã diễn ra thành công và kết thúc sớm.

Lệ Đình Khâm nghe Lệ Gia Thụ mô tả tình huống mà hắn gặp phải, và tất nhiên anh không nghĩ rằng những công ty đó sẽ dễ dàng nói chuyện, nhưng vì Lệ Gia Thụ đã nói như vậy nên anh cũng không đào sâu vào đó mà nói: "Tốt rồi, vậy anh sẽ không tới gặp em, có vấn đề gì thì cứ gọi cho anh, anh đi nhà phụ gặp anh dâu em trước."

Lệ Gia Thụ lập tức quay đầu nhìn Cố Thầm: "!!!" Nhưng anh dâu còn ngồi ở ghế sau xe của em!

Lệ Gia Thụ ổn định chính mình nói: "Được rồi, anh làm việc đi, em cúp máy trước."

Lệ Đình Khâm: "Ừ.m"

Sau khi cúp điện thoại, Lệ Gia Thụ nói: "Anh dâu, em phải làm sao đây? Anh trai em nói sẽ đến nhà phụ để gặp anh, nhưng vẫn phải mất một tiếng nữa chúng ta mới lái xe về! Không biết trong chúng ta hay anh trai em sẽ ai tới khu nhà phụ trước."

Cố Thầm nói: "Làm sao khẩn trương như vậy? Nếu đến muộn, chỉ cần bảo Lệ tiên sinh đợi một lát là được."

Lệ Gia Thụ thở dài: "Không, anh dâu, anh không hiểu đâu..." Anh dâu, anh đến muộn cũng không sao, nhưng trực giác em nghĩ là có!

Lần trước anh trai anh không được phép gửi tin nhắn sau 9 giờ tối và trước 9 giờ sáng, khi được hỏi khi nào anh ấy có thể gửi tin nhắn thì anh ấy thực sự nói rằng tốt nhất là không nên làm như vậy!  Anh biết đấy, em đưa vợ anh ấy đi ba ngày nhưng em vẫn lôi anh dâu đi làm thêm ngoài giờ, làm một công việc nặng nhọc và hại não như vậy, em luôn cảm thấy nó không thân thiện với đôi chân của mình cho lắm. .

Lệ Gia thụ muốn thúc giục tài xế đi nhanh hơn, nhưng anh cảm thấy có trách nhiệm với sự an toàn của anh dâu nên chỉ có thể yêu cầu tài xế đi nhanh hơn.

Trong lòng anh nóng nảy quyết định giả vờ nghiêm túc hơn, gọi điện cho Lệ Đình Khâm lần nữa: "Anh, anh đi đâu thế? Ở đây xong việc rồi, em cùng anh đi gặp anh dâu." 

Kết quả Lệ Đình Khâm không có trả lời hắn ở đâu mà hỏi: "Tại sao em lại đi gặp anh dâu? Anh nghĩ điều đó không cần thiết. Hội nhập toàn cầu không phải rất quan trọng sao? Hãy làm tốt công việc của mình trước đã."

Không phải anh hạn chế A Thầm kết bạn, chỉ là lần trước anh nhìn thấy Gia Thụ làm ôn ào tới A Thầm, cho nên tốt nhất không nên để Gia Thụ cãi vã với A Thầm, Lệ gia vẫn có chừng mực.

Lệ Gia Thụ: "......" Cứu với! Tại sao anh lại có cảm giác như đang tự đào một cái hố lớn cho chính mình vậy?

Cố Thầm ở bên cạnh đang vừa nghe vừa cười.

Nghe được Cố Thầm cười khẽ, Lệ Gia Thụ vội vàng chặn micro lại, quay người nói: "Anh, em không nói với anh nữa, em đã trưởng thành, có thể tự mình sắp xếp."

Anh cảm thấy bối rối, liệu mình đã tham gia vào vở kịch của anh trai và anh dâu không?

Cuối cùng cũng đi được trên con đường quanh co ở núi Tùng Hạc, Lệ Gia Thụ thở phào nhẹ nhõm, xem ra anh đã đi trước anh trai mình một bước, chỉ cần đưa anh dâu về trước là có thể. nói rằng anh đến đây để gặp anh ấy, hoàn hảo.

Tuy nhiên, khi anh nhìn ra ngoài cửa sổ, anh nhìn thấy xe của anh trai mình đi xa hơn một chút trên đường núi, mình chỉ còn cách đó vài góc nữa là sẽ đuổi kịp!

Tuy nhiên, anh không dám xông vào đánh tài xế trên đường núi nên đành phải bình tĩnh chờ đợi, ừm, anh bảo anh dâu xuống xe trước, sau đó anh mới ngồi vào xe và anh vẫn có thể giải cứu mình.

Cuối cùng cũng đến bãi đậu xe của khu nhà phụ, anh nói: "Anh dâu, anh xuống xe trước, em sẽ đến đó ngay."

Cố Thầm gật đầu, xuống xe đi vào cửa.

Lệ Gia Thụ đợi hai phút mới thấy xe của anh trai mình đi tới, sau đó xuống xe bước vào, tuy nhiên, vừa đến cửa phòng khách, anh đã nhìn thấy anh dâu đang bình thản ngồi trên ghế sofa uống nước.

Lệ Gia Thụ nói: "A a a, anh dâu, sao không lên thay quần áo đi? Hiện tại vẫn là muộn."

Cố Thầm bình tĩnh nói: "Tại sao phải thay quần áo?"

Cậu mỉm cười và nói: "Tôi khá khát, uống nước đi."

Lý Gia Thụ từ bỏ việc chữ trị: "..." Được rồi, anh dâu, hôm nay nói nhiều như vậy quả thực rất khát nước.

Lúc này Lệ Đình Khâm đã đi vào, anh nhìn qua Lệ Gia Thụ đang ngơ ngác đứng ở cửa, nhìn thấy Cố Thầm ở bên trong.

Anh lập tức cảm nhận được sự khác biệt trong trang phục của Cố Thầm, người thanh niên trước mặt đeo kính gọng vàng, mặc vest và đi giày da, mọi thứ đều hoàn hảo và tinh tế, nhưng tư thế của cậu vẫn lười biếng và nhàn nhã mà anh quen thuộc.

Lệ Gia Thụ cũng cảm thấy thái độ của anh dâu mình đã thay đổi ngay khi tan sở, anh ấy từng có khí chất ưu tú, khí chất mạnh mẽ và mưu lược, nhưng vừa về đến nhà, anh ấy đã thay vào đó là sự lười biếng quen thuộc.

Lệ Đình Khâm liếc nhìn Lệ Gia Thụ với EQ hiểu chuyện và ngay lập tức đi ra ngoài, được được được, cuối cùng mình cũng có thể ngừng tham gia vào vở kịch của họ!

Lệ Đình Khâm tiến về phía trước mấy bước, tới gần Cố Thầm, đặt cốc nước xuống, cười nói: "Lệ tổng trở về nước sao không báo trước cho tôi biết?"

Trang phục của Cố Thầm tuy khác, nhưng bộ quần áo này đối với Lệ Đình Khâm lại quen thuộc, anh do dự, khàn giọng nói: "A Thầm....., sao cậu lại mặc quần áo của tôi?"

____

3k2   190125209

má ơi lâu ngồi lướt fb rồi cày thì trễ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro