CHƯƠNG 4 - ÁNH NHÌN DÈ CHỪNG VÀ CHIẾC MẶT NẠ PHẢN DIỆN
Ngày hôm sau, Becky bước ra khỏi bệnh viện với cảm giác nặng nề như đang đi trên băng mỏng.
Cơ thể nữ phụ phản diện này... thanh mảnh, nhưng lại khiến cô cảm thấy bị soi mói đến từng cử chỉ.
Freen đi cạnh, giữ khoảng cách vừa đủ, đôi tay thỉnh thoảng chạm nhẹ vào lưng Becky, như để nhắc cô: "Mình ở đây."
Hai người bước vào cổng trường.
Nhìn từ xa, ánh mắt của các bạn học, thầy cô, thậm chí cả nam phụ Heng, đều dồn về Becky.
Nhưng lần này, Becky không còn là cô nữ phụ phản diện "ngạo mạn, lạnh lùng" như trong truyện gốc.
Có điều gì đó... khác lạ. Một ánh mắt bình thản, nhưng sắc bén và quan sát kỹ, khiến người đối diện không dám xem thường.
"Ồ... Becky Rebecca đã trở lại..."
Tiếng xì xào râm ran khắp hành lang, nhưng không còn những lời cười khẩy và chế nhạo hẳn hòi như trước.
Nhưng không phải ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt trung lập.
Có những người vẫn dè chừng, vẫn giữ khoảng cách.
Heng đứng ở cuối hành lang, trầm ngâm nhìn Becky.
Ánh mắt hắn có gì đó... lúng túng, khác hẳn cái kiểu tò mò thách thức trước đây.
Freen nhận ra, kéo nhẹ tay Becky, thì thầm:
"Đừng để ánh mắt họ làm cậu xao nhãng. Hãy nhớ nhiệm vụ của cậu."
Becky nhíu mày, nhưng chỉ gật đầu.
Trong lòng cô, nhiệm vụ chính: giữ Freen ổn định cảm xúc, không hề giảm bớt áp lực.
⸻
Vào lớp, mọi thứ vẫn như cũ.
Nhóm bạn cũ quay ra nhìn cô.
Nhưng lần này, Becky không né tránh. Cô đi thẳng, nở nụ cười rất nhẹ, nhưng đủ khiến bầu không khí trong lớp... lặng đi vài nhịp.
Một vài người lướt qua, nhìn cô bằng ánh mắt "cảnh giác".
Becky hạ giọng: "Chào mọi người."
Không quá vui vẻ, không quá lạnh lùng.
Một âm điệu vừa đủ để khiến những lời dè bỉu trước đây... không còn hiệu lực.
Freen ngồi xuống cạnh cô, vẫn giữ dáng vẻ dịu dàng.
Cô thì thầm:
"Cậu đang làm tốt... nhưng hãy nhớ, đừng để Heng hoặc bất kỳ ai làm cậu phân tâm."
Becky nhìn Heng. Anh chàng trông khó xử, nhưng ánh mắt chứa đựng điều gì đó chưa từng xuất hiện trong truyện gốc: sự tò mò pha lẫn e dè.
Một tín hiệu nhỏ: cô có thể... lật ngược vài tình huống trong cốt truyện sắp tới.
⸻
Becky biết rằng việc xuất hiện lại trường học không chỉ là bình thường.
Mỗi ánh mắt của mọi người đều là thử thách:
Nữ sinh cũ ghét cô thì nhìn bằng sự dè chừng.
Nam sinh từng thích cô thì bối rối, e ngại.
Và Heng... khó đoán.
Nhưng Becky đã học được một điều: không còn là nữ phụ phản diện trong truyện, cô có quyền viết lại câu chuyện này theo cách của mình.
Một âm thanh trong đầu vang lên:
[Nhiệm vụ ngày 2 – Theo dõi hành vi nữ chính.
Tránh làm Freen hoảng loạn, nhưng tăng độ thân thiết từng chút.
Thưởng: Mảnh ký ức 2/10.
Phạt: Điểm tồn tại -5%]
Becky thở dài.
Mỗi cử chỉ, mỗi ánh mắt... đều có thể quyết định mạng sống và số phận của cô.
Nhưng lần này, thay vì lo sợ, cô cảm thấy hứng thú.
Một cảm giác lạ lùng: được viết lại câu chuyện, không còn là nạn nhân nữa, mà là người tạo ra nhịp điệu mới.
Freen nắm tay cô một lần nữa, siết nhẹ:
"Chúng ta cùng nhau vượt qua hôm nay nhé."
Becky mỉm cười.
Cô biết, ngày hôm nay... là ngày đầu tiên của việc lật ngược định mệnh.
Và trong sâu thẳm, cô đã sẵn sàng:
không còn sợ hãi, không còn ngại ánh mắt mọi người, không còn là nữ phụ phản diện bị bỏ rơi.
Ngày trở lại trường...
chỉ là khởi đầu của một cuộc chơi lớn hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro