Chap 2

Lưu ý: Chương này có nội dung 🔞 (thủ dâm), các tâm hồn trong sáng hãy cân nhắc trước khi kéo xuống đọc

Trương Gia Nguyên bị đẩy lên giường, lưng không ngừng va vào tấm ván giường cùn, đau tới mức khiến cậu rít lên một tiếng.

Cậu chửi bới, tiến lên, vươn tay túm lấy cái gối đầu giường để kê dưới thắt lưng.

- Bé mồm lại đi

Nghe được tiếng mắng của cậu, người đè ở trên không vui mà nhếch nhếch khóe miệng cảnh cáo. Hôm nay tâm trạng của Trương Gia Nguyên thực sự không vui, kỹ thuật của vị khách hôm nay cũng chẳng ra gì. Cậu nhổ nước bọt vào hắn, kêu hắn ta cút ra khỏi giường.

Gã đàn ông chết lặng khi bị nước bọt của Trương Gia Nguyên phun vào mặt, sau khi ý thức quay trở lại, hắn véo cổ Trương Gia Nguyên, giáng cho cậu một cái tát.

Trương Gia Nguyên hai má nóng bừng vì đau, cậu co chân lại để người đàn ông trôi khỏi người mình, đá cho hắn ta một cái, ôm lây nửa khuôn mặt vừa bị đánh của mình rồi đuổi hắn cút đi.

Gã đàn ông lẩm bẩm chửi rủa, lấy quần áo trên ghế mặc vào. Khi thoáng nhìn thấy quần áo treo trên mắc áo trong phòng khách, hắn ta nghiêng người lật cái nhãn ra xem, cười nhạo nói:

- Được phết nhỉ Trương Gia Nguyên, đã bắt đầu mặc đồ Gucci rồi cơ đấy. Chắc không phải ăn trộm ở đâu đấy chứ?

Trương Gia Nguyên vùi mình trong chăn, lạnh lùng nhìn hắn. Gã đàn ông cũng tự mình cảm thấy gượng gạo, đặt quần áo xuống rồi bỏ đi.

Trước khi đóng cửa, hắn ta vẫn rất tức giận, thò đầu vào cửa nói với Trương Gia Nguyên:

- Thảo nào cậu không muốn ông đây đụ cậu nữa, người ta đã còn mua cho cậu bộ đồ đắt tiền của một thương hiệu xa xỉ! Hy vọng người ta sẽ đối tốt với cậu chút, tốn nhiều tiền cho cậu như thế mà không đụ cậu chết ngất trên giường mới lạ đấy!”

Trương Gia Nguyên lại chửi rủa thêm lần nữa, ngồi bật dậy và bảo hắn ta từ sau đừng vác xác tới nữa.

- Được thôi, vớ được khách sộp rồi thì không cần ông đây nữa chứ gì. Dù gì thì ông đây cũng ngán cậu đến tận cổ rồi, chỉ sợ sau này cậu bị người ta vứt bỏ, lúc thiếu tiền lại gọi điện cho ông đây khóc lóc van xin.

Gã đàn ông nói xong, cười nhạo một cái, rồi đóng sầm cánh cửa sắt gỉ sét lại.

Trương Gia Nguyên nắm chặt chăn bông, nằm ở trên giường hồi lâu, mới bò đến chiếc bàn kê ở đầu giường lần mò tìm điếu thuốc, mở hộp thuốc ra, phát hiện thuốc hôm nay đã hút hết. Cậu hối hận vì đã không lấy vài gói Trung Hoa mà Châu Kha Vũ đưa cho mình, nửa đêm nửa hôm rồi, cậu không muốn ra ngoài mua thuốc, vì vậy cậu đã đổ bã thuốc trong hộp ra và nhai nó, đắng đến mức khiến đầu cậu ong cả lên.

Cậu lại nghĩ đến Châu Kha Vũ, có chút ghen tị khi Châu Kha Vũ có thể sống trong một ngôi nhà hai tầng, có bộ quần áo chỉ dùng để mặc đi ngủ, còn có cả khăn bông sạch để dùng.

Cậu nhổ bã thuốc ra, tháo tấm ga giường mèo máy, dòng suy nghĩ trôi đi rất xa, chẳng mấy chốc liền chìm vào giấc ngủ.

Trương Gia Nguyên đã một tuần rồi chưa làm tình, nghèo đến mức không thể mua nổi bao thuốc lá.

Bình thường cậu dựa vào việc ngủ với đàn ông để kiếm thêm tiền, cũng đã quen với việc vung tay tiêu tiền. Một tuần không nhận khách, cậu không chỉ ngứa tay, cậu còn ngứa cả mông.

Cậu không muốn tìm tới người cũ, lại không biết phải đi đâu để kiếm khách hàng mới. Nửa đêm lỗ hậu của Trương Gia Nguyên bắt đầu chảy nước, dịch ruột chảy ra làm ướt tấm ga trải giường phía dưới cậu. Cậu bị sự lạnh lẽo của ga giường đánh thức, bò dậy bật đèn xem xét, nhưng lại lười thay cái khác, chỉ muốn nằm xuống ngủ tiếp.

Lỗ hậu trống rỗng đến khó chịu, cậu đút hai ngón tay vào lỗ nhỏ phía dưới, chọc chọc vài cái, rất nhanh đã chạm tới vị trí của tuyến tiền liệt. Cậu cong đốt ngón tay gãi gãi, rên lên một cách sảng khoái. Cậu tách hai ngón tay ra để cho nếp gấp của lỗ hậu được trơn nhẵn, rồi lại nhét hai ngón tay vào trong.

Trương Gia Nguyên dùng tay kia vuốt ve dương vật của mình, mở bao quy đầu ra, dùng ngón tay cái dụi dụi lỗ nhỏ ở đầu dương vật, bôi dâm dịch chảy ra từ lỗ hậu lên quy đầu, đưa ngón tay xoa xoa thành một vòng.

Động tác sau này của cậu tương đối nhanh, toàn bộ bốn ngón tay đều đút sâu vào trong, cậu phá nát lỗ hậu mẫn cảm rồi rút ra, xoa quanh đầu lỗ rồi lại chọc tay vào. Cổ tay của cậu dùng lực, ngón tay ngoáy trong lỗ hậu, dâm dịch chảy theo ngón tay xuống chân cậu, từng giọt từng giọt nhỏ xuống giường.

Bằng cách nào đó, khuôn mặt Châu Kha Vũ xuất hiện trong tâm trí của Trương Gia Nguyên. Có lẽ do đã lâu rồi cậu không làm tình, mà Châu Kha Vũ lại là người con trai đẹp trai nhất cậu từng gặp từ trước tới giờ.

Không có tiêu chuẩn đạo đức nào khi thủ dâm, cậu chỉ đơn giản là cho phép mình tưởng tượng rằng bản thân đang trong bộ dạng bị Châu Kha Vũ đè trên giường và đụ một cách mãnh liệt. Trông Châu Kha Vũ có vẻ như không có chút kinh nghiệm tình dục nào, chắc là sẽ đụ từ phía sau. Bản thân cậu quỳ trên giường như một con chó con, rướn hông và ngả người ra sau. Châu Kha Vũ nhất định sẽ không hiểu thế nào là nông sâu, thấy sướng thì cứ điên cuồng đâm vào, ấn chặt eo cậu và đụ cho cậu rên lên vì sướng. Chắc sau khi đâm vài lần thì Châu Kha Vũ sẽ bắn, chỉ là cậu nhóc mà, bắn xong rồi vẫn chưa chịu rủ xuống, vẫn muốn nhét vào đâm thêm một lúc nữa, chưa biết chừng còn có thể bắn thêm lần hai.

Trương Gia Nguyên nghĩ rất nhập tâm, như thể Châu Kha Vũ sẽ xông vào giường của cậu trong giây tiếp theo. Châu Kha Vũ có lẽ cũng sẽ biết đến màn dạo đầu, không biết hôn nhưng cứ nhất quyết đòi hôn cậu, làm cho môi cậu sưng tấy lên.
Tay của Trương Gia Nguyên di chuyển quá mạnh, vô tình đã bắn tinh lên khắp ga giường. Tinh dịch nhớp nháp dính lên tay cậu. Cậu rút ngón tay đang đút trong lỗ hậu ra, lấy khăn giấy lau tay, bò người dậy đi tắm rửa.

Trong lúc cầm vòi hoa sen xả nước vào mặt, cậu đột nhiên nghĩ đến cảnh mình đang tắm trong nhà của Châu Kha Vũ. Phòng tắm nhà Châu Kha Vũ còn lớn hơn cả phòng ngủ của cậu, bên cạnh bồn tắm còn lắp hẳn hai vòi phun nước, thật xa xỉ.

Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ, cậu lẩm bẩm cái tên này. Ngày hôm đó gặp gỡ quá chóng vánh, cậu gần như quên mất Châu Kha Vũ trông như thế nào. Cậu cẩn thận nhớ lại, và vẫn cảm thấy rằng khuôn mặt ngoài đời của Châu Kha Vũ đẹp trai hơn so với trong ký ức của mình.

Trương Gia Nguyên ôm gối và nghĩ về Châu Kha Vũ cả đêm.

Ngày hôm sau, Trương Gia Nguyên đựng quần áo của Châu Kha Vũ vào trong chiếc túi giấy kraft mà cậu đã thu thập được khi gom phế liệu, muốn mang tới trả lại cho Châu Kha Vũ. Tối qua tự chơi một mình đúng thật là quá điên rồ, sáng nay thức dậy mông vẫn còn thấy đau. Khi cậu đạp xe ba bánh, yên xe chạm vào mông khiến cậu đau đớn nên cậu phải đứng lên đạp, khi hai chân luân phiên lên xuống làm lỗ hậu đau như bị xé rách ra lần nữa.

... Sẽ không bao giờ nhét bốn ngón tay vào nữa.

Trương Gia Nguyên hối hận, nén cơn đau và lê bước đến cửa nhà của Châu Kha Vũ.

Không lâu sau khi gõ cửa đã có người ra mở, Trương Gia Nguyên nghiêng đầu nhìn người mở cửa, cảm thấy anh ấy trông khá giống Châu Kha Vũ, chỉ là có phần trưởng thành hơn.

- Cậu tìm ai? -Người đàn ông hỏi cậu.

Trương Gia Nguyên lắc lắc túi giấy trong tay:

- Chào chú, cháu tìm Châu Kha Vũ.

Người đàn ông bật cười, đưa tay sờ đầu Trương Gia Nguyên:

- Tôi là anh trai của Châu Kha Vũ.

Trương Gia Nguyên biết bản thân vừa làm trò cười, gãi đầu cười “he he” để chuyển hướng chú ý của anh trai Châu Kha Vũ.

Anh trai của Châu Kha Vũ đưa cậu vào nhà, và Trương Gia Nguyên theo thói quen đưa tay chạm vào cửa phòng của Châu Kha Vũ.

- Chắc thằng bé vẫn đang ngủ. -  Anh của Châu Kha Vũ nói

- Nhưng cậu có thể vào và gọi thằng bé dậy, thằng bé không gắt ngủ đâu. Giờ cũng không còn sớm nữa, nên thức dậy rồi.

Trương Gia Nguyên gật đầu, xoay nắm cửa đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Châu Kha Vũ vẫn đang nằm trên giường.

Cậu đặt quần áo bên cửa, nhẹ nhàng đi đến đầu giường của Châu Kha Vũ, cúi người chậm rãi đưa mặt lại gần.

Dáng ngủ của Châu Kha Vũ rất đẹp, chăn được đắp gọn, chỉ lộ ra phần đầu. Cảm nhận được bóng người trước mặt, Châu Kha Vũ nhíu mày, mở mắt và giật mình tỉnh dậy.

- Nguyên Nguyên? - Châu Kha Vũ nghi hoặc hỏi.

Trương Gia Nguyên bị biệt danh này làm cho choáng váng toàn thân, cậu đứng thẳng người dậy và ho khan. Châu Kha Vũ vẫn còn đang mơ màng, lại tiếp tục kéo chăn lên nghiêng người ngủ tiếp, miệng lẩm bẩm: "Vẫn là mơ"

Trương Gia Nguyên đi tới phía bên kia giường , vươn tay vỗ vỗ vào mặt Châu Kha Vũ, hô lên:

- Này này, Châu Kha Vũ, tiểu thiếu gia, đừng ngủ nữa, thật sự là tôi, Trương Gia Nguyên.

Lần này Châu Kha Vũ mới từ trên giường bật dậy như một con cá chép, lau nước miếng trên khóe miệng, dùng bộ mặt sững sờ nhìn Trương Gia Nguyên. Ba giây sau, Châu Kha Vũ hét lên, nhảy ra khỏi giường và chạy vào phòng tắm, khóa cửa lại, bắt đầu tắm rửa sấy tóc.

Trương Gia Nguyên không biết tại sao Châu Kha Vũ lại kích động như vậy, cậu buồn chán đến mức đi đi lại lại trong phòng của Châu Kha Vũ, đợi Châu Kha Vũ đi ra. Cậu muốn ngồi lên giường của Châu Kha Vũ, lại cảm thấy cậu đã đạp xe cả chặng đường dài, quần giờ chắc rất bẩn, vẫn là đừng làm bẩn ga trải giường của người ta thì hơn.

Trương Gia Nguyên nhìn thấy Châu Kha Vũ, nhất thời ngẩn người ra. Tóc được sấy bồng bềnh, vẻ mặt rạng rỡ, không còn bộ dạng bù xù như lúc nãy nằm ở trên giường nữa rồi.

- Trông cũng ra dáng phết đó – Trương Gia Nguyên lẩm bẩm

Cậu đưa túi giấy cho Châu Kha Vũ:

- Đây, trả quần áo lại cho cậu. Tôi nghe người ta nói bộ quần áo này hiệu gì ấy nhỉ ... Gu gì gì đó? Tôi sợ mình giặt hỏng của cậu, nên còn đặc biệt đem nó đến tiệm giặt khô để giặt đó.

Cậu đang nói mấy câu vớ vẩn, rõ ràng là cậu đã ném nó vào máy giặt và giặt cùng đống quần áo bẩn của mình. Cậu sợ Châu Kha Vũ sẽ bắt bẻ, nói thế này ít ra còn có thể đổ trách nhiệm sang cho tiệm giặt khô ở trước nhà.

Châu Kha Vũ lại đẩy chiếc túi lại, nói với Trương Gia Nguyên: 

- Hay là cậu cứ cầm nó mà mặc đi

Trương Gia Nguyên nhăn mũi, xua tay nói không cần.

Cậu đang định rời đi thì lại bị Châu Kha Vũ gọi với lại, hỏi cậu đã ăn sáng chưa. Trương Gia Nguyên thật sự chưa ăn sáng, cộng thêm việc cả tối qua tự dày vò mình, nên giờ rất đói. Thấy vị thiếu gia này có nhã ý muốn mời mình ở lại dùng bữa, cậu cũng không từ chối, đi theo Châu Kha Vũ đến phòng ăn và ngồi xuống.

Anh trai của Châu Kha Vũ làm món bít tết, còn chiên trứng cho hai người họ. Trương Gia Nguyên cầm dao nĩa lên, không biết cách dùng, khi chặt thịt làm đĩa phát ra những âm thanh chát chúa. Cậu thử mấy lần rồi đành bỏ cuộc, hỏi Châu Kha Vũ xem có đũa không. Châu Kha Vũ say sưa cắt phần thịt của mình thành nhiều miếng nhỏ, rồi đổi hai đĩa của họ với nhau.

- Cậu ăn phần này của tôi đi, tôi chưa ăn nó. - Châu Kha Vũ nói.

Trương Gia Nguyên có chút xấu hổ, nhưng bụng đói đến mức sôi ùng ục, liền dùng tay phải cầm lấy nĩa, đưa miếng thịt bò vào miệng và bắt đầu nhai.

Cậu không quen ăn hạt tiêu, cảm thấy nghẹn, nhưng cậu không tiện làm phiền Châu Kha Vũ nữa, vì vậy cậu cầm đĩa và nuốt miếng bít tết vào trong miệng, nghiến răng nghiến lợi nhai nó.

Trương Gia Nguyên lau miệng và nói rằng bản thân thực sự phải đi rồi, cậu vẫn chưa đi giao phần sữa chua của ngày hôm nay. Châu Kha Vũ bỏ dao nĩa trong tay xuống, đứng dậy nói:

- Tôi tiễn cậu.

Nhìn thấy sự kiên quyết của Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên không từ chối nữa, nói được.

Châu Kha Vũ tiễn Trương Gia Nguyên ra cửa nhà, đến bên chiếc xe ba bánh của cậu, nhìn Trương Gia Nguyên đạp chân chống, nhảy lên trên xe. Ngay khi Trương Gia Nguyên vừa chạm yên xe, mông cậu lại đau rát. Cậu kêu lên một tiếng “Ai da”, trực tiếp nhảy ra khỏi chỗ ngồi.

- Cậu bị sao vậy?

Châu Kha Vũ đưa tay đỡ lấy cậu. Trương Gia Nguyên không thể nói rằng do đêm qua tự làm quá dữ dội, vì vậy cậu đã nói rằng mình bị mắc bệnh trĩ.

- A ... Là vậy sao ...

Châu Kha Vũ nghe vậy có chút xấu hổ, buông tay để Trương Gia Nguyên tự mình leo trở lại yên xe. Trương Gia Nguyên đứng dậy đạp bàn đạp, mỗi lần dùng lực cậu đều cảm nhận được cúc hoa đang nở rộ. Cậu còn phải giả vờ mỉm cười, để Châu Kha Vũ mau chóng rời đi.

Châu Kha Vũ đứng một bên quan sát, thấy Trương Gia Nguyên đạp xe khó khăn, bèn hỏi cậu:

- Trương Gia Nguyên, tôi giao thay cậu nhé.

Trương Gia Nguyên vốn muốn từ chối, nhưng hôm nay thật sự rất đau, cậu thậm chí còn nghĩ tới việc buổi chiều có nên đến bệnh viện khám xem có bị rách hậu môn hay không. Cậu từ từ leo xuống khỏi yên xe, dùng tay ra hiệu “Xin mời”, để Châu Kha Vũ trèo lên xe.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro