Chương 2

Rời khỏi ngôi làng nhỏ, Kha Dao bước vào vùng rừng rậm sâu hơn, nơi ánh sáng mặt trời chỉ lắt nhắt len qua tán cây. Không gian u ám, những tán lá rung rinh theo từng cơn gió lạnh, mùi bùn hòa lẫn sương đêm tạo cảm giác cô độc đến rợn người.

Cô nhắm mắt, cảm nhận luồng tà khí còn sót lại. Một nguồn năng lượng dày đặc hơn bất kỳ sinh vật nào trước đây. Ánh Nguyệt Ấn đỏ rực lóe lên, chiếu soi khắp khu vực, phản chiếu bóng cây, khiến bóng tối như chuyển động sống động.

– Hừ... ta chờ ngươi lâu rồi... – một giọng trầm, khàn, vang vọng giữa rừng.

Một sinh vật khổng lồ xuất hiện, hình dạng méo mó, da đen bóng, trên lưng phủ những gai sắc nhọn, đôi mắt đỏ như lửa hận, khí tức dày đặc, áp chế không gian xung quanh. Đây chính là yêu linh cấp cao cuối cùng của Hắc Thôn, đã thao túng lũ yêu linh nhỏ, gieo rắc sợ hãi cho dân làng.

Kha Dao đứng vững, mắt nhìn thẳng vào đối thủ, tay nắm chắc cán kiếm:

– Ngươi là nguồn gốc của tất cả... Ta sẽ tìm ra chân tướng.

Sinh vật lao tới, tốc độ kinh hoàng, ánh mắt đỏ rực, răng nanh lộ ra như muốn xé toạc không gian. Kha Dao nhảy lên, kiếm lóe sáng, từng nhát chém chính xác, uyển chuyển, xé tan không khí lạnh. Máu và bóng tối cuộn xoáy, nhưng cô vẫn điềm tĩnh, từng bước điều chỉnh luồng năng lượng Nguyệt Ấn để cảm nhận dấu vết tà khí sâu nhất.

– Đây... – cô thì thầm, tay áp vào mặt đất, cảm nhận từng rung động, từng tàn dư huyết mạch tà linh. – Manh mối... ở đây.

Yêu linh đập mạnh, bắn ra luồng khí đen như mưa, nhưng Kha Dao né tránh uyển chuyển, đôi mắt đỏ rực soi đường, từng nhát kiếm chém ra, từng vệt máu hòa vào sương, cô dần dần thu hẹp khoảng cách với trung tâm tà khí.

Cuối cùng, một nhát chém mạnh mẽ, ánh Nguyệt Ấn bùng lên, cắt thẳng vào trung tâm cơ thể sinh vật. Yêu linh gầm lên, máu đen chảy ra, tan biến thành khói đỏ yếu ớt, để lại dấu tích huyết mạch kỳ lạ trên mặt đất.

Kha Dao quỳ xuống, đặt tay lên dấu tích đó. Mắt cô lóe lên sắc đỏ, cảm nhận luồng năng lượng huyết mạch đặc thù, bị phong ấn lâu năm, đang cố gắng tìm cách thoát ra. Đây chính là manh mối quan trọng dẫn tới Băng Vực, nơi có đồng hành mới đang ẩn mình và tập luyện Băng Huyết Kiếm Quyết.

– Ta đã tìm thấy dấu vết... – Kha Dao thầm thì. – Huyết mạch này... bị phong ấn... nhưng sức mạnh vẫn còn... và ai đó đang theo dõi.

Cô đứng lên, ánh Nguyệt Ấn đỏ rực chiếu soi khắp khu rừng. Cơn gió lạnh thổi qua, những tán lá rung rinh, như báo hiệu một thử thách mới đang chờ phía trước. Trước mắt Kha Dao, Băng Vực hiện lên trong trí tưởng tượng: núi cao, băng giá phủ, nơi mà đồng hành mới và những bí ẩn về huyết mạch đang chờ cô.

Những tàn dư yêu linh tan biến, không gian trở lại tĩnh lặng, nhưng Kha Dao biết rõ: đây chỉ là bước khởi đầu. Hành trình trừ yêu còn dài, và mỗi manh mối, mỗi dấu vết cô vừa phát hiện sẽ dẫn cô đến những bí ẩn lớn hơn, những trận chiến kinh hoàng hơn, và quan trọng nhất – nơi mà đồng hành mới đang chờ, với công pháp Băng Huyết Kiếm Quyết huyền thoại.

Cô đi tiếp, từng bước chắc chắn trên con đường rải lá ẩm, chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ định mệnh, sẵn sàng đối diện mọi yêu linh, mọi thử thách, và cả những bí ẩn chưa từng lộ diện.

Sương mù mỏng vẫn bao phủ những ngọn núi của Băng Vực. Kha Dao đi từng bước chắc chắn trên con đường băng giá, ánh Nguyệt Ấn đỏ rực soi sáng quanh người, phản chiếu trên lớp băng trắng, tạo thành một quầng sáng lạnh lẽo nhưng uy nghi. Cô nhíu mày khi nhận ra một luồng khí mạnh khác thường. Năng lượng ấy dao động không phải từ yêu linh, mà là từ một sinh vật đang tu luyện công pháp, nhưng lại lan tỏa sát khí mạnh mẽ, dễ khiến người lạ nhầm lẫn.

Cô bước nhanh, tay chạm vào cán dao, ánh mắt đỏ rực quét khắp khu vực:

– Có người... hay... một yêu linh? – Kha Dao thầm thì, cơ thể căng như một con hổ săn mồi.

Chỉ vài bước nữa, một bóng người xuất hiện trên băng giá, đang xoay thân luyện kiếm, từng nhát chém lóe sáng trên không trung, để lại vệt băng lạnh sắc bén. Sát khí mạnh mẽ, nhưng không có dấu hiệu tà ma.

Kha Dao nín thở, lặng lẽ tiến gần, rồi đột ngột rút dao găm khỏi thắt lưng, lao tới với tốc độ như gió, chuẩn bị ra tay trước bất kỳ nguy cơ nào. Cô lao thẳng tới, ánh Nguyệt Ấn bừng sáng, khiến băng giá rung rinh theo từng bước.

– Chắc chắn là yêu linh... – cô nghĩ thầm, nhưng khi vung dao chém xuống, người tu luyện quay lại, né một cách điêu luyện.

– Ngươi... là ai? – Kha Dao lạnh lùng hỏi, hạ dao, ánh mắt dò xét.

Người thanh niên dừng lại, hít sâu, nhìn cô với ánh mắt điềm tĩnh, không hề hấn gì:

– Ta là con người, không phải yêu linh. Không cần lo lắng. – giọng nói trầm, nhẹ nhưng rõ ràng.

Kha Dao dừng lại, tay siết chặt cán dao, cảm giác nguy hiểm vừa tan biến, thay vào đó là sự tò mò. Cô nhẹ nhàng cúi người:

– Xin lỗi, ta tưởng ngươi là... tà ma.

– Không sao. Ta hiểu mà. – thanh niên gật đầu, mỉm cười nhạt. – Ta tên là Phong Lạc, luyện công pháp Băng Huyết Kiếm Quyết nơi đây.

Kha Dao hơi nhíu mày, đáp lại một cách ngắn gọn nhưng lạnh lùng:

– Ta là Kha Dao, từ Trường An.

Một lúc im lặng, cả hai quan sát nhau. Băng giá lấp lánh dưới ánh Nguyệt Ấn, tiếng gió rít qua khe đá hòa với tiếng rên rỉ yếu ớt từ những sinh vật còn sót lại trong khu vực.

– Ta thấy sức mạnh của ngươi... – Phong Lạc nói, ánh mắt sắc bén nhìn Kha Dao. – Ngươi trừ yêu rất thuần thục. Nếu ngươi đồng ý, ta muốn hợp tác với ngươi, cùng trừ yêu trong vùng này và cả những vùng nguy hiểm hơn phía trước.

Kha Dao nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy suy tính. Cô quan sát Phong Lạc, đoán sức mạnh tiềm ẩn trong từng nhát chém vừa rồi.

– Hợp tác... – cô thì thầm, nụ cười nhạt thoáng qua môi. – Nếu ta đồng ý, ngươi sẽ theo cùng ta đến đâu?

– Đến bất cứ nơi nào ta được mời, miễn là có yêu linh và nguy cơ hại dân lành. Ta không lùi bước trước nguy hiểm. – Phong Lạc đáp, giọng kiên định.

Kha Dao gật đầu, ánh mắt đỏ rực lóe sáng. Cô thu dao găm lại, đứng thẳng giữa băng giá, gió lạnh thổi qua, lớp sương mù xoáy quanh, tạo khung cảnh vừa huyền bí vừa đầy căng thẳng.

– Rất tốt. Ta sẽ dẫn ngươi đến nơi có manh mối về huyết mạch phong ấn. Nhưng trước tiên... chúng ta cần trừ sạch yêu linh trong khu vực này. – Kha Dao nói, đôi mắt đỏ rực như đoạt lấy linh hồn của những sinh vật còn sót lại.

Phong Lạc nhẹ nhàng rút kiếm, ánh sáng băng giá lóe lên theo từng nhát chém, phối hợp với Nguyệt Ấn đỏ rực của Kha Dao. Hai con người đứng giữa Băng Vực, một đỏ rực, một lạnh như băng, tạo thành sức mạnh song hành, khiến không gian rung động, báo hiệu hành trình trừ yêu mới đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro