Lạc Giữa Bầy Sói
Đây là một chương truyện trong truyện [Hệ Thống]: Sắc Nữ của Tiểu Đào Đào…

Cuộc đời nhiều lắm lúc nhàn
(Nhàn là gì? Nhàn là nhàn thôi.....)
*Truyện của mình chỉ viết ở wattpad dưới cái nick của mình
Cầu đừng đem đi nơi khác
Nếu có thì làm ơn xin phép trước nha~~~

Đây là một chương truyện trong truyện [Hệ Thống]: Sắc Nữ của Tiểu Đào Đào…

Cô và chị là chị em sinh đôi..Cô và chị giống nhau từ ngoại hình.. âm thanh đến mẫu người đàn ông lí tưởng.Và vì vậy, cô thích anh.. bạn trai của chị mình..Cô biết.. đó là tội lỗi.Cô biết.. cô nên dừng lại.Nhưng, cô chỉ âm thầm yêu anh mà thôi.. có được không?Một tai nạn đến với anh, sự nghiệp đóng băng, chị cô quay lưng cùng anh..Đây là cơ hội của cô phải không? Cho dù chỉ là..Thế thân?Cho dù chỉ là đến ngày anh lấy lại được ánh sáng?Dù thế nào, cô cũng thoả mãn.----------------Một hố khác. Mang đi nơi khác đề nghị phải thông qua ta. Ghi rõ tác giả Tiểu Thư Kiêu Kỳ (kenzylisa)Cảm ơn đã ủng hộ.P/s : Có lẽ sẽ có vài người cảm thấy truyện này giống "Hoa tâm" gì đó, nhưng tôi khẳng định, tôi chưa bao giờ lấy ý tưởng từ truyện này, thậm chí cho đến hiện tại tôi vẫn chỉ mới lướt qua vài trang đầu của nó. Thỉnh không cần đặt câu hỏi.…

"Chúng ta chỉ có một đường khả năng này thôi. Trong cửu tử tìm kiếm nhất sinh, trong Sơn Hải tìm ra chân tướng, trong vũ trụ hồng hoang, tìm thấy lẫn nhau..."…

Tác giả: Hoa Hoa Điểm ĐiểmThể loại: Ngôn TìnhNguồn: Gác SáchTrạng thái: Full - 86 chương + 1 phiên ngoạiDịch giả: Nhóm Editor Có Tâm, Ptv12(mình có edit lại lỗi chính tả và xưng hô sai của dịch giả)Chu Mộ Tu bận bịu nghĩ khẩu hiệu để cổ động cho lão bà trong cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới. Tại cuộc họp, các phóng viên tranh nhau đưa ra câu hỏi, mong giành lấy chủ đề hot cho tờ báo của mình."Chu tổng, nghe nói trước khi phu nhân quen ngài cũng đã là người rất giàu có?"Chu Mộ Tu cười: "Cô ấy vẫn luôn là phú bà."Phóng viên tò mò: "Trong nhà ngài ai quản tiền?"Chu Mộ Tu liếc liếc mắt nhìn vợ đang đứng cạnh mình, không nhanh không chậm trả lời: "Tiền hay tôi đều là cô ấy quản."…

Về bản chất có thể gọi creepypasta là truyện ma cũng không sai, tuy nhiên sức hấp dẫn của nó lại mạnh hơn rất nhiều một phần bởi chúng được thuật lại một cách chi tiết, có thời gian địa điểm xác thực giống như chính người trong cuộc kể lại hơn là sản phẩm thêu dệt của trí tưởng tưởng. Những câu chuyện rùng rợn đang bắt đầu, chúng đang đợi bạn đó.…

"lão chồng tui gymer mười năm, nặng hơn tui hai mươi mấy kí. nhưng bây giờ lão già rồi nên không húc tui văng não nữa :v"…

Nhiều tác giả kể về sasusaku…

~Học viện thiên tài? Có phải chỉ cần vào học viện thiên tài thì tôi sẽ tìm được người đó? Có thật là tôi sẽ tìm được người đó không?~Hỡi gió, nếu người có thể nghe thấy lời cầu nguyện bé nhỏ của conXin nhờ người hãy gửi giùm nó đến chúa…..Có được không?………Gió xào xạc, im lặng, không đáp lời…..…