Chương 9

Đêm hôm đó, trong tổng quân doanh Liễu Châu, Tạ Tử Tuấn đã giải tán hầu hết binh lính, tướng lĩnh, thân tín không liên quan, cùng với Nhạn Vương, Trần Du Phương đồng thời nghiên cứu thảo luận kế hoạch mượn vợ chồng linh xà đối phó chiến đội Bạch Sư.

Quỳ Nhân đang khiêu khích quân đội Liễu Châu, nơi chiến đội Bạch Sư nghênh ngang lui tới xưa nay không khó dự đoán. Dựa vào địa điểm Quỳ Nhân Bạch Sư binh sĩ hoạt động tạo ra một cuộc xung đột nhỏ giữa quân đội một cùng chiến đội Bạch Sư, sau đó để cho quân đội một làm ra vẻ kiệt sức chạy về phía vợ chồng linh xà. Quỳ Nhân hiếu chiến, ham thắng, thêm nữa ban đầu bọn họ mang theo khiêu khích, lúc này bọn chúng rất có thể sẽ truy kích quân đội một ra vẻ kiệt quệ. Quân đội một so với quân đội hai có thể trì hoãn trận chiến với chiến đội Bạch Sư lâu hơn, vì vậy, phần nhiệm vụ này phù hợp với quân một.

Đồng thời, để một nhóm nhỏ đội quân đội hai không nắm rõ tình hình mang lên mình túi thơm mùi vị của Quỳ Nhân, cưỡi ngựa chạy về phía vợ chồng linh xà; để cho đội quân đội hai không biết rõ tình hình khác cũng mang lên người túi thơm mùi Quỳ Nhân đứng ở bên ngoài. Sau đó, ngay khi những người lính quân đội hai đứng ở ngoại vi nghe thấy tiếng la hét, họ lập tức chạy đến nơi mà hai đội quân đang xung đột, hướng này cũng có thể được chỉ ra bằng pháo hiệu. May mắn thay, những địa điểm mà chiến đội Bạch Sư thường lui tới không quá xa lãnh thổ của vợ chồng linh xà, nên rất có thể chiến thuật như vậy có thể dẫn dắt vợ chồng linh xà về chiến đội Bạch Sư. Ngoài ra, để đảm bảo kế hoạch được diễn ra tốt đẹp, cần bố trí tinh binh của quân đội một mai phục tại nơi chiến đội Bạch Sư bị thương nặng chạy trốn, đồng thời bao vây các thành viên của chiến đội Bạch Sư có thể bị tách khỏi đồng đội lúc này.

Lúc này, Thượng Quan Hồng Tín đưa ra một đề nghị để Trần Du Phương cảm thấy vô cùng hoang mang ——

"Tạ tướng quân, quân sư, có thể để quân đội một làm nhiệm vụ cưỡi ngựa xâm lấn lãnh thổ vợ chồng linh xà không?"

Tạ tướng quân nói: "Đây là một nhiệm vụ sinh tử, đồng thời quân đội một không phải đối thủ của vợ chồng linh xà, đi còn không phải chết thảm."

Trần Du Phương hoang mang nói: "Mỗi một binh lính trong quân đội một là Vũ Quốc bồi dưỡng hết bao nhiêu tâm huyết. Mỗi một người đều là tinh anh trong tinh anh. Nếu như lần này có thể diệt trừ sạch chiến đội Bạch Sư, quân đội một cũng là mấu chốt đoạn sau chúng ta thay đổi chiến cuộc lần này. Ta không thấy lý do gì khiến họ phải chịu chết."

Nhưng mà Nhạn Vương mới thật sự là chủ soái, nếu như hắn kiên trì nhất định phải làm, Trần Du Phương cùng Tạ Tử Tuấn không có tư cách ngăn cản.

Lúc này, ánh lửa phản chiếu trên mặt của Nhạn Vương, hắn khẽ cúi đầu, im lặng.

Trần Du Phương hoang mang không thể không suy đoán về ý định của Nhạn Vương vào lúc này, —— hắn suy nghĩ nát óc chỉ có thể nghĩ đến những sự kiện mật thám gần đây. Thời gian đầu, các địa điểm đóng quân của quân đội một liên tục bị chiến đội Bạch Sư đánh bại. Kể từ khi phát hiện ở trong quân đội một có bảy người là mật thám bị hành quyết ngay lập tức, sau đó chiến đội Bạch Sư cũng không còn tiếp tục công kích nơi quân đội một thay đổi vị trí đóng quân. Nhưng điều này không có nghĩa là đã xử lý xong mật thám ở trong quân đội một, cũng không có nghĩa là không có khả năng có mật thám ở trong các quân đội khác.

Bên cạnh đó, kế hoạch này không liên quan gì đến chuyện có mật thám. Sự tồn tại của vợ chồng linh xà này được che giấu tài tình đến nỗi ngay cả Trần Du Phương hắn cũng không biết về chúng, phổ thông binh sĩ, mật thám tự nhiên cũng không biết. Huống chi vấn đề này có thể được ít người biết đến nhất có thể, chẳng hạn như trực tiếp ra lệnh cho họ ngay lập tức mang túi thơm và đi theo một hướng nhất định. Phần lớn binh sĩ cùng nhau hành động, mật thám nào có thời gian bẩm báo. Vì vậy, kế hoạch này có thể được thực hiện cho dù có mật thám hay không. Người chịu chết đương nhiên lựa chọn đầu tiên chính là quân đội hai có ý nghĩa chiến lược ít nhất. —— Về phần binh sĩ giặc cỏ, Nhạn Vương có một thỏa thuận đạo nghĩa với họ, cho nên tuyệt đối không thể để cho họ làm công việc chịu chết.

Sau một thời gian dài im lặng, Nhạn Vương cũng không có mở miệng giữ vững yêu cầu của mình.

"Ừ, vậy thì cứ như vậy đi. Phái quân đội hai đi làm nhiệm vụ chịu chết lần này."

Tạ Tử Tuấn, Trần Du Phương thở dài một hơi.

Sau khi trở về nơi ở của mình, Thượng Quan Hồng Tín lòng dạ hết sức thấp thỏm không yên.

Hắn biết rõ rằng việc tốt nhất là nên để cho những binh sĩ ở trong kế hoạch xâm lấn lãnh thổ vợ chồng linh xà đi chết mà không hay biết gì, như vậy dù cho trong quân còn có mật thám thì cũng vô dụng. —— Hắn là chủ soái, nếu như hắn thật sự hạ lệnh như vậy, hắn dường như là một vị thần có thể tùy ý đùa giỡn sống chết con người.

Hắn lại hiểu quá rõ rằng mặc dù hắn thân ở vị trí cao, hắn cùng những binh lính bình thường về cơ bản giống nhau, —— đều là 'con người' hoàn chỉnh. Đạo nghĩa ở trong lòng hắn làm hắn cảm thấy hắn cũng không cao siêu hơn người khác.

Sau khi thổi tắt ánh nến trên đầu giường, trong bóng tối hoàn toàn tĩnh mịch, Thượng Quan Hồng Tín cảm thấy bất an. —— Mỗi một người lính đều có người lo lắng quan tâm, tín nhiệm bảo vệ lãnh thổ. —— Làm sao hắn có thể lấy hết can đảm để quyết định để những người lính này đối mặt với cảnh tượng hãi ​​hùng và quá trình chết chóc đau thương như vậy mà không hề hay biết?

Hắn nhắm mắt lại, và hình ảnh người lính bị thương tàn nhẫn, chết dần chết mòn hiện ra trước mắt hắn rất lâu biến mất.

Ngày hôm sau, binh sĩ đến thông báo, nói là Sách Thiên Phượng mời hắn đi trao đổi ý tưởng triển khai chiến lược hiện tại.

Kể từ khi trận chiến diễn ra, hắn còn không có cùng Sách Thiên Phượng trao đổi chiến cuộc. Ngay từ đầu có mật thám trợ lực, chiến đội Bạch Sư đã đánh bại thành trì ẩn nấp của quân đội hai một cách dữ dội, chiến lược triển khai trước đó cùng Trần Du Phương lập ra cũng bị xáo trộn. Bây giờ bọn hắn vừa mới biết được tin tức vợ chồng linh xà đang sống ở trên Lạc Đỉnh Sơn, có hi vọng thay đổi chiến cuộc, việc triển khai chiến lược mới vừa thành hình vào lúc này.

Sách Thiên Phượng lúc này mời hắn đến trao đổi, có thể nói là rất đúng thời điểm. Điều này cũng cho thấy Sách Thiên Phượng dường như biết rất rõ rằng Minh Y báo cho bọn hắn tin tức liên quan tới cặp đôi linh xà, và tin tức này sẽ có ảnh hưởng đến trận chiến.

Khi Thượng Quan Hồng Tín đi vào doanh trướng của Sách Thiên Phượng, Sách Thiên Phượng đang xem một quyển thẻ tre.

Phát giác được Thượng Quan Hồng Tín đến, y cũng không đứng dậy chào hỏi, mà là buông thẻ tre xuống, ngước mắt lên nhàn nhạt nhìn người tới.

"Tiên sinh." Thượng Quan Hồng Tín khom mình hành lễ, sau đó đứng lên nói: "Tiên sinh lần này mời ta đến đây là muốn nghe tư tưởng chiến lược tác chiến của quân ta cùng Quỳ Nhân?"

"Ừ. Ngươi khẳng định tin tưởng ta, nói với ta những điều này sao? Nếu như ta có liên quan tới quân địch thì sao?" Sách Thiên Phượng ung dung hỏi.

"Điều này thật phi logic, tiên sinh lấy ba chữ 'đến Liễu Châu' dạy bảo ta, rửa sạch lo nghĩ trong lòng ta, khiến cho tâm ta như gương sáng, đi theo ta đến Liễu Châu, đến Lạc Đỉnh Sơn, ý đồ đến hoặc là liên quan tới tình hình chung của Vũ Quốc..." Thượng Quan Hồng Tín dừng một chút, lại nói: "... hoặc là liên quan tới ta."

" —— Nếu tiên sinh là gian tế của Quỳ Nhân thì cần thì phải lòng vòng như vậy? Huống hồ Quỳ Nhân chỉ là một bộ lạc du đãng bốn phía, ta không thể nghĩ ra lợi ích của việc trở thành gián điệp của Quỳ Nhân với một người như tiên sinh."

Sách Thiên Phượng nói: "Điểm đầu tiên ngươi phân tích hợp lý. Còn điểm thứ hai, ngươi quá mức tự tin vào logic trong mắt mình."

"Vâng, tiên sinh."

Nhạn Vương trong lòng hơi động một chút, nhớ tới bây giờ hắn rốt cục nói thẳng ra Sách Thiên Phượng là vì hắn mà đến, mà Sách Thiên Phượng cũng không có phủ nhận điểm này. "Xin hỏi tiên sinh, ngài thật sự là vì ta mà tới sao."

Sách Thiên Phượng không có mở miệng nói chuyện.

Nhạn Vương quyết định đánh cược một lần, lúc này quỳ xuống: "Xin tiên sinh, thu ta làm đồ đệ."

Sách Thiên Phượng im lặng một lúc lâu, Thượng Quan Hồng Tín trong lòng rất căng thẳng. Sau đó Sách Thiên Phượng đứng dậy dìu hắn. Thượng Quan Hồng Tín chỉ cảm thấy ánh mắt của Sách Thiên Phượng lúc này vừa nóng vừa lạnh: "Ý đồ ta đến ngươi đoán không sai."

Sách Thiên Phượng không chính thức từ chối cũng không đồng ý, Nhạn Vương chỉ có thể suy đoán hắn có lẽ tạm thời còn không có hoàn toàn thỏa mãn điều kiện Sách Thiên Phượng nhận đồ đệ, vẫn còn đang trong giai đoạn khảo sát.

"Hãy nói về nó trước, chiến lược an bài của ngươi."

"Cách triển khai chiến lược chung của chúng ta tương tự như chiến lược 'điền kinh tái mã'. Địch mạnh ta yếu, thượng đẳng mã sẽ đối phó với trung đẳng mã địa phương, trung đẳng mã bên ta đối phó với hạ đẳng mã quân địch, hạ đẳng mã bên ta đối phó với thượng đẳng mã quân địch."

"Quân đội một là thượng đẳng mã bên ta, tính kỷ luật mạnh, tính công kích mạnh, thích hợp cho các cuộc xung đột trực diện với quân địch. —— Cùng quân đội một chống đỡ trung đẳng mã quân địch là "binh sĩ Quỳ Nhân chờ xuất phát"; Nhạn Vương vệ là trung đẳng mã bên ta, am hiểu nguy hiểm hệ số cao, cần ý thức bảo mệnh mãnh liệt, nhiệm vụ sát tính nặng. Nhiệm vụ đi thẳng vào doanh trại của quân địch rất phù hợp với họ. Kế hoạch bên ta ở lúc quân địch không công kích phản sát thì dùng Nhạn Vương vệ. —— Hạ đẳng mã quân địch chống chọi với quân đội hai thì là 'quân đội Quỳ Nhân canh gác lỏng lẻo'."

"Khác với điền kinh tái mã là, nơi đó đấu trường, nơi này là chiến trường. Đối phương có thể liên tục sử dụng thượng đẳng mã 'chiến đội Bạch Sư' đánh đâu thắng đó đi đánh tan tất cả ngựa của chúng ta. Và ở thời điểm này, việc tích lũy lực chiến hàng đầu của chúng ta rất khó để giành chiến thắng, vì vậy cách tốt nhất là sử dụng sức mạnh từ những nơi khác. Trời không tuyệt đường người, căn cứ vào lời nói của Hạnh Hoa Quân Lạc Đỉnh Sơn này có vợ chồng linh xà cư trú, ta còn tưởng rằng chỉ là truyền thuyết, một mực đi về phía đông lại là có thật. Mà Lạc Đỉnh Sơn thường được các sĩ quan và binh lính canh giữ, việc ra vào thường bị cấm nên dân cư thưa thớt, truyền thuyết này chưa được truyền bá rộng rãi trong nhân gian, lại càng ít người biết, vừa vặn có thể lợi dụng. Kế hoạch của chúng ta là hi sinh hạ đẳng mã lợi dụng sự nhạy cảm về mùi của vợ chồng linh xà dẫn đường tới chiến đội Bạch Sư..."

Khi Thượng Quan Hồng Tín nói tới chi tiết chiến lược phía sau có chút chột dạ, hắn bỏ qua rằng hắn muốn chọn một nhóm trung sĩ của quân đội hai trước, lại để cho người được lựa chọn tự nguyện lựa chọn có đồng ý gia nhập tiểu đội xâm lấn lãnh thổ vợ chồng linh xà hay không, rõ ràng tình hình mà đi chịu chết.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro