Chương 1
Công nguyên năm 3072 , một khối thiên thạch khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong không gian và xông thẳng về trái đất bằng tốc độ kinh người.
Mấy chục quốc gia hơn trăm vệ tinh không có một ai nhận ra được khối thiên thạch này xuất hiện như thế nào . Điều duy nhất mọi người biết đến chính là trong 72 giờ nữa , khối thiên thạch này sẽ rơi xuống trái đất và tạo thành xung kích . Kết quả tốt nhất sẽ hủy diệt 90% các sinh vật trên địa cầu, mà xấu nhất là toàn bộ trái đất bị cỗ sức mạnh khổng lồ này xé nát thành từng mảnh, bị tiêu diệt hoàn toàn trong vũ trụ.
Tận thế giáng xuống tạo thành khủng hoảng cực lớn , chỉ trong 3 ngày ngắn ngủi , thế giới đã diễn ra vô số bi kịch của sự sống và cái chết.
Vô số nhà khoa học đã nghĩ ra nhiều loại phương pháp kỳ diệu, nhưng lại không một ai trong số họ có thể thành công khiến cho thiên thạch thay đổi quỹ đạo rơi xuống biển . Khi thời khắc cuối cùng đến , tất cả mọi người đều lâm vào tuyệt vọng, bóng tối vĩnh hằng sắp đến...
Đúng vào lúc này , ý chí của địa cầu đối mặt với sự hủy diệt cuối cùng đã phản công . Một luồng sức mạnh khổng lồ từ tâm trái đất phóng lên trời và va chạm với thiên thạch ở ngoài vũ trụ!
Hai cỗ sức mạnh khổng lồ va chạm tạo thành vô số hắc động nhỏ bé , không gian vũ trụ bị xé rách , trục thời gian của trái đất đột nhiên hình thành vô số nhánh khác nhau.
Tại thời điểm này, tương lai đã chuyển sang các hướng khác.
Chương 1:
Lạc Tu Trạch lúc tỉnh lại hoàn cảm thấy rất kỳ quái , bởi vì cái vỏ sò lớn mà hắn lựa chọn khi ngủ đang đung đưa kịch liệt.
Phải biết bộ tộc nhân ngư , đối với thời kỳ ngủ để trưởng thành luôn được tiến hành bảo vệ tuyệt đối, hết thảy rơi vào trạng thái ngủ say người cá đều sẽ được tầng tầng bảo vệ, không có bất kỳ chiến tranh nào ảnh hưởng được trong lúc người cá ngủ mê.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, vỏ sò của Lạc Tu Trạch ầm ầm nứt ra, nước biển ngọt ngào trong nháy mắt trào vào không gian chật hẹp , Lạc Tu Trạch lảo đảo một chút, uống một ngụm nước, nhất thời giật mình.
Sự phát triển của khoa học kỹ thuật mang đến tiến bộ, nhưng nó cũng mang đến ô nhiễm rất lớn . Ở vùng biển nơi hắn từng sống, ngay cả dưới biển sâu, hắn cũng không thể uống được loại nước tinh khiết như vậy!
"Lẽ nào trong lúc ta ngủ say , phương diện khoa học kỹ thuật bảo vệ môi trường của nhân loại xuất hiện bước nhảy vọt phát triển?" Hắn nghi ngờ nhíu nhíu mày, tuy rằng hoàn cảnh tốt , đối với bọn hắn - nhân ngư bộ tộc - đây cũng coi như là chuyện tốt, nhưng không biết tại sao, trong lòng hắn lại khó giải thích được có loại cảm giác bất an.
Ầm ầm!
Lạc Tu Trạch không kịp ngẫm nghĩ nữa, vỏ sò ở ngoài truyền tới chấn động kịch liệt làm cho hắn nhận ra có chuyện chẳng lành . Vỏ sò chỉ là một lò sưởi để giữ ấm mà thôi , về mặt phòng hộ căn bản không có nửa điểm tác dụng. Mới vừa chấn động của vụ nổ cũng đã làm vỏ sò nổ tung, nếu hắn ở lại một hồi, nói không chừng liền bỏ mạng ở đây.
Lại nói, ngay cả vùng đất ngủ để trưởng thành cũng đã bị công kích . Không quản kẻ thù là ai, người cá bên ngoài khẳng định đã rơi vào tình huống bất lợi . Làm Vương tộc nhân ngư, hắn có trách nhiệm bảo vệ bộ tộc của mình . Nhưng trước tiên , hắn muốn nhìn một chút, đến tột cùng là chủng tộc nào có thể khắc phục áp lực của biển sâu công kích chỗ ở của bộ tộc nhân ngư!
Lạc Tu Trạch chậm rãi nhắm mắt lại, thả ra tinh thần lực của mình.
Một cổ vô hình gợn sóng dùng Lạc Tu Trạch làm trung tâm chậm rãi phát tán ra ngoài. Theo tinh thần lực mở rộng, từng cọng cây ngọn cỏ liền nhanh chóng tạo thành một mô hình ba chiều trong đầu Lạc Tu Trạch.
"Đây là..." Lạc Tu Trạch không biết phát hiện cái gì, đột nhiên mở mắt ra, sắc mặt không nói ra được khó coi.
Hắn bỗng nhiên xốc lên vỏ sò chui ra ngoài, mắt đưa tới vị trí nào cũng chỉ thấy một mảnh đáy biển trống trải ...
Còn các nhân ngư khác đâu ? Ca ca, phụ thân, mẫu thân đâu? Nơi này đến tột cùng là địa phương nào? Hắn bất quá ngủ say có một năm, hoàn cảnh dưới đáy biển làm sao có khả năng biến hóa lớn như vậy! ! !
Tâm Lạc Tu Trạch chìm xuống dưới một chút , hắn cố kiềm chế lại đáy lòng bất an, nỗ lực tìm kiếm trong đầu của chính mình ấn tượng ở xung quanh.
Có thể.... Không đúng!
Bất kể là thảm thực vật bao trùm hay những con cá nhỏ bơi lội đều có thể nhìn ra. Nơi này rõ ràng là đáy biển ngoài khơi , cùng đáy biển sâu nơi bọn họ sinh hoạt là hai môi trường hoàn toàn khác nhau.
Hắn mờ mịt nhìn bốn phía, thả ra tinh thần lực dường như bị cái gì kích thích , điên cuồng hướng mặt biển phát ra .
Cái lưới hình thành bởi tinh thần lực càng lúc càng lớn, đem hết thảy cảnh vật gần đó tất cả đều bao trùm vào.
Cảnh vật hoàn toàn khác với lúc hắn ngủ say , bầu trời xanh biếc, đám mây trắng tinh , hoàn cảnh chung quanh tốt đến khó mà tin nổi, có thể nơi này không phải là quê hương của hắn.
Trong một giây nào đó trong chớp mắt, Lạc Tu Trạch thậm chí nghĩ rằng mình bị trộm.
Đúng, không sai, chính là bị 'Trộm', dù sao hắn ở trong một đại vỏ sò thể tích lớn vô cùng, nói không chừng bất ngờ bị người phát hiện , đối phương sẽ cảm thấy bên trong có viên trân châu lớn và nhiều thứ quý giá...
Nhưng một giây sau, hắn liền đem ý nghĩ vô căn này vứt hết . Nơi ngủ say của nhân ngư tộc được tầng tầng bảo vệ . Trừ phi mọi người cá đều chết sạch, bằng không chắc chắn sẽ không có ai có thể làm phiền nơi này.
Hắn buồn bực xoa xoa thái dương, hảo đi, không quản hắn là bị trộm hay thế nào đi nữa . Nếu hắn hiện tại đã tỉnh, truy cứu này nọ cũng đã vô dụng, còn không bằng dành thời gian hảo hảo biết rõ chính mình ở nơi nào, nhanh chóng xác định vị trí , mới có thể tìm được đường về nhà.
Hắn quay đầu lại nhìn một chút cái vỏ sò của mình , không tiếng động thở dài . Cái vỏ sò này là cái vỏ thoải mái nhất để ngủ, cũng không biết đã dựng dục biết bao người cá trưởng thành . Nhưng đáng tiếc, bây giờ nó đã chia năm xẻ bảy, cũng không còn cách nào vì nhân ngư tộc mà cống hiến sức mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro