chương 3: âm mưu mọc mầm

Gót sen di chuyển Tú Nguyệt vội vã giằng lấy hũ rượu trong tay Tần Hãn ánh mắt đỏ ngầu nhìn hắn nói:
'' cha người đừng uống rượu như vậy nữa ,người xem bản thân người đã là cái dạng gì rồi ? Mẫu thân trên trời có linh chắc sẽ đau lòng lắm '' nước mắt từ từ lăn trên khuôn mặt đáng thương của nàng
  
    '' mày còn dám quản tao ,thân mày liệu đã lo được chưa ? '' Tần Hãn cười như điên như dại

    '' cha người xem con mang gì cho người này '' nói xong nàng bèn quay lại giật lấy túi tiền Tố Loan đang cầm

   '' cha con mang cho người ít tiền a .Người cầm chút tiền này mua ít gì bổ về ăn '' Tú Nguyện dối túi tiền vừa cầm cho Tần Hãn không quên lướt một ánh mắt ẩn ý .
   Không biết tại sao mặt Tần Hãn đột ngột chuyển biến khuôn mặt nhăn nhúm lại trông càng dữ tợn hơn . Cánh tay to của hắn túm chặt tóc nàng ra sức lôi đầu Tú Nguyệt đập mạnh vào tường . Tố Loan bị chuyện bất ngờ này dọa cho ngân người mãi mới kịp phản ứng . Nàng liền lao tới kéo Tần Hãn ra
     '' ông mau thả tỷ tỷ ta ra ,thả tỷ tỷ ta ra ,ông làm tỷ tỷ chảy máu rồi kìa ''
Kéo ra không được nàng đành cắm tay lão
    Tần Hãn đau quá phát bực lấy chân đạp nàng một cái văng ra vách tường đối diện . Một đứa trẻ 4 ,5 tuổi làm sao mà chịu được va đập mạnh như thế lục phủ ngũ tạng hầu như đều hư tổn . Tay Tần Hãn nới lỏng Tú Nguyệt từ trên tường trượt xuống .miệng không ngừng cầu xin
   '' cha người tha cho ta đi ,lần sau ta sẽ mang nhiều hơn hiếu kính người '' Tú nguyệt khóc nóc van xin

   Tần Hãn cười to mãn nguyện '' ha ha thế mới là con gái ngoan chứ '' nói xong không thèm liếc lấy một lần định cửa đi ra .
      Tố Loan run Rẩy nhẹ đứng dậy chân bước nhanh đến gần Tú Nguyệt nước mắt nàng vội rơi :'' tỷ tỷ ,tỷ có sao không muội đưa tỷ về ,tỷ tỷ người cha này đối với tỷ quá đáng như thế tỷ còn lo cho ông ta tỷ thật quá lương thiện mà '' nàng không nhanh không chậm dìu Tú Nguyệt
   
   '' muội muội ngốc dù gì thì hắn cũng là cha ta ,ta không đối tốt với hắn thì phải tốt với ai bây giờ , nếu cha muội như vậy muội ắt cũng làm như ta thôi ! Phải không ?'' Nàng rút khăn tay trong áo ra nhẹ nhàng lau máu trên chán đang chảy .

    '' tỷ nói cũng phải ,nhưng cha muội rất hiền không hung dữ như cha tỷ '' nói xong nàng còn không kéo được biểu tình yêu thương của mình.
Tú Nguyệt nhẹ cười khẩy
      Tố Loan nhìn chằm chằm nàng thấy nàng lau máu trên chán và mặt không biến sắc tò mò hỏi
'' tỷ không đau sao ?'' Tố Loan giương đôi mắt ngây thơ ngân ngấn nước mắt lên hỏi .
    Chỉ đến khi nàng rơi xuống nước nàng nàng mới biết ngốc đến mức nào mới hỏi được câu đấy .
     Trời vừa tối Tố Loan và Tú Nguyệt liền về đến tống phủ . Gia đinh trong phủ nhìn thấy hai nàng liền chạy tới
  '' nhị tiểu thư  Người đi đâu vậy phu nhân tìm người đến suốt cả ruột rồi kìa '' gia đinh liền đưa hai nàng vào trong sảnh đường .không khí trong nhà rất bức người.
     Không hiểu vì sao vừa đến giữa cửa thân thể của Tú Nguyệt dần nhũn ra ngã lăn ra đất .
   
   

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro