Chương 4: Công viên giải trí (part 1)
Kể từ lần gặp mặt đó, số lần Yejun đến nhà tôi ngày càng nhiều hơn.
Có hôm cậu đến là vì công việc, có khi là đem đồ ăn hoặc quần áo đến cho tụi nhỏ hay chỉ đơn giản là tôi mời cậu ấy sang chơi.
Thú thật thì tôi làm vậy là vì tôi thích thầm Nam Yejun cũng gần 7 năm rồi. Hiếm khi mới có dịp ở gần người mình thích lâu hơn một chút mà không phải trong lúc làm việc ở công ty như thế thì mắc gì mà không tranh thủ, đúng không?
"Nè, cuối tuần này cậu có rảnh không? Hai chúng ta đi chơi công viên nhé, tớ được tặng hai vé vào cổng này." - chưa đợi cậu đáp lại, tôi liền tiếp lời.
"Đằng nào cũng cuối năm rồi, bữa đó chúng ta cũng được nghỉ mà, cậu đi với tớ nhé."
"Ừm, tớ thì đi được rồi nhưng mà còn Moi với Meymu thì làm sao đây?" - vừa xoa đầu tụi nhỏ cậu ấy đáp lại tôi.
"Không sao đâu, đem tụi nhỏ theo bỏ vào túi đựng là được mà, mọi người sẽ tưởng là mấy bé doll bình thường thôi, miễn tụi nhỏ không chạy khỏi túi là được."
Yejun như có hơi dè chừng, cậu quay sang hỏi tụi nhóc.
"Ừm... hai đứa thấy sao? Muốn đi chơi với tụi anh không?"
Meymu và Moi ngồi ngoan ngoãn nghe Yejun nói, vui vẻ gật đầu.
"Trông tụi nhỏ phấn khích như này thì hẳn là thích rồi, đi nhé."
"Được rồi, tớ sẽ đi." - Yejun vui vẻ đáp lời.
Nhưng Nam Yejun đâu biết được, hai nhóc mini ấy đã bị tôi mua chuộc từ trước khi cậu ấy đến đây rồi.
______________
Sáng Chủ nhật.
Tôi thức dậy sớm hơn mọi khi để chuẩn bị bữa sáng cho tụi nhỏ và chọn đồ cho buổi đi chơi, thế nhưng vẫn không sớm bằng Nam Yejun.
Cả ba đang ăn sáng trong bếp thì đã nghe thấy tiếng Yejun gọi ngoài phòng khách rồi.
"Cậu đến nhanh thật đấy, chúng ta hẹn nhau lúc 8 giờ mà?"
"Tớ xin lỗi, nó hình thành thói quen rồi."
"Vậy thôi cậu ngồi chơi với tụi nhỏ tí đi, tớ đi thay đồ đã."
Vừa định lên lầu thì tôi chợt nhận ra một điều.
"Chờ đã Nam Yejun. Cậu không thay đồ sao? Định mặc như này rồi đi luôn đó hả?"
"Không được hả, tớ thấy đồ này ổn mà."
Han Noah: "...."
Thật lòng mà nói tôi rất không vừa ý bộ đồ này. Nếu là bình thường thì mặc như vậy cũng được, nhưng hôm nay là buổi đi chơi của cả hai mà, tôi không cho phép cậu ấy ăn mặc sơ sài như vậy đâu.
Vậy nên tôi liền lên phòng chọn cho Yejun một bộ khác để thay.
Ừm, phải công nhận là nó đẹp hơn bộ cũ thật, hay ít nhất thì nó khá hợp gu của tôi.
Vốn Yejun đã mặc sẵn bên trong một chiếc áo thun cổ tròn tay ngắn rồi, nên chỉ cần phối thêm phía ngoài là áo vest len lông cừu có họa tiết argyle.
Mặc cùng với đó là quần cargo ống rộng màu tím.
Tất nhiên là không thể thiếu phụ kiện đi kèm rồi. Tôi đi đến tủ và lục tìm trong đấy một cặp kính gọng đen không tròng để đưa cho Yejun, quả thật là nó hợp cậu ấy ghê.
Sau đó tôi cũng chọn cho mình một bộ. Bộ đồ này tôi đã ưng ý từ lâu nhưng nay mới có cơ hội để mặc. Đó là một cái áo cardigan cổ chữ V màu hồng, mặc cùng chiếc quần jeans bụi màu đen giúp làm tôn dáng. Và cuối cùng là sợi dây chuyền xinh xắn hình trái tim như một phần không thể thiếu.
Sửa soạn xong, tôi liền xuống dưới lầu thì thấy Yejunie đang thay đồ cho tụi nhỏ. Cả hai đứa hình như rất vui vì được mặc áo cặp với nhau, tất nhiên không thể không kể đến hai cái mũ hình trái việt quất và chanh vàng mà cậu ấy tự học và đan cho chúng.
Kể tới đây thôi chắc mọi người đều cảm thấy mê đắm Yejun nhỉ? Cái danh "người chồng quốc dân" của cậu ấy quả thật là danh bất hư truyền.
(...)
________
Trang phục mình lấy theo era Why? của mấy anh nha mina.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro