Chương 4: Công viên giải trí (part 2)
Sau 15' ngồi xe thì cuối cùng chúng tôi cũng đến được công viên Asterum. Vì đã có vé từ trước nên cả hai vào cổng một cách nhanh chóng mà không phải chờ đợi gì.
'Nhưng trọng tâm là sao lại đi nghe lời Moi rủ cả đám chơi trò tàu lượn siêu tốc ngay khi mới vào công viên thế hả? Tôi còn đỡ đỡ chứ Yejunie với Meymu muốn xụi lơ tại chỗ luôn rồi kia kìa.'
Để đỡ mệt một chút, chúng tôi tạm thời nghỉ ngơi ăn uống rồi mới tiếp tục chuyến đi chơi này.
"Jun à, còn chóng mặt không? Cậu và hai đứa ngồi đây chờ nhé, tớ đi mua kem với nước để giải nhiệt cho."
Một lát sau tôi quay lại với 3 que kem cùng hai chai nước lọc trên tay. Tôi vừa gặm kem choco của mình vừa chia đồ cho cả ba.
"Nè Yejun, vị cheesecake mà cậu thích đó."
"Meymu, Moi hai đứa ăn vị vani nhé."
Ăn kem xong chúng tôi dần như hồi phục lại năng lượng, nhưng vì Meymu còn hơi sợ nên tôi quyết định đến photobooth gần đó để chụp ảnh rồi mới tiếp tục đi chơi những trò khác.
Nào là đua xe điện đụng, nào là vòng quay ngựa gỗ, trò ếch nhảy, thám hiểm vì sao,... chúng tôi gần như thử hết từ những trò chơi nhẹ nhàng đến những trò cảm giác mạnh. Tuy rằng có hơi mệt một chút nhưng lại rất vui.
Sau khi chán chê một hồi thì Yejun và tôi dẫn tụi trẻ đến thăm vườn thú, và tất nhiên là không thể thiếu thủy cung rồi.
"Nào giờ chúng ta cùng đến thăm nhà của Junie nha hai đứa, haha."
"Noah à, đừng chọc tớ nữa mà."
"Nhưng tớ nói đúng mà, không phải sao? Cậu giống như cá heo vậy á, hoạt bát với đáng iu quá chừng, vậy nên nói thủy cung là nhà cậu đúng mà."
"Cậu thật là, tớ bảo không phải mà, đừng có nói những điều vô lí đó với tụi nhỏ nữa!"
____________
Tầm giữa trưa là khoảng thời gian nóng nực nên địa điểm tiếp theo của chuyến đi chơi là băng đăng.
"Yejun mau lại đây mặc áo vào nè." - tôi vừa mặc áo cho mình, vừa gọi.
"Chờ tớ một tí, tớ mặc áo len vào cho hai đứa đã."
"Oke."
Không gian bên trong giống như một lâu đài băng cỡ lớn vậy, mà có lẽ là tụi nhỏ rất thích nơi này nên định nhảy xuống khỏi tay tôi. Nhưng nơi này rộng cực kì, mà cũng đông người nữa, nếu tôi không nhanh tay giữ hai đứa bên mình thì chắc tụi nhỏ sẽ lạc đâu đó mất.
"Anh xin lỗi, nhưng hai đứa không thể chạy đi chơi được đâu, lỡ bị bắt đi mất thì phải làm sao đây? Ngoan ở đây chơi với anh Yejun nhé."
Nghe tôi nói, Moi liền ỉu xìu như cái bánh bao còn Meymu thì rưng rưng nước mắt vì sợ, hai đứa tôi dỗ nhỏ một hồi rồi đành phải tìm một nơi vắng người, thả hai đứa ra để tụi nhỏ chơi xung quanh đó, ...tận 15 phút.
___________
'Cuối cùng cũng tới rồi! Nơi mà tôi muốn đến nhất - nhà ma'.
Mặc dù tôi đã khuyên rằng hai đứa nhỏ nên ở ngoài đợi chung với Yejun, nhưng vì Moi tò mò muốn vào chơi thử còn Meymu thì không muốn xa bạn nên hai người chúng tôi đành bất lực mà đem hai bé theo.
Mà nói đúng hơn là tôi xách theo ba đứa nhỏ cơ, vì Nam Yejun cậu ấy cũng rất sợ chơi nhà ma.
"Đừng sợ nữa, nó có phải là ma thật đâu, cậu biết rõ mà Nam Yejun."
"Nhưng trông nó đáng sợ thật mà... Áhhhhhh Han Noah có con ma trên kia kìaaaaaaaa."
"..."
Chắc mọi người thắc mắc MoiMey đang như thế nào đúng không? Tụi nhỏ sợ tới nỗi trốn vào áo tôi ngay từ lúc mới vào cửa rồi. Haizz, thật sự không biết nói sao nữa.
(...)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro