Chương 4: Công viên giải trí (part 3)
_____________
"Hôm nay mệt quá, nhưng mà đúng vui luôn nhỉ." Yejun vừa hỏi tôi, vừa xách theo cái túi đựng Moi và Meymu bên trong.
"Ừm Yejun à, chúng ta chơi trò cuối rồi về nhé? Vòng đu quay đằng kia kìa."
"Được thôi, cùng đi nào."
Nhìn từ xa, chiếc vòng đu quay trông thật đẹp với những ánh đèn sặc sỡ sắc màu chiếu sáng rực giữa bầu trời đêm.
Đến khi vào bên trong cabin thì hai người bọn tôi mới dám thả hai bé con ra ngoài để thoải mái chạy nhảy, không chỉ Moi và Meymu đang vô cùng phấn khích vì lần đầu được nhìn toàn cảnh về đêm như này, mà hai người chúng tôi cũng thật sự cảm thấy hào hứng.
Nhân lúc Yejun đang mãi ngắm nhìn cảnh vật bên dưới. Tôi cất tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh lúc này.
"Cậu biết không? Tớ đã thích thầm một người rất lâu rồi ấy, tính tới nay thì chắc tầm cỡ 7 năm tớ thích người ta. Phải nói sao nhỉ? Cậu ấy tốt bụng lắm và cũng rất dịu dàng nữa, không chỉ với tớ mà còn chăm sóc cho cả tụi nhỏ nhà tớ nữa. Cậu nghĩ xem, nếu tớ tỏ tình thì liệu người ta sẽ đồng ý chứ?" - không thấy cậu trả lời như dự đoán, tôi đành tiếp tục nói.
"Việc này tuy có hơi đường đột một chút nhưng mà tớ vẫn muốn nói cho cậu biết ngay bây giờ. Làm người yêu tớ nhé Nam Yejun."
Cậu ấy ngẩn người từ trước, được một lúc lâu rồi mới chợt tỉnh lại, sâu trong hóc mắt dần xuất hiện ánh nước long lanh chực trào ra. Tôi cứ đợi còn cậu ấy thì vẫn lặng im như thế. Mãi đến khi hai nhóc MoiMey biến tới biến lui trên người thì cậu mới khẽ gật đầu.
Yejun vẫn không nói gì hết mà chỉ ôm chặt lấy tôi như đồng ý lời tỏ tình ấy. Tôi cũng ôm chầm lấy cậu, lắng nghe từng tiếng thút thít bên tai. Có lẽ vì ngượng ngùng nên hai bên tai cậu như đỏ bừng. Mà Yejun thì vẫn không dám ngẩn mặt nhìn tôi thay vào đó cậu cứ cúi đầu nhìn chằm chằm tụi nhỏ.
"Jun à nhìn thẳng vào tớ này, cậu thấy ngại sao? Đừng khóc mà tớ... "
"...cậu...."
"Hửm? Cậu nói gì thế tớ không nghe rõ."
Tôi nhẹ nhàng nâng gương mặt đỏ hoe và ướt đẫm của cậu, khẽ đưa tay lau đi những giọt nước mắt.
"Cậu thật là, lúc nãy xém tí là tớ hiểu lầm mất rồi. Tớ...tớ cũng thích cậu Noah à."
"Tớ xin lỗi, nhưng tớ biết mà, tớ biết cậu cũng thích tớ, chỉ tại lúc trước tớ sợ nếu thổ lộ tình cảm sẽ khiến cho cậu cảm thấy khó xử. Mà mối quan hệ giữa chúng ta có thể cũng sẽ không còn tốt như trước nữa nên mãi mà tớ vẫn chẳng dám mở lời.
Thế nhưng, khi thấy cậu lo lắng và giúp đỡ tớ mỗi khi bị bệnh hay khi phải tự mình chăm sóc tụi nhỏ, tớ mới tự hỏi 'Có lẽ cậu cũng thích tớ đi? Nếu không thì tại sao cậu lại chấp nhận làm những chuyện này cơ chứ.'
Vậy nên tớ đã lấy hết can đảm để bày tỏ với cậu đó Jun à."
Vừa nói, tôi từ từ đeo vào tay cậu một chiếc vòng mà bản thân tự làm. Không phải là một chiếc vòng quý giá, đắt tiền gì mà chỉ đơn thuần là một chiếc vòng tay đơn giản được gắn thêm một chiếc charm nhỏ hình cá heo mà thôi. Tuy vậy nhưng nó cũng chứa đựng biết bao công sức và tình cảm mà tôi dành cho cậu ấy lúc làm ra chiếc lắc tay này. Tôi vừa đeo vòng tay cho cậu, khẽ ngắm nhìn gương mặt tràn đầy sự hạnh phúc ấy.
"Junie, cảm ơn cậu vì đã chấp nhận tớ nhé. Đừng khóc nữa mà, tớ thương cậu lắm đó. Han Noah này dám hứa là từ nay về sau, cậu sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc khi ở cạnh tớ. Và chiếc vòng tay này sẽ là minh chứng cho tình cảm mà tớ dành riêng cho cậu."
Vì là một người dễ xúc động mà cậu vẫn không dứt được tiếng thút thít của mình để đáp lại tôi. Thế nhưng tôi biết rõ cậu đang nghẹn ngào và cố gắng kiềm xuống cái xúc cảm ấy. "Tớ biết cậu yêu tớ mà Jun à, cứ buông thả cảm xúc của mình đi vì điều đó cho tớ thấy rằng tình yêu cậu dành cho tớ lớn đến nhường nào đấy."
Cứ như thế, cả hai ôm nhau cho đến khi vòng đu quay lên cao nhất. Dưới ánh đèn lung linh và khoảng trời đầy sao ấy, tôi nhẹ nhàng nâng gương mặt của Yejun lên, ấn nhẹ môi mình vào mi mắt của cậu rồi chuyển dần xuống môi, để lại một cái chạm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước.
Khoảng khắc ấy, cả hai chúng tôi đều cảm thấy thật hạnh phúc, Moi và Meymu có lẽ cũng cảm nhận được niềm vui ấy và đang vui vẻ bám trên vai hai người chúng tôi.
Nhìn hai đứa, tôi nghĩ thầm:
'Chắc hai nhóc không biết rằng mình sắp có thêm một người ba đâu ha? Nếu biết chắc chúng chạy nhảy khắp cabin mất haha.'
_________
Ngoài lề: <( ̄︶ ̄)>
Noah: 'Ngày hôm đó, tôi rước được người về dinh.'
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro