Chương 12: B-4 Chồng nghiện tự sướng móc lỗ đít bị tổng công phát hiện

Chương 12: B-4 Chồng nghiện tự sướng móc lỗ đít bị tổng công phát hiện, bắn nước tiểu và tinh dịch vào trong

Đêm đó, cả hai vợ chồng Chu Mạch và Lý Xảo Khả đều ngủ lại nhà Vương Diêm. Chu Mạch bị thuốc kích dục làm cho đầu óc quay cuồng như đi trên mây, lỗ đít thì nở hoa toác hoác, lại bị vắt tinh suốt nửa ngày nên chẳng còn phân biệt nổi phương hướng. Anh bị Vương Diêm nửa kéo nửa ôm ném lên giường phòng cho khách. Tuy Vương Diêm rất hài lòng với cái lỗ đít của anh, nhưng hắn vốn chẳng phải kiểu người dịu dàng chu đáo gì, xong chuyện hết nứng là coi anh như đàn ông bình thường ngay... À không, lúc làm tình thì anh trông dâm như đĩ ấy.

Nhưng Vương Diêm không để Lý Xảo Khả ngủ chung phòng với Chu Mạch. Dù sao nhà cũng lắm phòng, hắn biết thừa người song tính này nhiều mưu mô. Nghĩ đến việc mình vừa bắn đầy tinh dịch vào lỗ đít Chu Mạch, nếu Lý Xảo Khả có tâm cơ, làm ra đứa con cũng không phải không thể. Hơn nữa, tận mắt thấy chồng mình bị bắn vào trong, quỷ mới biết giờ trong lòng cậu ta đang nghĩ cái gì, an toàn nhất vẫn là tống sang phòng khác.

Xong xuôi mọi việc, về phòng ngủ thì thấy vợ mình đang lúi húi với hộp thuốc, chuẩn bị uống thuốc tránh thai. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại ngăn lại, buông một câu: "Có bầu thì đẻ đi." Lúc ấy hắn vừa thấy vợ mình đáng thương, theo hắn đến mức lòng tự trọng cũng bị mài mòn, lại vừa nhẫn tâm nghĩ nếu cậu có bầu, hắn sẽ càng có lý do chính đáng để đi chịch dạo bên ngoài.

Hắn đúng là thằng khốn nạn thật. Lộc Minh theo hắn vì cái gì chứ, vì hắn có tiền có địa vị, thế thì phải trả giá tương ứng cũng là lẽ thường tình.

"... Nhưng mà bên trong là tinh của Chu Mạch... Phải uống thuốc..." Lộc Minh trong lòng nửa mừng nửa tủi. Mừng là chồng cuối cùng cũng đồng ý cho cậu mang thai, tủi là cơ hội tốt thế này lại là do bị người đàn ông khác bắn vào trong. May mà lúc đó cậu không nhìn thấy chồng mình bắn vào Chu Mạch hăng say thế nào, không thì chắc không chỉ là chuyện uống thuốc đâu, mà là sang chấn tâm lý luôn rồi.

Chu Mạch? Vương Diêm lúc này đảo mắt, nuốt lại câu "thế thì uống đi" định nói. Hắn ngồi ở đầu giường cắt điếu xì gà châm lửa hút chậm rãi, một lúc sau mới nói: "Thế cũng không cần uống, có bầu thì đẻ, cái cặc đó của cậu ta chưa chắc đã làm em có bầu được đâu."

Lộc Minh trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn Vương Diêm. Cậu không hiểu sao chồng mình có thể thốt ra những lời như thế. Có sở thích đội nón xanh là một chuyện, nhưng chấp nhận vợ đẻ con cho thằng khác thì... thì quá sức tưởng tượng của cậu rồi.

Nhưng nhìn khuôn mặt Vương Diêm ẩn hiện trong làn khói thuốc, cậu muốn nói lại thôi.

Thực ra cũng chẳng có gì khó hiểu, Vương Diêm tự biết mình là thằng tồi, chẳng tha thiết gì con cái, càng không thấy gen của mình có gì đáng để lưu truyền, dù sao có tiền thì tiêu, tiêu không hết thì quyên góp từ thiện cũng được.

Hơn nữa người muốn sinh con cho hắn xếp hàng dài, hắn muốn có lúc nào mà chẳng được. Nhưng Lộc Minh thì khác, người song tính tuy là cơ thể sinh sản tốt, nhưng cũng có hạn chế tuổi tác. Để lỡ dở người ta bao nhiêu năm, hơn ba mươi rồi vẫn phải uống thuốc tránh thai, dù thế nào thì chút lương tâm ít ỏi còn sót lại cũng thấy không đành lòng. Mấy ngày nay chơi đổi vợ, hắn thấy Chu Mạch dù là "người dưng" nhưng đôi khi còn biết nghĩ cho Lộc Minh, chọn dùng bao hoặc đi cửa sau, chẳng có lý do gì hắn lại không tự kiểm điểm bản thân một chút.

Hắn nghĩ thế này, Lộc Minh muốn con thì để cậu đẻ đi. Bản tính gia trưởng của hắn đúng là khó chấp nhận con người khác thật, nhưng mà, hắn lại thực sự không muốn tự mình sinh con. Vậy thì nếu không muốn con mình mà lại lo Lộc Minh lớn tuổi khó sinh, thì đành mắt nhắm mắt mở chọn đại một thằng đàn ông tạm chấp nhận được để lấy giống vậy, Chu Mạch coi như là ứng cử viên tốt nhất hiện tại.

Hơn nữa sinh con của Chu Mạch, bọn họ cũng chẳng đi bêu rếu là con không phải ruột thịt, với bố mẹ cũng có cái để báo cáo, ít nhất các cụ đều tưởng nhà họ Vương có người nối dõi rồi... Hắc, cái mạch não này của hắn chắc chẳng ai đoán nổi.

Cũng tại đêm nay đụ Chu Mạch sướng quá hóa rồ. Tên Chu Mạch này vớ phải cô vợ nhiều toan tính, chỉ chăm chăm muốn sinh con cho hắn, lần đầu tiên chắc chắn không đến lượt anh ta rồi, ngu ngơ thế bao giờ mới có con. Nai con tuy lồn lỏng, nhưng mọi mặt đều hơn đứt Lý Xảo Khả, gen tốt thế này hời cho anh ta được đứa con, sau này anh ta cũng không thể bỏ mặc nó. Hắn Vương Diêm tự biết mình không làm được chồng tốt, nhưng nhìn người thì chuẩn phết. Có con rồi thì sau này phải biết điều mà báo đáp, chổng cao mông lên cho hắn đụ chứ sao. Dù sao thì, có bầu hay không là do ý trời, Vương Diêm hắn đã quyết là không hối hận.

Bên kia, Chu Mạch đang ngủ say như chết, chẳng hề hay biết mình sắp được làm cha nhờ phút ngẫu hứng của Vương Diêm. Ngủ đến quá nửa đêm thì khát nước tỉnh dậy, cảm giác như vừa bị ai đánh một trận nhừ tử, tinh thần và thể xác đều tàn tạ. Phản ứng đầu tiên của anh là từ nay cạch mặt thuốc kích dục, thuốc này mạnh quá chắc chắn hại người. Phản ứng thứ hai là lúc bò dậy định rót nước, nhìn nội thất khác hẳn nhà mình mà ngẩn người, một lúc lâu mới nhớ ra đây là nhà Vương Diêm. Vừa nhớ ra là nhà Vương Diêm, những ký ức nửa sống nửa chết liền ùa về tấn công anh, như sợ anh quên mất vậy. Cái hậu huyệt tê dại của anh trong lúc bước đi thế mà lại rỉ ra thứ gì đó. Chu Mạch cứng đờ người, đưa tay ra sau sờ thử, dính đầy tay là chất nhầy màu trắng hỗn hợp.

Bình thường thì tinh dịch đáng lẽ phải khô rồi, trách là trách thuốc ngấm sâu quá, nhiệt độ cơ thể cứ cao mãi không hạ, lỗ đít lại càng nóng như lửa, nên tinh dịch vẫn giữ nguyên dạng lỏng sền sệt, vừa cử động là chảy ra từ cái lỗ không khép lại được.

... Đụ má thằng Vương Diêm! Chu Mạch tức đến run tay, nhìn tinh dịch dính trên tay mà thấy ghê tởm, muốn chùi đâu cũng không được. Phòng này không có toilet, muốn rửa ráy phải ra ngoài tìm. Đấu tranh tư tưởng một hồi, anh quyết định ra ngoài tìm toilet. Thế là anh giơ tay phải lên như bị liệt nửa người, tay trái vơ đại cái chăn quấn quanh người rồi mở cửa đi ra. Mỗi bước đi lỗ đít lại đau nhói như bị xé, không những đau mà còn nhỏ tinh xuống sàn, làm Chu Mạch vừa đi vừa chửi thầm Vương Diêm trong lòng, chẳng còn tâm trí đâu mà nhớ lại cảnh tượng Vương Diêm đụ mình thế nào nữa.

Sao anh lại bị đàn ông đụ chứ, Vương Diêm sao lại muốn đụ đàn ông?! Hai người song tính còn chưa đủ thỏa mãn hắn à?! Khả ca đâu rồi? Đúng rồi, anh còn phải tìm Khả ca!

Theo một nghĩa nào đó, Chu Mạch chọn cách trốn tránh. Anh không dám nhớ lại lúc Vương Diêm đụ mình, anh đã lẳng lơ cầu xin thế nào. Anh biết lúc đó mình chắc chắn rất dâm đãng, có khi còn chổng mông lắc lư y như Khả ca, nhưng tất cả đều được anh quy chụp là do thuốc. Anh không tự nguyện, anh bị thuốc làm cho phải phục tùng Vương Diêm, suy cho cùng là tại Vương Diêm có vấn đề, dụ dỗ gian dâm vợ anh chưa đủ, còn quay sang dụ dỗ gian dâm cả anh!

Úp hết mọi tội lỗi lên đầu Vương Diêm xong, Chu Mạch thấy yên tâm hơn hẳn. Anh tự nhủ lần bị thông đít này chẳng là cái đinh gì, coi như bị chó cắn một phát, chỉ cần anh không tự nguyện thì anh vẫn là đàn ông chân chính.

Cứ suy nghĩ hỗn loạn như thế, cuối cùng Chu Mạch cũng tìm được toilet, thở phào nhẹ nhõm. Cái nhà này to quá thể, chẳng phân biệt được đâu với đâu, tiền điện cứ như free ấy, rõ ràng là nửa đêm mà cả nhà vẫn sáng trưng đèn đêm không tắt.

Anh rửa mặt thật mạnh ở bồn rửa, trong gương khóe mắt đỏ hoe, lòng trắng đầy tơ máu, quầng thâm mắt rõ mồn một, mặt mày tái nhợt, khóe miệng trễ xuống, nhìn kiểu gì cũng ra dáng con ma chết trôi vì túng dục quá độ.

Vương Diêm ra tay tàn độc thật... Chu Mạch thầm chửi, nhìn thấy buồng tắm đứng bằng kính trong suốt bên cạnh - người bình thường ở nhà cũng phải làm kính mờ chứ, có phải khách sạn tình thú đâu mà chơi kính trong suốt thế này - chiếc chăn tuột xuống đất, anh bước vào mở vòi nước tắm rửa.

Anh phải rửa sạch đống nhớp nháp trong lỗ đít đi.

Nói sờ lỗ đít thì ngày nào tắm cũng chạm vào, nhưng bình thường ai lại chọc ngón tay vào trong rửa chứ. Không ngờ hôm trước được liếm lỗ đít, hôm nay phải tự mình chọc tay vào móc... Chu Mạch đứng dưới vòi hoa sen xối nước, hơi cong eo nhổng mông lên, rồi vòng tay ra sau sờ đến lỗ đít mình, cắn răng nhét ngón tay vào.

Chặt quá... Chu Mạch không ngờ phản ứng đầu tiên của mình lại là thế này. Tuy cũng đau trướng, nhưng cảm nhận rõ hơn cả là độ chặt chẽ của lỗ đít. Anh cũng từng móc lỗ đít Khả ca, nó mềm lắm, khác hẳn cảm giác của chính mình. Chẳng lẽ nếu lỗ đít anh bị đụ lâu dài, cuối cùng cũng sẽ biến thành cái lỗ mềm nhũn như Khả ca sao?

... Nghĩ cái gì thế, lỗ đít anh sao có thể bị đụ lâu dài được. Chu Mạch lắc đầu, cảm thấy tác dụng phụ của thuốc kinh khủng quá. Ngay lúc này ngón tay anh thọc vào lỗ đít, chỉ là xoay tròn móc ngoáy cùng đống tinh dịch bên trong thôi mà cũng thấy từng đợt ngứa ngáy, hơn nữa ngón tay ma sát vào vách ruột lại có tác dụng giảm ngứa hiệu quả.

Phiền chết mất, thuốc tráng dương chó má gì thế này, anh thế mà lại tìm thấy khoái cảm từ việc chọc lỗ đít... Còn thấy rất sướng nữa chứ... Thôi kệ, đằng nào cũng chẳng có ai, cử động ngón tay nhiều chút cũng chẳng sao, anh đang móc tinh dịch ra, chứ đâu phải, đâu phải thủ dâm. Tuy nghĩ thế nhưng tốc độ ngón giữa thụt ra thụt vào trong lỗ đít lại ngày càng nhanh, tinh dịch trắng đục theo ngón tay chảy ra từ những nếp nhăn sưng tấy, cửa lỗ dưới tác động của nước và tinh dịch càng thêm ướt át, thậm chí che giấu sự thật là lỗ đít anh đang tự tiết ra nước dâm, khiến Chu Mạch vẫn chìm đắm trong cái cớ "rửa sạch lỗ đít" của mình.

Hơi nước dần bốc lên trong buồng tắm, làm mờ tấm kính bốn phía, tạo nên khung cảnh mông lung ám muội. Đặc biệt là trong tiếng nước tí tách, lẫn vào tiếng thở dốc hộc hộc của Chu Mạch. Vì không có ai nên anh rên la tùy ý, nghe vô cùng lẳng lơ uyển chuyển, tóm lại tuyệt đối không giống âm thanh đàn ông có thể phát ra.

Chủ yếu cũng là do làm tình với Khả ca mà ra. Trong ấn tượng cố hữu của anh, chỉ cần bị đụ lồn hay đụ đít là Khả ca nhất định sẽ rên rỉ dâm đãng, giọng điệu ướt át, đảm bảo làm cặc đàn ông cứng ngay lập tức. Giờ anh tự chơi lỗ đít mình, chẳng hiểu sao cũng thấy phải rên thế mới đúng, cái này gọi là gì nhỉ, giải phóng bản năng... Chu Mạch càng chọc càng nghiện, bất tri bất giác đã nhét cả hai ngón tay ngập lút vào cái lỗ đít chặt chẽ.

Kể cũng khéo, Vương Diêm nửa đêm dậy đi tè. Vốn dĩ phòng ngủ có toilet hắn không đi, trong lòng lại hơi lo lo cho Chu Mạch uống thuốc quá liều, không biết "chỗ ấy" còn kiểm soát được không, lỡ đái dầm thì mất hết tự tôn đàn ông, sang chấn tâm lý tự kỷ thì khổ.

Đúng là, hắn không sợ Chu Mạch đái dầm, đằng nào cũng có giúp việc dọn, uống nhiều thuốc quá tê liệt thần kinh không kiểm soát được đường tiểu cũng là bình thường, nhưng trước mắt hắn vẫn muốn quan hệ "vợ chồng" với Chu Mạch phát triển bền vững, nên tâm lý của Chu Mạch vẫn cần được quan tâm.

"Rảnh rỗi sinh nông nổi..." Mặc bộ đồ ngủ lụa đen phanh ngực, Vương Diêm tự chửi mình lo chuyện bao đồng, đi ra cửa hướng về phòng cho khách. Đi được một đoạn thì thấy có gì đó sai sai, hành lang thoang thoảng mùi tanh nồng nặc, hắn ngửi cái là biết ai đang động dục. Từ cửa phòng Chu Mạch đi một đoạn trên thảm đã thấy vết tinh dịch trắng, đúng là chẳng khó gì để đoán ra ai đang nứng.

Quả nhiên... Cái đồ dâm đãng này chắc là cơ địa nhạy cảm với thuốc, bị hành đến mức này mà vẫn không ngủ được.

Lần theo mùi, Vương Diêm dễ dàng tìm thấy phòng tắm Chu Mạch đang dùng. Đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh tượng bên trong hắn suýt buột miệng chửi thề "Đụ má!". Chỉ thấy trong buồng tắm kính mờ hơi nước, kính trắng xóa hết cả, nhưng cố tình lại có một cái mông to tròn màu da người dán chặt vào kính mà cọ loạn xạ, lau sạch cả hơi nước, khiến ánh mắt Vương Diêm chỉ có thể dán chặt vào cái mông đó không rời. Trọng điểm là không chỉ có mông thịt, mà cái lỗ đít ở giữa đang bị ba ngón tay thọc vào khuấy đảo đến mức thịt đỏ lòi ra ngoài. Chọc mỏi tay rồi thì rút ra, ép chặt mông vào kính, cửa hậu bị ép bẹp dí, một vòng tròn đỏ chót dán vào kính mà cọ xát.

Được đấy Chu Mạch, thông minh phết, cái trò tự sướng này không cần dạy cũng tự biết chơi cơ đấy... Vương Diêm nhìn mà hứng thú dạt dào. Quả thật biến đàn ông thành chó cái là điều khiến con cặc vốn đang buồn đái của hắn càng trướng to hơn. Càng trướng thì càng muốn giải quyết nhu cầu sinh lý nhanh, nhưng hắn chẳng thèm liếc cái bồn cầu lấy một cái, cởi phăng áo ngủ bước vào buồng tắm đứng. Ngay trước khi Chu Mạch mặt đỏ bừng ý loạn tình mê, chổng mông ra sau cọ xát, miệng mút ngón tay dính đầy nước dâm chụt chụt, hắn ôm chầm lấy anh từ phía sau.

"Chu Mạch... Tôi coi thường cậu quá rồi, dâm thế này học ai đấy? Tôi thấy vợ cậu cũng không biết tự sướng giỏi bằng cậu đâu, mùi trên tay thích không, là mùi dâm của cậu đấy..."

Vương Diêm nói xong liền ôm cổ Chu Mạch, bóp má bắt anh há miệng hôn mình. Khoang miệng ướt át tanh nồng, Vương Diêm mút lấy mút để, bàn tay trượt xuống xoa nắn hai bờ mông thịt, rồi vỗ bạch bạch nước bắn tung tóe, đánh cho thịt mông rung lên bần bật. Một lúc lâu sau, khi Chu Mạch bị hôn đến sắp tắt thở hắn mới đẩy mạnh ra. Chu Mạch lầm bầm không rõ tiếng: "Tôi... là đang móc lỗ đít... móc hết tinh dịch của anh ra... Miệng mút là để kiểm tra xem đã sạch chưa... Ai thèm tự sướng... Đều tại anh bắn lung tung... Mùi nồng chết đi được..."

Cơ thể Chu Mạch vô thức quấn lấy Vương Diêm. Chỉ cần người đàn ông này xuất hiện là đầu óc anh lại mụ mị, nói năng nghe mà buồn cười. Nhưng biết làm sao được, lỗ đít dâm đãng của anh bị chính tay mình khai phá ba ngón tay cũng chưa vào hết, tinh dịch đã rửa sạch từ đời nào, giờ vẫn dính nhớp nháp thế kia toàn là nước dâm do tràng đạo tiết ra...

"Hóa ra là thèm mùi của tôi à, Chu Mạch... Cho cậu thử cái này kích thích hơn nhé, chê tinh dịch tôi mùi nồng hả, thế đổi cái khác, lượng nhiều hơn tinh dịch, có thể rửa sạch ruột dâm của cậu, đảm bảo sướng chết cậu..."

Vương Diêm ghé tai Chu Mạch thì thầm. Hắn có thể khẳng định thuốc của Chu Mạch vẫn chưa hết tác dụng, nếu không làm sao có chuyện người đàn ông mới bị khai bao lần đầu lại dâm đãng thế này, nằm trong lòng người đàn ông khác mà còn lắc mông, cái khe mông như có ý thức còn biết tách ra kẹp lấy cây gậy thịt cương cứng của hắn, cọ đến mức hắn vừa muốn đụ lỗ vừa muốn đi tè.

Vương Diêm vốn dĩ hoàn toàn không nghĩ đến chuyện bắn nước tiểu cho Chu Mạch đâu. Chơi cái này thường phải xem đối phương có chấp nhận không, như Nai con không thích hắn cũng chẳng ép, nhưng nếu là Lý Xảo Khả thì có khi hắn đái thẳng vào người ta luôn, còn gọi là bồn chứa tinh, sỉ nhục thế nào cũng được... Nhưng với vợ chồng Chu Mạch đổi vợ đến giờ hắn cũng chưa chơi trò golden shower bao giờ, dù sao hắn cũng không quá đam mê món này, chú trọng thiên thời địa lợi, không cố tình nhịn tiểu. Nhưng giờ gặp Chu Mạch đúng là va phải họng súng, cặc hắn căng tức vì buồn đái, cái mông dâm này còn ở đây cọ loạn xạ, không dạy dỗ cho một trận thì ngày mai ngủ dậy có khi lại không đổi tính được, lại cứ làm cái đồ lẳng lơ mãi à?

Hắn không thích người quá thiếu tự trọng, Lý Xảo Khả chỉ là loại chơi qua đường thôi, nhưng Chu Mạch... Bình tâm mà nói, hắn không thích người đàn ông này biến thành dâm phụ, nếu quan sát thấy anh không quay lại được thì vẫn phải bảo Nai con uống thuốc tránh thai, muốn sinh con thì tìm người đàn ông khác mà sinh.

Trong đầu nghĩ xa xôi thế, nhưng tay Vương Diêm đâu có ngừng làm việc. Hắn cũng chọc ba ngón tay vào lỗ dâm của Chu Mạch, khuấy đảo bên trong cảm thán thịt ruột nóng hổi co bóp, xoay người anh lại ép vào kính liền dùng sức banh hai bờ mông ra, kéo rộng cửa lỗ, quy đầu liền chen vào.

Phản ứng của Chu Mạch động lòng người hơn hắn tưởng nhiều. Miệng thì chửi bới yếu ớt, lỗ đít lại nỗ lực co bóp nuốt chửng dương vật hắn, cặc của chính anh cũng chổng cao cọ vào mặt kính, nghiễm nhiên là một con chó cái động dục miệng phun châu nhả ngọc nhưng hành động thì thiếu văn hóa.

"Vương Diêm mày còn dám động vào tao... Lỗ đít... Lỗ đít vợ tao cho mày dùng mày còn chưa đủ à... To quá! Á —— Lỗ đít ông đây dễ đụ lắm à mà mày như chó không đổi được nết ăn cứt nửa đêm còn muốn đến đụ tao... Ông đây mới rửa sạch lỗ đít... Đầy quá... Không được... Ưm ~"

Tràng đạo lại bị lấp đầy, cảm giác chân thực lần này rõ ràng hơn lần trước nhiều. Thịt ruột bị gậy cứng chèn ép đến sắp nứt toác đau đớn và những luồng khoái cảm tê dại như điện giật li ti khiến giọng chửi người của anh cũng mềm nhũn.

Không động thì còn đỡ, cùng lắm cảm giác như cục cứt kẹt ở hậu môn, thích nghi là được. Nhưng cây hàng trong người này đời nào chịu đứng yên. Sau khi đâm vào đến một độ sâu nhất định, nó bắt đầu liên tục thụt ra thụt vào, cứ nhắm thẳng vào điểm đó mà thúc, thúc cho anh bụng dưới bủn rủn, hai chân run rẩy, cặc giật từng cái lỗ sáo rỉ nước, chẳng còn phân biệt được đông tây nam bắc, không hiểu sao thúc vào chỗ đó lại có cảm giác mãnh liệt thế.

Đây là điểm mù của trai thẳng như anh, đồng tính làm tình dựa vào cao trào tuyến tiền liệt, không thúc vào đó thì thúc vào đâu, có ai thực sự chỉ dựa vào cọ xát ruột mà sướng lên tận trời đâu?

Nhưng Chu Mạch cũng chẳng còn tâm trí đâu mà suy nghĩ, tiếng rên rỉ ngày càng lớn, cũng chẳng biết Vương Diêm tắt vòi hoa sen từ bao giờ, phòng tắm vòi sen không còn tiếng nước che giấu tràn ngập tiếng rên la của anh và tiếng cặc đụ lỗ phụt phụt ướt át, làm anh mặt đỏ tim đập, lỗ chân lông toàn thân đều mở ra vì nóng, cơ thể càng nhạy cảm, cũng uốn éo càng quyến rũ.

"Đồ dâm đãng... Biết uốn éo thế này sau này cùng vợ cậu bị tôi đụ chung nhé, bên trong chặt chết đi được, mới đụ cách đây mấy tiếng mà sao chưa lỏng ra tí nào thế này. Cặc ông đây sắp nổ rồi, toàn là nước đái, nghẹn đau quá, giờ xả nước đái làm mềm cái ruột dâm của cậu ra nhé, không phải không thích tôi bắn tinh à? Thế tôi bắn nước đái cho cậu!"

Cái gì?! Bắn nước đái cái gì?! Đầu óc Chu Mạch nổ tung, bản năng bắt đầu giãy giụa nhưng bị Vương Diêm đoán trước tóm chặt hai cổ tay, cả người đè lên ép chặt lấy anh, giọng điệu cũng trở nên hung dữ pha chút chế giễu: "Sao lúc này lại cứng đầu thế, ăn cặc không ăn cho sạch sao được, mày sướng mông run bần bật, ông đây còn chưa sướng đâu!"

"Không được! Mày cút ra! Mày muốn làm gì? Đừng! Không... Á ——" Cơ thể Chu Mạch trơn như chạch suýt nữa thì tuột mất, nhưng cũng chỉ linh hoạt được vài cái, vì giây tiếp theo Vương Diêm đã cắn vào cổ anh dọa anh đứng hình không dám ho he, tràng đạo thót lại, cây dương vật nóng hổi giật nảy, rất nhanh từ lỗ sáo bắt đầu xả lũ.

Cái gì thế này... Toàn là nước nóng hổi... Cảm giác hoàn toàn khác với tinh dịch, nhiều quá nhiều quá! Nóng quá bỏng quá a a a a!

Chu Mạch không nhịn được hét lớn, mông anh run rẩy dữ dội, lỗ thịt ruột non đều co rúm lại mấp máy. Mãi đến khi ngửi thấy mùi nước tiểu khai nồng anh mới tin Vương Diêm đang phun trào giải phóng trong cơ thể anh thật sự là nước tiểu... Sao lại thế... Sao có thể như thế... Cảm giác nhục nhã mãnh liệt khiến mắt anh cay xè, tiếng hét cũng dần chuyển thành tiếng rên rỉ nức nở. Con cặc của gã đàn ông kia đâm sâu thế, cả bàng quang nước tiểu dồn nén cuồn cuộn không ngừng không chút ngập ngừng rót vào trong cơ thể anh.

Bụng, bụng to lên rồi... Không được... Anh là người chứ có phải cái bô đâu, sao Vương Diêm có thể làm thế...

​"Cút ra... Khụ ư... Mày cút ra... Vương Diêm... Không được... Tao không cần nước đái... Mày cút, mày cút đi a!" Chu Mạch bị kích động mạnh, gào thét kịch liệt đến chảy cả nước mắt. Anh là đàn ông sao từng chịu nhục nhã thế này bao giờ, đầu tiên là bị đụ lỗ đít, sau đó, sau đó lại bị đụ cho đái vào trong...

​Nhưng chính con cặc của anh dưới sự thúc dập nhanh chóng của Vương Diêm lúc nãy cũng đã bị đụ cho bắn tinh rồi, thật sự đúng như Vương Diêm nói không thể chỉ để mình hắn sướng, người đụ còn chưa sướng mà.

​Nhưng thấy Chu Mạch sống dở chết dở suy sụp thế này Vương Diêm cũng thấy mất hứng. Hắn thích kiểu tình nguyện, dù ban đầu là cưỡng ép thì đến nước này thế nào cũng phải ngoan ngoãn chút chứ.

​Đúng là được voi đòi tiên, lúc người ta đờ đẫn thì chê không có tự trọng, lúc tỉnh táo chửi bới thì chê không nghe lời. Mày đái sướng rồi, người ta khóc lóc tí thì có sao đâu.

​Vương Diêm tự thuyết phục mình, nghĩ lại cũng đúng, Chu Mạch là đàn ông, đêm khai bao đã bị hắn coi như cái bô đúng là hơi quá đáng. Cũng tại hắn vừa rồi tự sướng dâm quá, với lại hắn cũng là đang giúp anh giã thuốc mà, không chơi thế này, sau này ngày nào cũng động dục thì làm thế nào.

​"Tao cút thì được, nhưng cái lỗ đít dâm của mày không đồng ý đâu. Đái một lần này thôi, ngoan nào, có ai biết đâu, nửa đêm mày trốn trong nhà tao phát dâm, tao còn không được chơi mày à, khóc nhè như đàn bà... Đồ vô dụng!"

​Vương Diêm bắn xong nước tiểu vẫn lì lợm cắm trong lỗ đít Chu Mạch không rút ra. Đừng nói chứ, nhìn đàn ông khóc cặc hắn cũng cứng, đái xong lại cương cứng không chịu nổi, còn phải dỗ dành cho người ta ổn định cảm xúc, không thì thịt non bên trong kẹp chặt thế sao mà đụ ngon được.

​Hắn điều khiển dương vật cẩn thận chậm rãi cọ xát trong khúc ruột ngập nước tiểu. Chu Mạch chỉ thấy càng nhiều chất lỏng hơn cả tinh dịch lúc trước đang chảy từ cửa lỗ xuống chân, cứ nghĩ đến là nước đái là cả người không ổn. Anh vừa mới tắm rửa xong đã bị mùi của Vương Diêm làm bẩn, gã đàn ông này đúng là ác quỷ. Anh không chịu nổi nữa, sáng mai trời sáng anh sẽ bảo Khả ca không đổi vợ nữa, sống tử tế tránh xa cái nhà này ra, sinh một đứa con sống cuộc sống ba người hạnh phúc không tốt sao?

​"Xả nước... Thối chết mất... Vương Diêm anh xả nước đi, tôi muốn tắm! Anh còn chưa cút ra, còn chưa cút ra! Tôi không cần anh..."

​"Được được được, xả nước, xả nước, nghe cậu hết a ~"

​Vương Diêm hết cách, lại mở vòi hoa sen, để nước ấm xối lên người cả hai. Sau đó định trấn an Chu Mạch liền hôn lên môi anh. Đêm nay hôn mỗi lúc một vị, nhưng không thể phủ nhận đôi môi dày thật thà của Chu Mạch làm hắn hôn cũng sướng, không thì nói vài câu ngon ngọt là được chứ đâu cần hôn.

​Hắn vừa hôn vừa đưa lưỡi liếm khoang miệng Chu Mạch. Người trong lòng tuy có co rúm nhưng cũng không phản kháng quá kịch liệt. Lập tức tâm trạng lại tốt lên chút, nghĩ bụng tên này cũng dễ dỗ phết, vừa khéo hợp với đứa thiếu kiên nhẫn như hắn. Không ngờ Chu Mạch lại định ngày mai cắt đứt quan hệ với bên hắn, bèn cắn răng nhịn xuống, nghĩ bụng nhịn qua đêm nay là được.

​Nhưng cứ nhịn mãi, lưỡi lại không kìm được mà đáp lại người ta. Hai cái lưỡi thịt quấn lấy nhau chụt chụt khó tách rời, nước miếng chảy ròng ròng, một người thở một người rên, rất nhanh hạ bộ cũng vang lên tiếng làm tình bạch bạch bạch.

​Cặc Vương Diêm quất bép bép vào lỗ đít Chu Mạch, hai hòn bi mỗi lần đều đập vào mông thịt săn chắc. Không biết có phải do đụ nhiều đêm nay không mà thịt chỗ đó cũng mềm ra, bi đập vào còn lún xuống được. Vương Diêm cực khoái cảm giác cơ thể hòa làm một này, hận không thể khảm chết Chu Mạch vào người mình. Hông hắn thúc mạnh, cặc đen thô kéo ruột ra vào, nước tiểu và nước dâm trong lúc thúc dập bắn tung tóe lên hạ bộ hai người, dưới làn nước ấm xối xả tạo nên bầu không khí mờ ảo, diễm tình khó tả.

​"Sướng quá... Ruột ngâm nước vừa ướt vừa chặt, bắn tinh nóng hổi cho cậu thì bên trong hết khai ngay!" Vương Diêm liếm mồ hôi sau gáy Chu Mạch, mút mạnh tạo ra dấu hôn đỏ chót rồi hôn tới tấp. Bên dưới lại hung hăng đụ không ngừng làm mông Chu Mạch đỏ ửng lên. Ngón tay bóp thịt mông, xanh một miếng tím một miếng không chút thương tiếc. Chu Mạch bị đụ chỉ biết phát ra tiếng rên ư ư vỡ vụn. Theo tiếng gầm nhẹ của Vương Diêm, tràng thịt lần nữa bị dòng dịch nóng xuyên thủng, tinh dịch sền sệt theo sự co bóp của thân cặc phụt phụt phun trào, tất cả đều bắn vào tâm dâm mẫn cảm của Chu Mạch. Khoái cảm ngập đầu từ tâm dâm nhanh chóng lan ra toàn thân, chân anh mềm nhũn trượt xuống bị Vương Diêm vớt chặt lấy, ấn bụng dưới không cho lỗ đít anh tuột ra, cưỡng ép bắn hết tinh dịch vào trong cơ thể anh.

​Bụng đương nhiên lại phồng lên, rốt cuộc bên trong còn có cả nước tiểu. Vương Diêm xoa xoa khúc ruột đó hai cái mới rút cặc ra. Cây gậy đen kéo theo chất lỏng sền sệt màu vàng trắng lẫn lộn tanh nồng, nhìn rất có tính kích thích thị giác, nhưng hắn vẫn cầm vòi hoa sen xối rửa lỗ đít Chu Mạch, không để Chu Mạch có cơ hội nhìn thấy cảnh tượng đó.

​Dòng nước nóng kích thích cửa hậu sưng tấy đỏ lên, giãn nở. Vương Diêm bảo Chu Mạch bám vào kính cố chịu chút, chính mình thì thọc ngón tay vào móc hết đồ bên trong ra cho anh, hơn nữa còn ấn bụng cho anh, thúc đẩy anh thải hết tinh và nước tiểu ra ngoài. Chu Mạch nghẹn ngào vùi mặt vào cánh tay nằm bò lặng lẽ rơi nước mắt. Lỗ đít bị chơi hỏng rồi, sao có thể thuần thục tự nhiên vừa đụ vừa móc như thế, còn rót cả tinh dịch lẫn nước tiểu bẩn thỉu vào người anh... Thật sự quá đáng lắm rồi...

​Đàn ông có nước mắt không dễ rơi, nhưng đêm nay Chu Mạch lại rơi lệ mấy lần không kiểm soát được cảm xúc. Anh hối hận uống thuốc, hối hận đến nhà Vương Diêm, hối hận đồng ý đổi vợ, hối hận mua cái nhà này... Tuy đã quyết tâm vạch rõ giới hạn, nhưng cảm giác sợ hãi bất lực dưới đáy lòng khiến anh không khỏi suy nghĩ: Dính vào người đàn ông Vương Diêm này liệu có dễ dàng thoát thân được không?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro