Chương 13: B-5 Tổng công vợ có bầu, tổng công yêu cầu chồng thay vợ tiết dục

Chương 13: B-5 Tổng công vợ có bầu, tổng công yêu cầu chồng thay vợ tiết dục, đụ lỗ đít ngay trước mặt

Chu Mạch mất gần một tuần mới hồi phục lại trạng thái bình thường. Anh chán ăn, tinh thần uể oải, làm gì cũng chẳng có sức, quầng thâm mắt đen sì choán nửa khuôn mặt khiến đồng nghiệp sợ anh mắc bệnh nan y, giục anh xin nghỉ ở nhà dưỡng bệnh. Anh cũng chẳng từ chối, thuận nước đẩy thuyền xin nghỉ phép năm luôn. Chủ yếu là anh sợ chức năng sinh lý của mình có vấn đề, ở nhà rảnh rỗi cứ sờ sờ nắn nắn "cậu nhỏ", chỉ mong nó cương cứng bình thường trở lại mới yên tâm được.

Một tuần này anh chịu đủ dày vò cả về thể xác lẫn tinh thần. Vì sức khỏe không tốt, anh nói thẳng với Vương Diêm là không chơi đổi vợ đổi viếc gì nữa, tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện lỗ đít bị đụ toét tòe loe. Vương Diêm cũng nể mặt anh, bảo cứ dưỡng sức cho khỏe đã. Hắn còn bắt Lộc Minh ngày nào cũng tự tay hầm canh nấu cháo mang sang tẩm bổ cho anh. Vốn dĩ anh không muốn nhận của bố thí này, nhưng khổ nỗi tay nghề Lộc Minh đỉnh quá, thơm nức mũi làm anh chảy cả nước miếng. Không ăn thì cậu lại nhìn anh bằng ánh mắt oán trách, bảo mang về Vương Diêm lại mặt nặng mày nhẹ với cậu, thế là anh cũng chẳng nỡ từ chối.

Thực ra chuyện đêm hôm đó uống thuốc rồi bắn vào trong Lộc Minh, Chu Mạch vẫn còn nhớ, nhưng anh cũng chẳng để tâm lắm, cứ mặc định là Lộc Minh có uống thuốc tránh thai. Trong lòng anh chỉ khó chịu vì vợ mình về nhà cứ như biến thành người khác, thường xuyên nhìn chằm chằm anh với vẻ mặt đăm chiêu, vừa lạnh nhạt xa lạ, thậm chí còn pha chút khinh thường, làm Chu Mạch thấy chạnh lòng vô cùng.

Chủ yếu là ký ức của anh hơi hỗn loạn, lờ mờ nhớ là bị Vương Diêm đụ ngay trước mặt vợ, nhưng đáy lòng lại không muốn thừa nhận sự thật này, còn tự an ủi chắc lúc đó vợ cũng phê pha rồi, chẳng để ý đến tình hình bên này đâu.

Nhưng mà... nhìn kiểu gì thì ánh mắt Khả ca cũng giống như đang nhìn thấy cảnh anh bị Vương Diêm đụ đến mức dâm đãng lẳng lơ, chẳng còn ra dáng đàn ông tí nào ấy chứ!!!!!

Chu Mạch vỗ một cái vào con cặc mềm nhũn chẳng có tí phản ứng cương cứng nào của mình, mặt mày ủ rũ như đưa đám nằm trên giường lướt xem tin bán nhà.

Trước kia cứ nghĩ tạo quan hệ tốt với Vương Diêm, kết quả quan hệ thì "tốt" thật, nhưng vợ và cả bản thân đều dính chấu. Khoảng cách giai cấp đâu có dễ san lấp như anh tưởng tượng. Vương Diêm đẳng cấp quá cao, là anh trèo cao ngã đau. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, anh tính bán nhà rồi chuyển sang khu bình dân hơn. Là Chu Mạch anh không xứng, vì thỏa mãn hư vinh của vợ mà cố đấm ăn xôi, không quay lại cuộc sống bình thường thì có khi giây sau vợ đòi ly hôn cũng nên.

Anh chịu không nổi cú sốc liên hoàn này đâu, nếu sau này mình bị liệt dương, vợ cũng bỏ, thế thì nửa đời người phấn đấu được cái gì... Vương Diêm đúng là kiếp nạn của đời anh, sao anh lại không có mắt mà đâm đầu vào chứ...

Bên này Chu Mạch đang giác ngộ tìm nhà, bên kia Lý Xảo Khả cũng rối bời tâm trí. Mấy ngày nay trong đầu cậu cứ tua đi tua lại cảnh tượng Chu Mạch bị Vương Diêm đụ đến la hét thất thanh hôm đó. Từ chỗ không thể tin nổi đến thấy ghê tởm, và giờ là khinh thường Chu Mạch ra mặt.

Dù trước đây cậu đến với Chu Mạch là vì Vương Diêm giàu hơn chồng mình, nhưng cũng chưa đến mức coi thường Chu Mạch thế này, rốt cuộc vẫn coi chồng mình là đàn ông. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh chồng mình còn rên dâm hơn cả mình, lắc mông cầu xin đàn ông khác đụ, cậu lại thấy mình mù mắt mới vớ phải cái loại tranh đàn ông với vợ... Đồ tiện nhân!

Càng làm cậu tức điên là Vương Diêm có vẻ coi trọng chồng cậu hơn. Chồng cậu mới bị đụ lỗ đít tí mà đã yếu nhớt như Lâm Đại Ngọc, không đi làm, ngày nào cũng nằm ườn ở nhà, dùng đầu gối nghĩ cũng biết là giả vờ. Làm gì có đàn ông nào yếu nhớt thế? Bình thường đụ cậu thì sức trâu bò lắm mà?! Thế mà làm Vương Diêm xót xa, còn bắt Lộc Minh ngày nào cũng mang đồ tẩm bổ sang. Sao trước kia đụ cậu hắn có mang bao giờ đâu? Nói đến khai bao lỗ đít, lần đầu tiên cửa sau của cậu cũng là dâng cho Vương Diêm mà!

Trước kia trong giới song tính còn bảo đàn ông mà đã dâm lên thì đàn bà xách dép không kịp, bảo đừng coi thường tốc độ vứt bỏ lòng tự trọng của đàn ông, trước quyền thế và lợi ích tuyệt đối bọn họ quỳ còn nhanh hơn ai hết. Lúc ấy Lý Xảo Khả chỉ nghe cho vui, giờ nhìn chồng mình hiện nguyên hình mới thấy thấm thía và oán hận. Cậu luôn tự cao tự đại, nghĩ mình có thể kiếm được đàn ông ngon hơn, nhưng dù sao Chu Mạch cũng là người cậu cân nhắc kỹ lưỡng mới chọn, ai ngờ lại biến thành thế này.

Hừ, thật không hiểu sao người này còn mặt mũi nào tìm cậu nói chuyện, không thấy xấu hổ à? Bị người đàn ông tốt hơn mình gấp mười gấp trăm lần đụ ngay trước mặt vợ, phàm là còn tí tự tôn nào cũng phải chống cự đến cùng chứ, sao có thể rên giường còn hăng hơn cả cậu!

Không được, ông chồng này cậu không cần nữa. Dù sao với tính cách của Chu Mạch, bảo anh ta ra đi tay trắng, để lại nhà cửa cho cậu thì dễ thôi, nhưng có nhà thì làm được gì, ai trả tiền vay ngân hàng, ai chu cấp cho cậu tiêu xài sau này. Tên Vương Diêm kia biết chơi thật, đụ vợ người ta chán rồi còn muốn đụ cả chồng. Dù không biết hắn chấm Chu Mạch ở điểm nào, nhưng chắc cũng chỉ là nứng quá muốn tìm cái lỗ để xả... Phiền chết mất, cái quái gì thế này, một người song tính ngời ngời sắc nước hương trời như cậu ở đây, không thì còn đại mỹ nhân Lộc Minh nữa, kết quả Vương Diêm lại chọn một thằng đàn ông!!!!!

Lý Xảo Khả càng nghĩ càng cay cú, càng cay thì đầu óc nhảy số càng nhanh. Nếu muốn tìm mối khác thì phải tìm Vương Diêm. Tuy hơi cẩu huyết quê mùa nhưng cậu quyết tâm phải tìm cách làm to bụng mình, mang thai con của Vương Diêm, dùng cái bụng để thượng vị!

Nhưng sự đời không như ý muốn. Đầu tiên là tuần này ngầm hiểu để Chu Mạch dưỡng sức nên không chơi đổi vợ. Cậu tự mình sang gõ cửa một lần thì bị Lộc Minh giữ lại phòng khách buôn chuyện cả buổi, chẳng thấy mặt mũi Vương Diêm đâu. Hỏi thì bảo đang bận công việc đừng làm phiền. Được thôi, cậu nhịn. Nhịn đến tuần thứ hai, nghĩ kiểu gì cũng phải làm tình chứ, với cái tạng người như hổ như sói của Vương Diêm, một tuần chỉ đụng vào Lộc Minh một cái sao mà đủ?

Kết quả ông chồng trời đánh của cậu lại nghiêm túc bàn chuyện chuyển nhà đổi phòng, bảo sức khỏe không bằng trước kia, cần điều dưỡng, không chơi nổi trò đổi vợ này nữa.

"Khả ca, anh xem được nhà rồi, nội thất đầy đủ chỉ việc xách vali vào ở. Chúng ta đừng quan tâm bên này nữa, Vương Diêm với chúng ta là người dưng nước lã, không chơi được đâu. Đợi sang nhà mới bắt đầu cuộc sống mới, chúng ta lại tính chuyện con cái, cuộc sống sẽ vào guồng thôi. Chồng tuy... tuy tiền nong không bằng Vương Diêm, nhưng tấm lòng với em là thật, anh sẽ tốt với em cả đời!"

"Anh còn mặt mũi nói mấy lời đó à? Lúc anh rên rỉ dưới thân Vương Diêm anh có nghĩ đến tôi không?! Dựa vào đâu mà tôi phải chuyển đi với anh! Anh đi cho đàn ông đụ rồi còn muốn tôi đẻ con cho anh à, mơ đi cưng!"

Lý Xảo Khả tức điên người, cảm thấy cuộc sống này quá hèn nhát, không kìm được tát bốp một cái vào mặt Chu Mạch. Chu Mạch bị tát đến ong cả đầu, không ngờ vợ yêu lại đối xử với mình như thế, nhất thời câm nín, chỉ biết ngơ ngác nhìn Lý Xảo Khả.

Tình nghĩa vợ chồng mỏng manh như thủy tinh, nói vỡ là vỡ. Yết hầu Chu Mạch chuyển động, nén giận không cãi nhau với Lý Xảo Khả, trốn vào phòng đóng cửa cái rầm rồi đấm mạnh xuống giường.

Đụ má, bị Vương Diêm đụ là tao muốn à? Chẳng phải tại mày bị Vương Diêm đụ dâm quá nên tao mới phải uống thuốc sao? Sau khi uống thuốc tao kiểm soát thế chó nào được? Giờ tao liệt dương đến nơi rồi, cương lên cũng chẳng dai sức như trước, chẳng lẽ còn phải hầu mày chơi mấy trò cắm sừng vớ vẩn đó? Đến lúc đấy tao không chỉ mất mặt trước một mình mày, mà là mất mặt trước cả ba người đấy!

Chu Mạch rũ sạch chuyện mình hùa theo Vương Diêm, đổ hết tội lỗi lên đầu thuốc kích dục, lại tự biết mình đuối lý không dám cương với Lý Xảo Khả, chỉ định âm thầm lo liệu chuyện nhà cửa trước. Đợi đến lúc chuyển đi, Khả ca không còn cách nào khác cũng phải theo anh thôi. Anh biết thừa Lý Xảo Khả chẳng có tài cán gì, chỉ dựa vào mặt và thân xác, chính anh cũng là ham cái vẻ trẻ trung xinh đẹp của cậu. Dù thế nào thì ít nhất cũng phải giữ thể diện với người ngoài, để họ ghen tị anh có vợ đẹp, gia đình hạnh phúc.

Nhưng cái gia đình nát bét này lại sắp đón nhận một cú đấm trời giáng. Trong lúc Chu Mạch cố tình lảng tránh và Lý Xảo Khả liên tục vấp phải trắc trở, Vương Diêm vào tuần thứ ba đã chủ động tìm đến tận cửa, mang cho anh một tin tức động trời ——

Lộc Minh có thai, cái thai là của Chu Mạch.

Ban đầu Chu Mạch đương nhiên không tin cũng chẳng nhận. Anh cho rằng bịa chuyện vợ anh mang thai con Vương Diêm còn đáng tin hơn chuyện Lộc Minh mang thai con anh. Vương Diêm sao có thể cho phép vợ mình mang thai con thằng khác, dù có mang thì giờ tháng còn nhỏ, dù vô nhân đạo cũng phải phá đi chứ, chạy đến nói với anh làm gì, định tống tiền à, mấy đồng bạc lẻ của anh Vương Diêm thèm vào?

"Nai con lớn tuổi lại uống thuốc lâu năm, sức khỏe yếu, nên dạo này tôi cũng không cho em ấy uống nữa, cứ thuận theo tự nhiên, có thì đẻ. Hôm chúng ta làm tình là ngày đầu tiên em ấy dừng thuốc, kết quả tôi còn chưa đụ vợ mình cái nào, toàn bị cậu chiếm dụng đụ lấy đụ để. Nai con sau đó khóc lóc với tôi mãi, bảo cậu đụ sâu quá, đụ thẳng vào tử cung bắn đầy tinh, bụng cứ đau âm ỉ suốt. Thấy em ấy đau bụng tôi cũng chẳng dám động vào lồn em ấy nữa, hai tuần nay ít làm tình lắm, có làm cũng toàn đi cửa sau. Sau đó em ấy thấy bụng dưới căng tức, đi khám bác sĩ thì lòi ra là có thai. Không phải của cậu thì của ai?"

Vương Diêm nói dối không chớp mắt, ngồi trên ghế sofa nhà Chu Mạch, hai tay dang rộng gác lên thành ghế như mình là chủ nhà, hai bên là Chu Mạch và Lý Xảo Khả. Chu Mạch mặt cắt không còn giọt máu, Lý Xảo Khả thì mặt xanh mét, đang định mở miệng chửi đổng Chu Mạch thì Vương Diêm lại quay sang nói với Chu Mạch: "Vợ cậu cũng làm chứng được đấy, hai thứ hai tuần trước cứ chạy sang nhà tôi đòi hiến lồn, tôi đều tránh mặt không gặp. Vì lúc đầu chúng ta đã giao kèo là đổi vợ, phải có mặt đủ bốn người. Cậu ốm tôi đương nhiên cũng không tìm cậu, nếu không phải lòi ra chuyện mang thai to đùng này thì cậu có trốn tôi mãi cũng chẳng sao. Nhưng con có rồi thì cậu kiểu gì cũng phải chịu trách nhiệm chứ, cậu làm cho vợ tôi bụng to rồi đấy."

Hiến lồn... Khả ca quả nhiên chỉ nghĩ đến Vương Diêm... Chu Mạch lạc đề, đầu óc gần như ngừng hoạt động. Anh không thốt nên lời bắt Lộc Minh phá thai được. Thực tế khi biết mình có con - anh tin Vương Diêm vì anh nghĩ chẳng đàn ông nào chấp nhận nuôi con tu hú - anh còn thấy hơi vui vui. Tối qua còn đang nghĩ cuộc hôn nhân với Khả ca nát bét, dỗ dành người ta toàn tâm toàn ý theo mình đã khó, nói gì đến sinh con. Nhưng giờ... con từ trên trời rơi xuống, lại còn do Lộc Minh mang thai... Lộc Minh mà độc thân thì là công tử nhà giàu mà tầng lớp như anh có mơ cũng không với tới được...

Chỉ trong chốc lát, lòng Chu Mạch trăm mối tơ vò, môi mấp máy nửa ngày không thốt nên lời. Vẫn là Vương Diêm nhìn đôi vợ chồng trẻ bằng mặt không bằng lòng, cái gì cũng hiện hết lên mặt này thấy thú vị, khóe miệng nhếch lên tiếp tục nói: "Người song tính mang thai nhu cầu tình dục sẽ tăng dần theo từng tháng, sau ba tháng là có thể đụ lồn được. Trước đó thì chắc hai vợ chồng cậu vẫn phải thường xuyên qua lại nhà tôi đấy. Tôi cứ đụ lỗ đít Nai con mãi cũng không phải cách, em ấy mang thai cũng cần người an ủi. Chu Mạch cậu chắc chắn không chạy thoát rồi. Tôi rộng lượng cho phép Nai con sinh con cho cậu, nhưng cậu phải báo đáp tôi gấp mười gấp trăm lần. Chẳng đàn ông nào rộng lượng được như tôi đâu. Mấy tháng này cặc tôi mà không được hầu hạ sướng, cái thai trong bụng kia dù có thành hình rồi tôi cũng làm cho rớt được đấy."

Này này này, nói tiếng người không đấy!

"Anh không được làm thế! Tôi, Nai con... cơ thể cậu ấy sao có thể bị giày xéo thế được! Thì, thì tiếp tục... tiếp tục đổi vợ là được chứ gì! Anh, anh... anh chẳng phải chỉ muốn làm tình thôi sao... Tôi và Khả ca... chúng tôi đều được..." Chu Mạch hoảng hốt, kích động đứng ra bảo vệ con ngay tại trận. Lý Xảo Khả trố mắt nhìn cái vẻ sốt sắng đổ vỏ làm bố của Chu Mạch, trong lòng vừa chua vừa giận sắp tràn ly.

Không được... Không thể tỏ ra quá đanh đá trước mặt Vương Diêm... Đây chính là cơ hội tốt để thừa nước đục thả câu. Vợ mang thai con hàng xóm, trong lòng Vương Diêm chắc chắn sẽ có khúc mắc với Nai con, hơn nữa biết đâu lại khao khát có con ruột. Chu Mạch đã tự hạ thấp mình nguyện ý ủy thân cho Vương Diêm thế kia, cậu là người song tính càng không thể thua. Chỉ cần làm cho Vương Diêm bắn vào lồn mình, thì giấc mơ làm bà chủ giàu sang rất có khả năng thành hiện thực...

Vương Diêm nhướng mày cười với Chu Mạch đầy hài lòng. Vốn định dọa thêm vài câu, ai ngờ gã đàn ông này quỳ xuống nhanh thế. Hóa ra lại hay, cặc hắn đụ lỗ đít Lộc Minh chán ngắt rồi, cho cậu nghỉ ngơi gần ba tuần, lỗ đít nhỏ chắc đã khép chặt lại rồi nhỉ, đợi đấy tối nay ông đây lại thông cho toác ra!

Tối đó bốn người lại tụ tập ở phòng ngủ chính nhà Vương Diêm. Chu Mạch và Lý Xảo Khả đều tắm rửa sạch sẽ mới sang. Vào phòng là tự giác cởi sạch sành sanh, dù sao hai người này cũng gần ba tuần không làm tình, ai nấy đều ngầm hiểu là đang đói khát, mỗi người một mục đích.

Chu Mạch nhìn Lộc Minh ngồi dựa đầu giường với tư thế quyến rũ, tay xoa bụng dưới mà đỏ cả mắt. Anh vốn không có cảm giác gì nhiều với Lộc Minh, chỉ thấy lồn lỏng người đẹp đụ không thiệt, nhưng giờ độ hảo cảm tăng vùn vụt. Nghĩ đến đại mỹ nhân này sắp sinh con cho mình, anh kích động bò lên giường, cúi người áp vào bụng dưới cậu, lẩm bẩm "tôi có con rồi" rồi hôn lên da bụng Lộc Minh. Lộc Minh co rúm người lại, hốc mắt đỏ hoe. Từ lúc phát hiện có thai đến mấy ngày nay tâm lý anh hoang mang lắm. Vương Diêm nhìn thấy rõ là không hứng thú gì với đứa con trong bụng, chỉ khi tính toán xác nhận đứa bé là của Chu Mạch thì hạ bộ hắn mới hưng phấn phồng lên. Đêm đó Lộc Minh vì bị Chu Mạch đè bắn liên tục nên không nhìn thấy cảnh chồng mình đụ Chu Mạch, cậu chỉ thấy lạnh lòng, cảm thấy chứng "nghiện nón xanh" của chồng ngày càng nặng, cũng gián tiếp phản ánh việc cậu trong lòng chồng chỉ là một người song tính để chia sẻ mà thôi, chưa bao giờ là duy nhất.

Thế nên trong tâm trạng đó, Lộc Minh rũ mắt nhìn Chu Mạch vui sướng kích động hôn lên bụng mình một cách thành kính, tự dưng lại thấy như tìm được chỗ dựa, ít nhất cũng có người mong chờ đứa bé này...

"Nai con... Là anh không tốt, anh bắn vào trong em, anh gieo hạt vào tử cung em... Anh đảm bảo, từ giờ đến lúc em sinh xong... không không không, đến lúc em ở cữ xong, cơ thể hồi phục, anh sẽ ở bên cạnh chăm sóc em chu đáo. Em, em có thể không muốn làm mẹ đứa bé, cũng không thể làm, em, em là vợ Vương Diêm anh biết. Anh anh anh, anh chỉ muốn nói là, anh rất vui được làm bố đứa bé, anh muốn đứa con này... Đây là đứa con đầu lòng của Chu Mạch anh, anh có người nối dõi rồi..."

... Anh nhà có mỏ hay có ngai vàng cần kế thừa mà có đứa con là vứt hết liêm sỉ, quỳ xuống trước mặt người ta hèn hạ thế...

Lý Xảo Khả đầy bụng oán thán, nhưng cậu cũng chẳng nhàn rỗi, sán lại gần Vương Diêm đang ngồi một bên xem kịch vui vẻ. Ngón tay linh hoạt luồn vào trong áo choàng tắm của đối phương, lâu rồi mới sờ lại con cự long này. Nóng hổi rắn chắc, đã sớm hơi cương, dưới ngón tay sục sạo của cậu rất nhanh đã đứng thẳng lên. Lý Xảo Khả mắt lúng liếng đưa tình, nuốt nước bọt lôi con hàng khủng bố ra, mắt chớp chớp "ám chỉ" Vương Diêm là cậu muốn bú, dù sao đàn ông không cho phép thì cậu cũng không dám chạm trực tiếp. Bỗng nghe bên tai một tiếng rên rỉ yêu kiều, quay đầu lại thấy hai chân Lộc Minh thế mà lại bị Chu Mạch banh rộng gác lên vai, đầu thì vùi vào hạ bộ Lộc Minh. Tiếng lưỡi liếm lồn chùn chụt vừa to vừa ướt át, xen lẫn tiếng Chu Mạch nịnh nọt, vừa mút vừa lầm bầm: "Lồn thịt Nai con lỏng ăn cũng ngon, lại còn thích hợp sinh con nhất... Chồng liếm kỹ cho Nai con nhé, ngày nào cũng liếm, liếm đến lúc em bé ra đời... Nước của cục cưng nhiều hơn mọi khi đấy, mang thai nứng lắm phải không... Hôm nay chồng đụ lỗ đít cục cưng, nhất định làm cục cưng sướng..."

Chu Mạch vốn chú trọng xưng hô nhất giờ lại chủ động đòi làm chồng Lộc Minh, còn gọi cậu là cục cưng! Lý Xảo Khả cắn môi, giọng điệu khó chịu pha chút nũng nịu với Vương Diêm: "Chồng cũng không quản đi à, anh nghe Chu Mạch nói cái gì kìa..."

"Hừ... Ai là chồng em? Chồng em đang liếm lồn vợ anh thì anh quản làm gì, không thấy hai người sướng rên à, chồng em cứ như chưa liếm lồn bao giờ, muốn ăn hết thịt lồn vợ anh vào mồm ấy... Dâm thật..." Cặc Vương Diêm trong tay Lý Xảo Khả lại giật nảy một cái, tự dưng trướng to thêm một vòng. Ngay sau đó đầu Lý Xảo Khả bị ấn xuống, Vương Diêm bóp cằm cậu nhét thẳng con cặc vào mồm, không cho cậu thời gian thích ứng đã bắt đầu thụt ra thụt vào thở dốc hộc hộc.

"Học xem chồng em hầu hạ người ta thế nào kìa, xem em mút cho anh bắn trước hay chồng em làm vợ anh phun nước trước."

Cái gì... Sao lại bắt cậu thi với Chu Mạch... Từ bao giờ vợ chồng cậu biến thành quan hệ "cạnh tranh cùng sân khấu" thế này... Dù nghĩ thế nhưng Lý Xảo Khả mút cặc Vương Diêm phải nói là nhiệt tình hết nấc. Lòng bàn tay và môi dính chặt vào trụ thịt, chủ động di chuyển đầu tăng ma sát. Mùi vị cây hàng trong miệng nồng đậm hơn bất cứ lần nào trước đây, đúng là nhịn lâu quá rồi, lưỡi liếm xuống hai hòn bi thấy cứng ngắc, rõ ràng là tinh dịch đã tích đầy bão hòa chực chờ bùng nổ.

Ô... Lồn nhỏ bắt đầu ngứa rồi, Khả ca cũng muốn sinh con... Tại sao Lộc Minh mang thai lại được đối xử dịu dàng phóng túng thế... Khả ca chỉ cần ăn được một nửa số tinh trùng trong cái túi này là có thể mang thai ngay... Khả ca trẻ trung mơn mởn thế này không thể thua Lộc Minh được... Đợi Khả ca có bầu, xem hai người đàn ông này rốt cuộc cưng ai...

Lý Xảo Khả càng liếm càng hăng, trong đầu tưởng tượng cảnh mình bụng to được Vương Diêm cưng chiều ôm trong lòng, hai người thân mật khinh thường nhìn Lộc Minh bụng bầu và Chu Mạch vô dụng ở bên nhau. Lộc Minh tốt nhất là khóc lóc quỳ xuống cầu xin Vương Diêm cần mình, khóc lóc hối hận vì mang thai con người khác, làm Chu Mạch mất mặt ngay tại trận thì càng tốt... Lúc đó cậu nhất định sẽ cười khẩy hôn Vương Diêm một cái rồi đuổi Lộc Minh cút, sỉ nhục cậu ta không biết liêm sỉ còn muốn quyến rũ chồng mình.

Cậu muốn Vương Diêm làm chồng mình cơ, ngày nào cũng được ăn con cặc siêu bự này thì nằm mơ cũng cười tỉnh.

Lý Xảo Khả vừa nuốt nhả dương vật vừa lắc lư cái mông, lồn nhỏ từ từ rỉ ra dâm dịch ánh bạc. Nhìn đi, chồng ơi, lồn dâm của Khả ca vì anh mà chảy nhiều nước thế này, cặc chồng cứng quá to quá, có phải nhịn lâu rồi không, sắp làm rách cái miệng nhỏ của Khả ca rồi, nứng thế này thì mau đến đụ lồn dâm của Khả ca đi nha.

Nhưng cái mà Lý Xảo Khả không nhìn thấy là ông chồng hợp pháp song song bên cạnh, Chu Mạch cũng đang lắc mông, còn lắc sung lắc dâm hơn cả cậu. Cặc giữa hai chân anh cũng lắc lư theo, thỉnh thoảng đập vào đùi trong phát ra tiếng bạch bạch. Ánh mắt Vương Diêm chưa hề rời khỏi cái mông thịt đó, mẹ kiếp, sao liếm lồn vợ hắn mà lỗ đít dâm của chính mình cũng phát dâm thế nhỉ?

Hắn nhìn rõ mồn một, đùi trong ướt đẫm chất lỏng trong suốt chảy ra từ lỗ đít, không những thế con cặc lắc lư cũng đang rỉ tinh dịch xuống dưới. Dù lưỡi đang mô phỏng động tác giao hợp thụt ra thụt vào trong lồn dâm Nai con, nhưng trong miệng mút càng mạnh, làm Nai con rên la đừng uống nữa, lồn nhỏ sắp bị uống cạn rồi, thì cái lỗ phía sau của chính anh lại càng chảy nước nhiều hơn.

Sao lại vừa vào vừa ra thế kia? Vương Diêm nhìn đến khô cả cổ, đánh giá con cặc của Chu Mạch cũng chẳng trụ được bao lâu, chức năng sinh lý rõ ràng chưa hồi phục hẳn, yếu đi không ít. Hắn liền ôm lấy Lộc Minh, hôn môi bảo cậu nâng eo lên lộ ra lỗ đít, bảo Chu Mạch đừng liếm ở đó nữa mau đụ lỗ đi. Lỗ đít Lộc Minh được Vương Diêm khai phá rất tốt, mềm mại dễ vào, đỏ tươi diễm lệ. Chu Mạch mặt đầy nước dâm ngẩn ngơ nhìn cái lỗ ướt át kia, không hiểu sao trong đầu lại nghĩ hóa ra lỗ Vương Diêm dạy dỗ đều thế này, dù là lỗ đít cũng có thể đụ tuyệt sắc thế này... Anh giờ nhìn Lộc Minh thế nào cũng thấy thuận mắt, nhìn cái lỗ đít co bóp phun nước kia mà không hề phát hiện lỗ mình cũng đang nhỏ nước. Vương Diêm thấy anh thế thì buồn cười, cặc thúc vào miệng Lý Xảo Khả làm cậu ta chảy nước miếng ròng ròng, nhưng Vương Diêm lại chẳng mấy để tâm va chạm vào vách trong khoang miệng mềm mại kia, bàn tay vỗ vào mông Chu Mạch, ghé tai anh trêu chọc: "Nhìn lỗ đít vợ tôi mà ngẩn ra thế à, đẹp không? Cho tôi đụ thêm vài lần tôi cũng có thể đụ cái lỗ dâm của cậu thành thế này, còn đẹp hơn vợ tôi ấy chứ."

​Chu Mạch rùng mình, một là bị lời nói của Vương Diêm kích thích làm lỗ đít ngứa ran, hai là mệnh căn của anh lại bị Vương Diêm nắm lấy. Dương vật vừa mới cương cứng nằm trong lòng bàn tay nóng hổi của hắn liền có xúc động muốn bắn. Vương Diêm cười khẩy một tiếng bảo Lộc Minh tự vạch lỗ ra, sau đó đưa cặc Chu Mạch nhắm vào cái lỗ đó.

​Cảnh này nếu Lý Xảo Khả nhìn thấy chắc nuốt không trôi cặc mất. Có đến mức đấy không? Phải cầm tay chỉ việc giúp Chu Mạch đỡ cặc đi đụ vợ mình, anh ta tự mình không biết động đậy hay là lỗ đít vợ anh quý giá quá sợ chọc hỏng?

​Nhưng Lý Xảo Khả làm gì có thời gian mà nhìn, miệng cậu sắp bị gậy thịt của Vương Diêm làm toác ra rồi, mắt nhắm nghiền, khóe mắt ứa nước mắt không kìm được. To quá... sao càng lúc càng to thế này, kỹ thuật miệng cậu tiến bộ thế sao, làm người ta hưng phấn đến mức này... Đừng đụ mồm nữa đụ lồn dâm đi... Lụt lội hết rồi...

​"Ưm... Không được, sắp bắn..." Cặc Chu Mạch bị lỗ đít Lộc Minh kẹp một cái là hơi không chịu nổi. Nếu là bình thường chắc chắn anh sẽ thấy mất mặt mà cố nhịn, nhưng câu này thốt ra lại có chút ý vị dựa dẫm vào Vương Diêm. Chủ yếu là tay người này còn đang sờ bi anh, nhéo chơi chơi bảo anh dưỡng sức thế mà lượng vẫn không đủ nhiều. "Nhìn cậu yếu chưa kìa, lần sau còn dám uống thuốc nữa không? Cặc làm tình như gà non chưa khai bao ấy, làm gì thế, muốn làm người đàn bà của tôi à, lỗ đít chảy nước thế này..."

​Vương Diêm đột ngột rút cặc ra khỏi miệng Lý Xảo Khả, trong tiếng ho sặc sụa của đối phương di chuyển ra sau lưng Chu Mạch. Lịch sử như lặp lại, Lý Xảo Khả lau nước mắt xong lại nhìn thấy cảnh đoàn tàu người ba tuần trước.

​Chỉ khác là lần này có thêm khán giả. Lộc Minh đang thót lỗ đít tìm cách làm cặc Chu Mạch cứng hơn chút thì mắt từ từ trợn to, thấy Chu Mạch rên hừ hừ, vẻ mặt hoàn toàn là tình triều dâng trào. Còn chồng cậu ôm eo Chu Mạch đang nâng mông anh lên rồi... đâm vào lỗ đít Chu Mạch.

​Chuyện gì thế này... Sao lại bỏ Lý Xảo Khả bên cạnh mà đi chơi Chu Mạch... Chu Mạch không phải bố đứa bé sao... Là đàn ông mà... Chồng cậu thích đụ đàn ông từ bao giờ... Rõ ràng trước đây song long còn thấy cọ vào cặc đàn ông là ghê tởm mà...

​Không đợi não Lộc Minh kịp xử lý xong, cậu đã cảm thấy cây cặc trong lỗ đít mình sau vài cái co giật trướng to liền xuất tinh. Đương sự chổng mông cao hơn cả mèo cái động dục, biểu cảm vừa nhẫn nhịn vừa sướng rên lên thành tiếng: "Ưm ~ Bắn... Nhanh quá... Tại anh cứ muốn chen vào... Tôi không được... Lỗ đít vừa bị đâm là muốn bắn... A ha... Tuyệt quá... Đầy quá... Làm tình còn có thể cảm thấy sướng thế này... To quá, sao nó cứ to lên mãi thế..."

​"Nhớ cái lỗ đít dâm của em, nhớ lâu thế đương nhiên phải to rồi. Em chẳng thích to là gì, đã bảo với em chỉ có to mới đụ cái lỗ dâm này thành cực phẩm được. Em nhìn vợ tôi rồi nhìn lại vợ em xem, có phải hai cái lỗ đều đẹp không, tất cả là do mấy tháng nay tôi đụ đấy. Đương nhiên Nai con ngon hơn, dù sao cũng làm bao nhiêu năm rồi mà, màu sắc đều tươi tắn đẹp lắm."

​Vương Diêm vừa nói vừa thúc cặc vào sâu trong tràng đạo Chu Mạch. Hắn giơ tay bóp vú Lý Xảo Khả, kéo vú cậu bắt cậu đừng có ngồi ngẩn ra đó nữa, ra phía trước nằm song song với Lộc Minh, dang chân ra lộ lỗ đít.

​Hắn muốn hai người đẹp vạch lồn vạch lỗ đít trước mặt Chu Mạch, cho anh sự kích thích mãnh liệt, sau đó lại tận tình hưởng dụng cái lỗ non này. "Vợ tôi đang sinh con đẻ cái cho cậu đấy, cậu có phải nên cho tôi đụ không, hửm? Không cho tôi đụ tôi đi làm to bụng vợ cậu giờ, cậu xem lồn dâm cậu ta chảy nước kìa, theo cậu đúng là chịu khổ, đến nhu cầu sinh lý cũng không thỏa mãn được... Cậu chọn đi, cậu muốn tôi đụ cậu hay tôi đi đụ vợ cậu?"

​Vương Diêm thì thầm như ác ma. Hắn cúi đầu nhìn cặc Chu Mạch đã mềm trượt ra khỏi lỗ đít Lộc Minh, tràng đạo đang siết chặt cặc mình co bóp dữ dội, rõ ràng là không muốn cho hắn đi. Cái ruột đó mấy tuần không được đụ đói khát không chịu nổi, thịt ruột dồn hết vào thân cặc hắn, vừa cọ xát là mấp máy mút mát, làm hắn sướng đến mức mút vành tai Chu Mạch chùn chụt.

​Dưới sự khiêu khích như vậy, Chu Mạch toàn thân mềm nhũn sốt cao. Anh mơ màng nhìn hai người song tính trước mặt, lỗ lồn lỗ đít không thể nghi ngờ đều là thượng phẩm, lỗ như thế mới xứng với cặc Vương Diêm. Nhưng tưởng tượng đến cây cặc đó giờ lại đang ma sát trong lỗ đít mình, lại dâng lên một cảm giác trả thù vợ khó tả.

​Nhìn đi, cây cặc em thích giờ đang đụ anh đấy, em coi thường anh cũng không có được người đàn ông em muốn, em không chịu sinh con cho anh, em muốn đàn ông bắt vợ hắn sinh cho anh, giờ anh không chỉ bắn vào lỗ đít vợ hắn, còn có thể nhìn em đói khát mà không có cặc ăn, em sắp thèm chết rồi chứ gì. Đáng tiếc đêm nay cây hàng này là của chồng, chồng muốn ăn cho đủ ngay trước mặt em!

​"Ưm a... Đương nhiên, đương nhiên là đụ tôi... Vợ nhìn cho kỹ nhé, chồng lỡ làm to bụng vợ Vương Diêm nên phải báo đáp hắn, phải trao đổi đồng giá. Chồng không thể để em mạo hiểm mang thai ngoài ý muốn, nên chồng tự nguyện cho Vương Diêm đụ lỗ đít... Phải đụ mãi, đụ đến khi con ra đời, chồng phải thỏa mãn dục vọng của hắn, mười tháng hắn không được đụ vợ đâu..."

​Chu Mạch đắc ý rên rỉ lẳng lơ, quay đầu ôm hôn Vương Diêm, mông cũng chủ động ngồi xuống cho cặc vào sâu hơn. Vương Diêm rõ ràng rất khoái bộ dạng đàn ông phát dâm không biết xấu hổ này của Chu Mạch. Hai tay sờ lên ngực anh, véo đầu vú anh rồi không chần chừ nữa bắt đầu thao tác. Cây dương vật cứng như đá liên tiếp húc vào tâm dâm trong lỗ đít dâm làm tiếng kêu dâm đãng của Chu Mạch vang lên không dứt. Mà hai người vợ của họ, trong cuộc làm tình nóng bỏng của các ông chồng, đã hiểu ra rằng, cái gọi là Đổi vợ đã hoàn toàn biến thành cái dạng mà họ không thể hiểu nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro