Chương 16: B-8 Phòng sinh 4P hỗn loạn, dùng cặc thông đường sinh

Chương 16: B-8 Phòng sinh 4P hỗn loạn, dùng cặc thông đường sinh, vợ lâm bồn chồng vừa bú sữa vừa bị đụ

"A ~ a ~ chồng ơi chậm chút ~ nhẹ thôi ~ a không được, không được ~ con, cẩn thận con ~"

Trong phòng bệnh VIP cao cấp riêng tư vang lên từng trận rên rỉ dâm loạn. Lộc Minh mang thai mười tháng chờ sinh đã chuyển vào phòng sinh đặc biệt từ mấy ngày trước. Đáng lẽ phải nằm chờ sinh, nhưng không hiểu sao đường sinh mãi không mở, quá ngày dự sinh ba ngày rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì. Bác sĩ bảo nếu qua đêm nay mà vẫn chưa đẻ thì phải dùng thuốc kích sinh

Chuyện này làm ông bố trẻ Chu Mạch lo sốt vó. Giờ trong lòng anh Lộc Minh là nhất, Vương Diêm cũng phải xếp sau, làm cho dạo này tính tình anh cũng trở nên thất thường, chẳng còn chút rộng lượng đàn ông nào, ngày nào cũng lải nhải bên tai Vương Diêm mấy câu đại loại như "có con quên chồng".

Chu Mạch thực sự chẳng có lúc nào rảnh rỗi để suy nghĩ xem mình đang kẹt trong mối quan hệ kỳ quặc thế nào. Bệnh viện Lộc Minh chờ sinh là bệnh viện tư nhân do Vương Diêm đặt, phòng sinh VIP chẳng khác gì căn hộ cao cấp, view thoáng đãng đẹp đẽ. Chu Mạch đương nhiên ở cùng, Vương Diêm đương nhiên phải đi theo, Lý Xảo Khả thế quái nào cũng bám càng theo nốt. Đừng nói chứ, chắc là do người song tính dễ đồng cảm, Lý Xảo Khả đến giai đoạn cuối thai kỳ của Lộc Minh lại chăm sóc cậu ra phết, có những cái còn chu đáo tỉ mỉ hơn cả đàn ông như Chu Mạch. Lý Xảo Khả cũng chẳng phải thiện tâm quá độ làm từ thiện đâu, cậu nhìn chuẩn địa vị trong cái nhà này rồi, ngoài mặt thì Vương Diêm làm chủ, nhưng ngầm bên trong Vương Diêm chiều Chu Mạch, Chu Mạch chiều Lộc Minh... và đứa bé trong bụng. Mẹ quý nhờ con, cậu đối tốt với Lộc Minh thì hai gã đàn ông kia tuyệt đối sẽ không có ý kiến gì.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, sờ lương tâm mà nói, cậu cũng có tí tẹo đau lòng cho Lộc Minh. Ai đã từng sinh con đâu, nhìn sự thay đổi của thai phụ mười tháng, Lý Xảo Khả cũng thấy rén.

Lạc đề rồi, quay lại chuyện Lộc Minh khó sinh. Lộc Minh cũng phiền lắm, ngày nào cũng có cơn co thắt vô cớ, co thắt, co thắt, đau thì cũng chịu đựng được, nhưng mãi không đẻ được làm cậu thấy mình sắp trầm cảm đến nơi. Hôm nay nghe bác sĩ ra tối hậu thư, cảm xúc dồn nén đến đỉnh điểm, đợi người đi hết cậu không kìm được mà khóc, nghĩ mình tạo nghiệp gì, kiếp trước chắc nợ nhà Vương Diêm, kiếp này bị hắn dắt mũi đến mức phải sinh con cho "tình mới" của hắn. À không, tính ra từ lúc quen biết đến lúc thành ra thế này cũng tròn một năm rồi, còn mới mẻ gì nữa đâu. Sự thay đổi của Vương Diêm triệt để thế nào cậu còn không thấy sao?

Đủ kiểu làm tình của hai gã đàn ông cậu nhìn đến phát chán rồi. Cái gì mà đàn ông đều yêu người song tính, đàn ông nguyện ý giả gái mới là chí mạng nhất.

Nhưng cậu vốn mềm lòng. Mười tháng nay Chu Mạch ngoài việc cướp chồng cậu ra thì đúng là một ông bố bỉm sữa tận tụy, tự mình đi học lớp tiền sản, về còn cầm tay chỉ việc dạy Vương Diêm làm thế nào. Đôi khi nhìn chồng mình mặt đầy vẻ không kiên nhẫn nhưng vẫn cố chịu đựng chơi trò "gia đình hạnh phúc" cùng Chu Mạch, Lộc Minh lại thấy ghen tị.

Cậu cũng không hiểu sao mình lại thua một gã đàn ông, giống như cậu không hiểu nổi tính khí thất thường của Vương Diêm vậy. Nhưng những chuyện đó giờ cậu cũng chẳng còn sức mà nghĩ, bởi vì sau khi bác sĩ đi, Chu Mạch đau lòng thấy cậu khóc, sợ ảnh hưởng đến việc sinh nở nên đã đưa ra một đề nghị gây sốc —— làm tình để thông đường sinh, kích thích sinh nở nhân tạo.

Lộc Minh còn chưa kịp đồng ý thì Vương Diêm bên cạnh đã hưởng ứng đầu tiên. Hắn còn có chút bất ngờ thú vị, không biết cái đầu nhỏ của Chu Mạch cấu tạo thế nào, mặt mũi thì thật thà, mà làm ra chuyện nào cũng khiến người ta há hốc mồm, độ chấp nhận cao thế, lại còn biết cách khơi dậy sự tò mò của hắn.

Chu Mạch rõ ràng là đã suy nghĩ nghiêm túc, anh còn chủ động yêu cầu Vương Diêm nhất định phải dùng dương vật của hắn để thông đường sinh mới được.

"Cây của tôi làm sao dai sức bằng anh, cũng không to bằng anh, âm đạo Nai con phải dùng hàng khủng mới thông được. Anh, anh cẩn thận chút, đừng làm bị thương con."

Vương Diêm nhìn chằm chằm Chu Mạch đang nghiêm túc dặn dò mà buồn cười. Nhưng giây tiếp theo thấy anh ngoan ngoãn cởi khóa quần lôi cặc hắn ra khẩu giao thì mới thực sự nhận ra người này làm thật. Không chỉ thế, trước khi khẩu giao anh còn chỉ đạo Lý Xảo Khả đi xoa vú cho Lộc Minh. Tuy động tác này cũng chẳng phải lần đầu, khoảng cuối tháng thứ tám Lộc Minh bắt đầu căng sữa, vú từ cup E tăng lên cup G, chỗ này liền thành bộ phận Chu Mạch thích nhất ngoài cái bụng bầu, rảnh rỗi là lại vùi mặt vào ngực mút vú, chỉ muốn nếm thử giọt sữa đầu tiên.

Ưm... Liếm bao nhiêu lần rồi mà hàng của Vương Diêm vẫn khủng bố làm người ta chảy nước miếng... Chu Mạch nhanh chóng chìm đắm trong khoái cảm liếm côn thịt. Kỹ thuật miệng của anh giờ đã luyện đến mức thượng thừa, môi được nước bọt làm ướt càng thêm đỏ mọng, khoang miệng ngập nước, không còn chảy nước miếng ròng ròng như trước nữa. Giờ anh có thể ngậm trọn quy đầu Vương Diêm vào miệng mà cảm thấy như trứng gà luộc bỏ vào suối nước nóng.
Trước kia Chu Mạch còn không muốn để hai người vợ nhìn thấy mình nịnh nọt lấy lòng Vương Diêm, đói khát như trai bao, thấy người là muốn lắc mông. Nhưng giờ anh cũng nghĩ thoáng rồi, thì cũng là chuyện đó thôi mà, anh đều đã "sinh con" cho Vương Diêm một lần bên ngoài rồi (ý chỉ lần bị đụ bắn nước tiểu và tinh dịch làm to bụng), mặt mũi sớm đã vứt đi đâu rồi, đã là người của hắn, một nhà bốn người, ba người bọn họ đều làm vợ Vương Diêm cũng được, chẳng sao cả.

Lòng tự trọng của Chu Mạch ước chừng đã rơi xuống mức thấp nhất lịch sử. Không tự trọng thì cũng chẳng nói đến tự ái gì nữa, trong lòng trong mắt anh chỉ có việc mình làm vợ Vương Diêm mới đổi lấy được cơ hội làm bố, là Vương Diêm cho anh một sinh linh bé nhỏ, anh nên dốc hết tất cả vì Vương Diêm mới đúng.

Quan niệm lệch lạc này trong một năm qua đã cắm rễ ngày càng sâu. Lý Xảo Khả là người ngoài cuộc duy nhất nhìn thấu, nhưng cậu có oán niệm với Chu Mạch, căn bản coi thường anh, cho nên cũng hả hê nhìn anh tự huyễn hoặc bản thân ngày càng biến thái. Thậm chí cậu thường xuyên đổ thêm dầu vào lửa lúc anh và Vương Diêm làm tình. Cậu biết Chu Mạch thực ra tâm địa cũng hẹp hòi, chẳng có cảm giác an toàn gì với Vương Diêm, sợ con chưa đẻ người đàn ông này đã rút lui nên mới nghĩ đủ trò tìm kích thích trên giường. Cậu chỉ cần ở bên cạnh õng ẹo tạo dáng, giả vờ tranh giành Vương Diêm với Chu Mạch là Chu Mạch sẽ xù lông lên ngay, lúc đó chiêu trò gì cũng dám dùng, sẽ tự mình banh cái lỗ đít dâm ra dí vào mặt Vương Diêm, bảo với hắn bên trong xịt nước hoa rồi, thịt ruột cũng massage rồi, bên trong thơm tho mềm mại y hệt lồn và âm đạo người song tính, không, còn ngon hơn bọn họ.

Thật là ghê tởm đến tận cùng.

Lý Xảo Khả lần nào cũng chửi thầm Chu Mạch biến thái trong lòng cả vạn lần, thậm chí ác độc nghĩ còn làm ăn kinh doanh cái gì, đi làm trai bao ở câu lạc bộ đảm bảo một tháng lên làm đầu bảng, không khéo nửa tháng là bị đàn ông đụ cho lòi trĩ.

Nhưng cái cậu nghĩ sai là Chu Mạch chỉ nhận mỗi Vương Diêm, đàn ông khác anh còn lâu mới thèm. Giống như cái ý tưởng dùng dương vật mở đường sinh này cũng là đo ni đóng giày cho Vương Diêm, vừa giúp được Lộc Minh vừa làm Vương Diêm sướng, một mũi tên trúng hai đích.

Chu Mạch ra sức liếm cho dương vật Vương Diêm vừa ướt vừa cứng, cảm thấy tàm tạm rồi liền nhả ra, chu môi hôn lên lỗ sáo chụt một cái. Đây cũng là động tác Vương Diêm thích, thích nhìn anh thân mật với hắn như cô vợ nhỏ. Là do một lần làm tình trước đây cảm xúc dâng trào, Chu Mạch làm theo bản năng, kết quả làm Vương Diêm kích động khó hiểu đè anh ra đụ điên cuồng cả buổi, từ đó về sau nếu anh khẩu giao xong mà không hôn con cặc vài cái là Vương Diêm sẽ mặt nặng mày nhẹ ngay.

"Chồng ơi mau đâm vào đi... thông đường sinh cho Nai con..." Chu Mạch vuốt ve cây hàng khủng mà lỗ đít cũng bắt đầu ngứa ngáy. Anh đỡ lấy cây dương vật đưa về phía lồn Lộc Minh. Lộc Minh mặc váy bầu màu hồng phấn rộng thùng thình, bên trong thả rông. Vì Lý Xảo Khả đang giúp cậu xoa vú nên cái váy coi như không mặc, đã kéo tuột xuống tận cổ. Bụng quá to nằm khó chịu nên hai chân cũng được kê cao lên bàn đạp và mở rộng ra, cái lỗ lồn kia không cần bôi trơn thêm đã ở trạng thái sẵn sàng xâm nhập bất cứ lúc nào.

Vương Diêm nhìn Lộc Minh mặt đỏ bừng cũng hưng phấn hẳn lên. Đụ một bà bầu sắp sinh là khái niệm gì chứ? Dương vật đâm vào có chạm tới tử cung đang trễ xuống không, có chạm tới em bé không? Chu Mạch cậu coi trọng đứa bé này thế mà còn dám yên tâm để tôi đi đụ Nai con... Vương Diêm thế mà lại cảm nhận được một tia cảm động và tin tưởng.

Lúc dương vật thâm nhập, cả bốn người đều có chút căng thẳng. Trong phòng ngoài tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ đan xen giữa đau đớn và khoái cảm của Lộc Minh thì không còn âm thanh nào khác. Mắt Chu Mạch dán chặt vào cây cặc thô to từng tấc từng tấc chui vào trong cái lồn thịt đỏ tươi. Trong khi lo lắng cho con, anh cũng thấy hơi ghen tị. Cây cặc đó cứng đến mức hưng phấn thế nào chứ, anh còn tưởng giờ chỉ có mình mới làm Vương Diêm hưng phấn được thế, không ngờ với Lộc Minh cũng y chang...

"Vợ dâm ghen à? Chồng chưa trải qua cảm giác sắp sinh bao giờ, nếu em sinh được thì cặc chồng còn to hơn bây giờ ấy chứ." Vương Diêm vừa đụ lồn vừa ôm eo Chu Mạch hôn hít thì thầm. Chu Mạch hơi ghen tị tí là hắn nhận ra ngay, một bên trấn an một bên đưa tay sờ xuống xương cụt anh. Chu Mạch ư một tiếng, mông liền chủ động nâng lên đưa vào tay hắn.

Vương Diêm một tay kéo quần anh xuống, hai ngón tay chụm lại cắm phập vào cái lỗ đít đang mở, quả nhiên bên trong lại là một mảng ướt nóng.

"Đừng ~ Làm Nai con trước đi, Nai con mới là nhân vật chính ~" Chu Mạch thở dốc hộc hộc, muốn từ chối lại còn nghênh đón. Lý Xảo Khả không nhịn được trợn trắng mắt, cái mông kia hận không thể nuốt chửng bàn tay Vương Diêm mà còn ở đây giả vờ chính thất rộng lượng, cam tâm làm vai phụ, vừa làm đĩ vừa muốn lập đền thờ!

Cái lườm nguýt này Chu Mạch không thấy nhưng Vương Diêm lại thấy. Lập tức mày hắn nhíu lại, hắn đúng là bênh vực người mình. Tuy ngầm đồng ý bốn người sống chung nhưng chưa bao giờ coi Lý Xảo Khả là người nhà. Chu Mạch hiện tại địa vị trong lòng hắn cao thế nào, cục cưng mà hắn phải dỗ dành cưng chiều sợ ghen tuông sao có thể chịu đựng bị lườm nguýt? Lập tức hắn sắp xếp: "Chu Mạch, em bò lên người Nai con chống tay lên, quay mông về phía vợ em để cô ta liếm lỗ đít cho em, không thì lúc chồng đụ Nai con, lỗ em ngứa thế chồng sẽ phân tâm mất. Nai con, em liếm cặc cho bố đứa bé đi, liếm không nổi thì há miệng ra, Chu Mạch tự đụ miệng em."

Chu Mạch sững sờ, nghĩ thầm đây là tư thế độ khó cao gì thế này. Nói thế thì bốn người bọn họ chẳng phải nối đuôi nhau thành hình tứ giác sao? Không đúng... Nói thế thì đầu anh sẽ quay về phía Vương Diêm...

"Nhanh lên chuẩn bị đi, lát nữa chồng vừa đụ Nai con vừa hôn cái miệng nhỏ của em, cả người em đều được hầu hạ, có phải trong lòng sẽ thoải mái không? Chồng đối với em có tốt không?"

Vương Diêm vỗ mông Chu Mạch giục anh nhanh lên, mắt cười đầy ẩn ý. Bên kia Lộc Minh sắp bị con cặc cứ trướng to mãi trong âm đạo mà không chịu động đậy tra tấn đến phát điên, chẳng thèm để ý Vương Diêm nói gì. Lý Xảo Khả là uất ức nhất, cậu giờ còn phải xin tiền Chu Mạch tiêu, Chu Mạch cho nhiều hay ít cũng tùy thuộc vào quan hệ giữa anh và Vương Diêm có tốt không. Ai bảo Lý Xảo Khả không có khả năng kiếm tiền, trong lòng chửi thầm có hăng đến đâu thì cuối cùng cũng chỉ biết nhìn sắc mặt Vương Diêm, nghe lời sai bảo của hắn.

Thế là trên giường bệnh rộng lớn, người đẹp song tính tròn trịa vì mang thai, bụng to như quả bóng vẫn dang rộng hai chân đón nhận sự đụ địt của chồng. Bông hoa thịt đỏ tươi giữa hai chân nở rộ, nhụy hoa bị một cây dương vật thô đen bóng loáng không giống người thường đều đặn ra vào phụt phụt. Phía trên cơ thể cậu lại có một người đàn ông khác nằm sấp ngược chiều, tứ chi chống thẳng hai bên người mỹ nhân, bụng dưới phẳng lì gần như cọ vào bụng bầu của mỹ nhân, chỉ cách vài centimet. Nhìn kỹ thì eo người đàn ông võng xuống rất sâu, mông chổng cao lên trời. Phía sau anh là một mỹ nhân song tính nhỏ nhắn khác đang quỳ phía trên đầu bà bầu, cái lồn dâm ướt át đang "làm đẹp" cho bà bầu, cọ qua cọ lại trên mặt cậu, hai tay thì banh mông người đàn ông ra, vạch cái lỗ đít chôn giấu bên trong ra mà liếm láp. Miệng của bà bầu bị cậu ta ngồi lên mặt cũng chẳng nhàn rỗi, con cặc của người đàn ông đang bị đụ phía trên chọc loạn xạ vào trong. Mà gã đàn ông may mắn vừa được liếm đít vừa được khẩu giao này lại say mê nhất việc hôn môi với ông chồng của bà bầu. Lưỡi dài của hai người khuấy đảo bên ngoài, mút mát gặm cắn phát ra từng trần tiếng hôn chùn chụt dính dấp.
Không chỉ là tiếng hôn, còn có tiếng vỗ bạch bạch và tiếng nước khi liếm lỗ, đụ lồn. Chu Mạch toàn thân tê dại bủn rủn hưởng thụ sự phục vụ của ba người, chỉ cảm thấy cả người như có kiến bò, ngứa ngáy đến mức thèm thuồng, hận không thể Vương Diêm cắm phập cây hàng khủng của hắn vào lỗ mình.

"Ưm... Chồng ơi nhanh lên thông cho Nai con đi... Có mở rộng ra không... Đỉnh vào tử cung chưa... Nai con, vợ Nai con em thấy thế nào, bên dưới có chồng hợp pháp đụ lồn dâm, bên trên có chồng thực sự đụ miệng nhỏ, có phải sướng lắm không? Ưm ha... Cho nên mau lên, mau đẻ đứa bé ra... Từ âm đạo..."

Chu Mạch không nói hết câu, anh không kìm nén được ngọn lửa ghen tị với Lộc Minh trong lòng. Anh thậm chí ác ý nghĩ, đợi Lộc Minh đẻ con, đứa bé to thế chui ra từ âm đạo, chỗ đó nhất định sẽ trở nên lỏng lẻo hơn, Vương Diêm không thể nào thích được... Vương Diêm... Chu Mạch thế mà buông hai tay khỏi giường, vòng lên ôm cổ Vương Diêm hôn sâu, đầu lưỡi quất loạn xạ liếm qua mặt, cằm người đàn ông, lưỡi bị râu cọ đau lại càng thích thú. Vương Diêm bị cái sự dính người này của anh câu dẫn, vì hưng phấn mà hạ bộ cũng tự động tăng tốc độ đụ. Nói thật âm đạo của sản phụ khác hẳn bình thường, nhiều nước, hơn nữa do người đang ở trạng thái căng thẳng cao độ nên thịt lồn cũng chặt hơn nhiều. Cặc ở bên trong cũng không dám làm càn, sợ đụng phải thai nhi thật, chỉ định theo ý Chu Mạch thọc ra thọc vào âm đạo để chỗ này thả lỏng chút, rồi dựa vào kích thích tình dục để trợ sinh. Nhưng nghĩ là một chuyện, ai ngờ phản ứng của Chu Mạch lại lớn thế, chính mình đề xuất ý kiến rồi lại tự mình ghen lồng lộn, làm nũng lẳng lơ với hắn, khiến hắn không kìm được muốn xem Chu Mạch có thể làm đến mức nào.

"Âm đạo Nai con chặt lại rồi, cặc chồng đụ sướng quá, nhịn không được muốn đụ mạnh hơn, muốn đụ sâu hơn vào trong, đụ tới tử cung... Co bóp chặt quá, Nai con đúng là mang bầu còn học được chiêu mới để hút chồng, chồng thích..."

Dưới tình huống Vương Diêm cố tình nói những lời khen ngợi Lộc Minh để kích thích Chu Mạch, tần suất cặc đụ vào lỗ cũng nhanh hơn. Cái quy đầu kia thế mà lại thực sự húc vào màng tử cung, dọa Lộc Minh bụng vừa đau vừa tê, không phân biệt được là khoái cảm hay đau đớn liền hét lên những lời mở đầu chương: "A ~ a ~ chồng chậm một chút ~ nhẹ điểm ~ a không được, không được ~ con, cẩn thận con ~"

Tiếng rên rỉ dâm loạn của hai người thực sự kích thích Chu Mạch. Người đầu tiên nhận ra anh không ổn chính là Lý Xảo Khả đang liếm lỗ đít cho anh. Lúc đó lưỡi cậu bị thịt hậu môn co bóp nuốt chửng vào trong, còn chưa kịp rút ra thì đã phát hiện đường ruột bên trong bắt đầu xả lũ, thịt ruột rung lên bần bật, thịt mông cũng liên tục ép về phía sau, rất nhanh đã ấn chặt vào mặt cậu.

Mẹ kiếp thằng đàn ông thối tha, tự mình phát điên đòi Vương Diêm đi đụ Lộc Minh, người ta khen hai câu lại không vui, lỗ đít phun nước còn phun đầy mặt tao, mày không đầu thai thành người song tính đúng là phí phạm! Lý Xảo Khả xấu hổ và giận dữ, lưỡi vất vả lắm mới rút ra khỏi lỗ đít Chu Mạch, miệng đầy mùi nước dâm không nói, mặt mũi cũng dính nhớp nháp. Cậu nhìn kỹ cái lỗ dâm đó, trải qua một năm khai phá thực sự còn đẹp hơn cả lỗ đít của chính cậu. Màu đỏ như hạt lựu, nhìn là thấy sự chín muồi mà vẫn tươi non, đặc biệt là nước dâm không thiếu, cái ruột bị đụ đến mức chất nhầy tiết ra nhanh chóng bất thường, còn đặc biệt "ham ăn", rất nhiều lần nhìn thấy Vương Diêm đâm một phát lút cán vào cửa lỗ đó, cả cây ngập sâu mà thấy khó tin, đó là hậu huyệt chứ có phải tiền huyệt đâu, ruột mà đụ được thế á? Nhưng nhìn nhiều mới phát hiện Chu Mạch chịu được, không những chịu được mà còn thực sự tìm thấy khoái cảm trong đau đớn, nói cách khác người ta thực tâm thích bị đụ lỗ đít, hận không thể ruột bị thọc cho thẳng tắp.

Mà Lộc Minh đang bị mông Lý Xảo Khả ngồi lên mặt cũng đầy mặt là nước. Một nửa là mồ hôi, một nửa là nước lồn Lý Xảo Khả, còn có một ít là tinh dịch Chu Mạch bắn ra. Người đàn ông này từ lúc đầu còn miễn cưỡng ngang hàng với Vương Diêm cùng đổi vợ đụ lồn, đến giờ xuất tinh sớm, giây bắn, độ chịu đụ của hậu huyệt còn cao hơn độ bền của cái lỗ phía trước, quả thực là từng bước rơi xuống vực sâu. Và giờ đây cuối cùng cũng sắp thấy đáy vực rồi, đợi cậu sinh con ra... sinh ra là có thể quay lại quỹ đạo bình thường...

Lộc Minh rên rỉ, hai tay yếu ớt vuốt ve bụng bầu to tướng, vì khoái cảm mãnh liệt mà nước mắt sinh lý chảy không ngừng, hạ bộ lầy lội dần mất cảm giác, chỉ có sự va chạm long trời lở đất trong bụng và cơn đau từng cơn ngày càng nghiêm trọng ập đến.

"Phía dưới trĩu quá, không thể, không thể đỉnh nữa... Chồng ơi... Không được... Phía dưới đau quá... Chồng, con, con sắp ra rồi ~"

Lộc Minh thều thào kêu, ngay cả vú cũng cảm thấy căng tức hơn. Cậu mê man kéo tay Lý Xảo Khả xoa lên vú mình, ngước mắt nhìn cái lỗ đít nhỏ nước kéo sợi của Chu Mạch ngay trên đầu, liền muốn Vương Diêm mau rút ra khỏi âm đạo mình, đi đụ cái lỗ dâm trên đầu cậu, mau tha cho cậu, bèn rên rỉ lẳng lơ: "A ha... Lỗ đít bố đứa bé đẹp quá... Ướt quá... Lồn dâm của Nai con không so được... A... Đau quá... Bụng sắp vỡ rồi... Lỗ đít chồng Chu Mạch giống hệt lồn nhỏ, cửa lỗ vừa mềm vừa ướt... Đẹp... Hợp với cặc to của chồng lắm, cặc to của chồng chỉ có cái lỗ như thế mới xứng đôi... Ưm a..."

Cậu thở hổn hển từng hơi lớn, nuốt nước bọt điều chỉnh hô hấp để thích ứng với cơn đau bụng. Cậu có cảm giác, lần này hình như là thật rồi, phương pháp dùng tình dục trợ sinh này thực sự hiệu quả...

Hạ bộ bị Vương Diêm thúc nhẹ hai cái nữa rồi từ từ rút ra. Vương Diêm tình dục dâng cao, tâm trạng cũng tốt vô cùng. Nghe Nai con khen lỗ đít Chu Mạch dâm và đẹp, hắn tự đáy lòng dâng lên một niềm tự hào. Lỗ đít người đàn ông này đẹp thế còn không phải công lao của Vương Diêm hắn sao, đụ lỗ đít y hệt đụ lồn, đến người song tính cũng phải xấu hổ không bằng. Để chồng mình đi đụ đàn ông, tuyệt đối là lời khen ngợi cao nhất rồi.

Hắn kéo Chu Mạch về phía trước ôm vào lòng, để nửa thân trên anh treo trước ngực mình, nửa thân dưới vẫn chổng lên, banh mông anh ra rồi dán vào bụng bầu của Lộc Minh.

"Nghe thấy vợ tôi khen cậu thế nào chưa, nhanh bôi hết nước dâm của cậu lên để đỡ đẻ cho em ấy, để con cậu biết bố nó chỉ là thằng đàn ông thiếu cái tử cung thôi, nếu có tử cung hắn hận không thể tự mình vác bụng bầu sinh con ra ấy chứ!"

Cửa hậu Chu Mạch dán trọn vẹn lên bụng Lộc Minh. Dán thôi chưa đủ, Vương Diêm còn điều khiển mông Chu Mạch di chuyển lên xuống trái phải, đảm bảo chỗ nào cửa hậu lướt qua đều dính đầy dâm thủy, bôi trơn quả bóng bụng kia bóng loáng nước. Chu Mạch bị Vương Diêm chơi kiểu này làm thịt ruột co bóp liên hồi, nước dâm chảy ra không chỉ ướt đẫm cả bụng Lộc Minh mà còn chảy đầy đùi. Anh đỏ bừng cả người, kích động ướt khóe mắt, lỗ đít cảm nhận hơi ấm của bụng bầu, thậm chí còn cảm nhận được thai máy. Xúc cảm kỳ diệu này làm anh tê dại toàn thân. Anh ôm Vương Diêm nỉ non, hôn cằm, môi hắn, giọng run rẩy không ngừng: "Vương Diêm... Tôi sắp có con rồi... Tôi sợ quá... Tôi lại vui..."

​Rõ ràng người sinh con không phải anh mà là Lộc Minh, nhưng sự đồng cảm khó hiểu khiến anh trở nên yếu đuối như một sản phụ. Vương Diêm động lòng không thôi, không tiếp tục trêu chọc Chu Mạch nữa. Lần này hắn thực sự bế anh lên, nâng mông anh, đối diện với Lộc Minh và Lý Xảo Khả, đâm phập con cặc vào tận gốc cái lỗ đít tuyệt đối không có khả năng sinh sản kia.

​"A —— Vào rồi vào rồi! To quá a a a a a ——" Chu Mạch hét lên, đùi co giật không ngừng. Con cặc "mỏng manh" của anh vì hậu huyệt bị xâm nhập mà bắn nhanh ra dòng tinh dịch loãng. Cùng với tiếng rên đau từng cơn của Lộc Minh, Vương Diêm bên này cặc như máy đóng cọc đụ bạch bạch kịch liệt, chỉ thúc cho bụng dưới Chu Mạch cứ lồi lên từng cú một, lộ rõ hình dáng con cặc. Thịt ruột trong giang huyệt cọ xát chặt chẽ vào thân dương vật, mài cho dây thần kinh trên cặc Vương Diêm hưng phấn run rẩy. Hắn quá thích cái lỗ dâm của Chu Mạch, cái lỗ dâm được hắn một tay tạo ra mềm mại có độ đàn hồi, tuyến tiền liệt bên trong do bị đụ lâu ngày nên luôn trong tình trạng sưng to. Điều này khiến mỗi lần quy đầu hắn đụ trúng đều rất có cảm giác thành tựu, sẽ cố tình húc mạnh thêm vào cục sưng đó, lần nào cũng làm Chu Mạch kêu oai oái, thậm chí có mấy lần húc ra nước luôn.

​Và giờ hắn đương nhiên cũng sẽ không tiếc rẻ độ dai sức siêu cường của cặc mình, ôm Chu Mạch đụ quên trời đất, thỉnh thoảng hôn hít kịch liệt, dỗ dành anh bảo thích nhất lỗ đít anh, chỉ có đụ lỗ anh mới có thể đụ cho tinh dịch bắn ra được.

​Trong lúc hai người mải mê đụ nhau, Lý Xảo Khả mới thực sự phát hiện Lộc Minh có gì đó không ổn. Vốn định xoa vú cho cậu để giảm bớt cơn đau, ai ngờ lại nặn ra chút dịch tiết thật. Ban đầu cậu còn không để ý, nhưng rất nhanh đầu vú tròn trịa đó đã chảy ra dòng sữa màu vàng tanh nồng!

​"A... Ra, ra sữa rồi, làm sao đây, có phải sắp sinh rồi không!" Lý Xảo Khả kinh hãi thất sắc, tay như bị bỏng rụt lại không dám chạm vào Lộc Minh nữa, tay ấn vào chuông gọi y tá. Cậu cảm thấy đến lúc rồi, Lộc Minh sắp sinh thật rồi, sữa đã ra thì con còn nín được sao?!

​Nhưng cậu không ngờ độ biến thái của Vương Diêm lại phá vỡ giới hạn của mình. Trong lúc cậu sốt ruột gọi bác sĩ, Vương Diêm lại ôm Chu Mạch hưng phấn bảo anh đi bú sữa, đưa người về phía Lộc Minh: "Vợ dâm chẳng phải luôn muốn uống giọt sữa đầu tiên sao, còn sợ chồng tranh với em à, chồng giờ thưởng cho em đấy, cho em uống hết, sau này con cũng giúp em nuôi, tuyệt đối không bạc đãi con ruột em đâu. Thế nào, chồng đối với em tốt không? Nhanh há mồm ra bú sữa đi!"

​Hắn giữ eo Chu Mạch ấn đầu anh xuống chạm vào vú Lộc Minh. Chu Mạch bị đụ đến sung huyết não, ngửi thấy mùi sữa liền lập tức há mồm ngậm lấy đầu vú. Anh dùng sức mút mát dòng sữa từ đầu vú đó, vị sữa mẹ tanh ngọt làm anh giải khát say mê, hậu huyệt cũng co bóp nhanh hơn. Lực mút đó khiến Vương Diêm tăng tốc độ đụ. Trong hoàn cảnh người thường không thể tưởng tượng nổi, sản phụ vừa thông sữa vừa vỡ ối chính thức bước vào trạng thái sinh nở, mà chồng cậu lại đang đụ lỗ đít một người đàn ông khác, và người đàn ông này là bố ruột của đứa con trong bụng cậu, còn đang hút dòng sữa lẽ ra thuộc về con của bọn họ.

​Phải đến mười phút trước khi bác sĩ và y tá có mặt, Vương Diêm mới bắn tinh vào lỗ đít Chu Mạch. Hắn bắn ròng rã ba phút mới xong. Chu Mạch bị bắn kêu oai oái, sữa trong miệng cũng không uống nổi chảy đầy cằm, bộ dạng như bị cưỡng bức tập thể, mê mang dại ra. Sau khi qua loa lau rửa mặc quần áo trong phòng, đội ngũ đỡ đẻ chuyên nghiệp chính thức vào phòng. Họ cũng bị mùi hoan ái nồng nặc trong phòng làm cho kinh ngạc, khi kiểm tra hạ thể sản phụ cũng phát hiện dấu vết làm tình, nhưng đương nhiên họ sẽ không nói gì nhiều. Người song tính trong thai kỳ ham muốn tăng cao là chuyện bình thường, tuy sắp sinh mà còn làm tình thì hơi kinh thế hãi tục, nhưng người ta là vợ chồng, người ngoài tự nhiên không hiểu mấy cái thú vui này, chỉ cần không làm hại đến con, đến sản phụ, không ảnh hưởng sinh nở là được.

​Nhưng đánh chết họ cũng không thể ngờ được người làm tình suýt làm chậm trễ việc sinh nở chính là hai ông chồng của sản phụ trên giường. Trong lúc Lộc Minh nỗ lực sinh con, Vương Diêm còn ôm Chu Mạch đang hồi phục thể lực mớm nước mớm đồ ăn. Người trong lòng tay ướt đẫm mồ hôi và lạnh toát, rõ ràng là do nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Lộc Minh và tiếng cổ vũ của bác sĩ bên trong mà căng thẳng, làm hắn cũng thấy hơi xót xa, liền một bên lau mồ hôi tay cho anh, một bên ghé tai đảm bảo với anh cuộc sống sau này của con sẽ rất tốt, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ mặc, cũng sẽ không tranh con với anh, sẽ để anh và Lộc Minh cùng con, một nhà ba người sống thật tốt.

​Vương Diêm vốn tưởng những lời này sẽ làm Chu Mạch yên tâm, ai ngờ Chu Mạch im lặng một hồi lâu mới quay mặt lại, khuôn mặt còn hơi tái nhợt lộ ra sắc hồng sau dư âm cao trào. Anh nhìn Vương Diêm, nhìn thẳng vào mắt hắn, yết hầu chuyển động vài cái mới cuối cùng mở miệng hỏi: "Vậy anh yêu ai nhất? Là Lộc Minh... Là vợ anh hay là tôi..."

​Vương Diêm sửng sốt một chút, hắn thật sự không nghĩ tới Chu Mạch sẽ hỏi câu hỏi như vậy. Theo bản năng phản ứng, định mở miệng nói "Tôi đương nhiên yêu nhất bản thân tôi" thì lại cứng họng nuốt xuống. Hắn cảm giác mình hình như không nói ra được lời đó. Hắn nghĩ Chu Mạch lần đầu tiên nói chuyện với hắn về "cấp bậc", "danh phận"... "tình yêu" như vậy, hắn không muốn làm Chu Mạch buồn.

​"Anh yêu em."

​Vương Diêm chọn một cách nói khéo léo. Hắn không nói yêu nhất, rốt cuộc trong lòng hắn, bản chất hắn vẫn yêu nhất bản thân mình, điểm này chưa từng thay đổi, nhưng hắn nguyện ý thỏa hiệp nho nhỏ để dỗ Chu Mạch vui. Đây cũng không phải lời nói dối, hắn quả thực yêu Chu Mạch, không yêu thì sao có thể nguyện ý đội nón xanh làm hiệp sĩ đổ vỏ còn chuẩn bị cùng anh sống hết phần đời còn lại.

​Dù không có những toan tính đó, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt ướt át của Chu Mạch lộ ra tình yêu an tâm vui sướng là cũng đủ rồi.

​Tay hai người đan chặt vào nhau mười ngón bên ngoài phòng sinh. Sau đó phía sau phòng bộc phát ra một tiếng khóc nỉ non thanh thúy. Nước mắt Chu Mạch ào một cái rơi xuống, anh nghẹn ngào quay đầu cười với Vương Diêm: "Em thực sự làm bố rồi."

​Những ngày sau đó, Chu Mạch thực sự là ông bố bỉm sữa 24 hiếu. Có lẽ có lời hứa của Vương Diêm nên anh cảm thấy tự tin hoặc nói là tư tưởng đã thông suốt, quan tâm chăm sóc Lộc Minh nhiều hơn, để Lộc Minh yên tâm dưỡng sức ở trung tâm ở cữ, chính mình gánh vác gần như toàn bộ công việc chăm con. Nhân viên trung tâm còn thường khen Lộc Minh tìm được chồng tốt, bảo hiếm thấy người đàn ông nào như vậy. Lộc Minh nghe thế cũng chỉ cười cười, nửa đời trước của cậu sống có thể nói là đặc sắc ngoạn mục, giờ "xả hàng" xong bụng nhẹ nhõm, đầu óc cũng nhẹ nhõm.

​Trên thế giới này cũng đâu chỉ có mỗi Vương Diêm là đàn ông đúng không?

​Những lời khó nói, sự giãy giụa và đau khổ nội tâm cậu đều kể cho Lý Xảo Khả nghe. Lý Xảo Khả nghe xong lại lườm cậu, mắng cậu chẳng lẽ định hời cho hai gã đàn ông này, cam tâm làm cái máy đẻ à! Lộc Minh im lặng hồi lâu, cuối cùng chọn hùa theo Lý Xảo Khả dùng những từ chửi thề cậu chưa từng nói bao giờ mắng hai gã đàn ông này đến bốc khói mả tổ tông.

​Nhưng thực tế sau này sống thế nào, thực ra bốn người đều hơi mông lung. Trong đó người vô tư nhất vẫn là Vương Diêm, hắn có tiền có nhà, quan trọng nhất là người phải vui vẻ. Con còn nhỏ đương nhiên không thể thiếu Lộc Minh, nhưng Lộc Minh nếu không vui hắn cũng thấy mất hứng. Quan trọng nhất là Chu Mạch, người này trong một số chuyện lại cố chấp, kiên quyết không đồng ý mẹ con tách rời, bảo Lộc Minh cũng yêu con, nên nhất định phải một nhà ba người đầy đủ. Cuối cùng vẫn là Lý Xảo Khả ở giữa nói muốn Vương Diêm cấp nhà cấp xe cấp bảo mẫu cấp sinh hoạt phí, tóm lại cái gì cũng phải là hàng top, cậu đi cùng Lộc Minh sang nhà khác ở, chỗ ở cũng không được xa nhà Vương Diêm, không thì vẫn dùng nhà Chu Mạch, sửa sang lại cho cậu, mọi người lại làm hàng xóm, thay đổi nhân sự thôi. Dù sao chuyện Chu Mạch làm bố họ hàng bạn bè đều biết, nhưng đều tưởng Lý Xảo Khả sinh, ngắn hạn bọn họ vẫn phải đóng vai vợ chồng. Bốn người muốn chia tay đều khó chia, dứt khoát cứ sống thế trước đã, dù sao đời sống cá nhân ai cũng không được can thiệp.

​Vương Diêm nghe xong còn có chút nhìn Lý Xảo Khả bằng con mắt khác. Hắn cũng không thích suy nghĩ quá nhiều. Nếu không phải Chu Mạch xuất hiện, ai có thể ngờ chính hắn hiện tại lại biết thay tã cho con, không thay không được a, không thay Chu Mạch sẽ gào lên bảo hắn không có tâm, không phải con ruột thì mặc kệ phải không, hắn sao có thể mặc kệ được chứ.

​Tóm lại hạnh phúc nhất phải kể đến đứa bé kia, cái gì cũng không hiểu mà có tận bốn phần tình yêu: một ông bố chiều chuộng hết mực, một bà mẹ da trắng xinh đẹp, một ông cha nuôi cái gì cũng có đặc biệt là lắm tiền và một bà mẹ nuôi cái gì cũng không biết chỉ thích trêu nó khóc. Cuộc sống trôi qua êm đềm tốt đẹp, mỗi ngày tỉnh dậy mở mắt ra là cười khanh khách, ai nhìn thấy cũng phải khen đứa bé này thật là vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro