Quyển 1: Đảo Phấn Trắng - Chương 1
Trans+Beta: Mi Tesoro
Nội dung:
Hạ Xuyên xuất thân là lính đánh thuê trong một lần chấp hành nhiệm vụ trên vùng biển Bermuda xảy ra tai nạn trên biển. Sau khi đại nạn không chết vừa tỉnh lại cậu phát hiện bản thân đã xuyên tới kỷ Phấn Trắng, một đống khủng long nên sớm phải biến thành hóa thạch lại oa oa gọi bậy với cậu. Thế giới quỷ quái này thế mà lại cho anh quà gặp mặt lần đầu, đó là con thương long đang vỗ cái đuôi lại đây. Món quà gặp mặt thứ hai là một dã nam nhân cao lớn nhưng đầu óc lại thiếu dây thần kinh. Cậu vốn cho rằng đây chỉ là xuyên không bình thường, mãi đến tận khi phát hiện thật ra thương long và dã nam nhân là một, mà trên cơ thể của dã nam nhân lại có rất nhiều hình xăm số hiệu! Cái này thực sự chỉ là xuyên qua thôi à? Tác giả miêu tả thế giới rất sinh động và mê hoặc, cách hành văn dí dỏm khôi hài. Những nhân vật với tính cách khác nhau cùng tụ lại một chỗ, trong khốn cảnh đoàn kết gắn bó, cùng giúp đỡ nhau, có khi lại dí dỏm pha trò, khi thì căng thẳng kích thích, đây là cố sự có thể làm cho độc giả đọc đến thoải mái mà cười.
Quyển 1: Đảo phấn trắng
Chương 1
32°20′ vĩ độ Bắc 64°45′ kinh tuyến Tây, vùng biển Bermuda, giữa hè.
Trên mặt biển cách quần đảo Bahamas ước hơn hai trăm km, một tai nạn đang tàn sát bừa bãi ——
Nước biển bị gió hút điên cuồng bay lên cao vài km, cùng với những đợt sóng đen tựa như những đám mây tích mưa liên tiếp kéo đến, đội trời đạp biển, giống như một con hải Long bay thẳng lên mây, uốn lượn giữa lòng biển. Những nơi nó đi qua giống như một mớ hỗn độn, có vô số các con cá biển không tránh kịp đã bị quấn lại và hất bay lên trời, thậm chí còn có cả những chiếc thuyền có trọng tải quá nhỏ, không đủ sức bám.
Vòi rồng như vậy ở mùa hè cũng không hiếm thấy, nhưng phát sinh ở vùng biển Bermuda này thì rất phiền toái, đặc biệt là tình huống liên tiếp xuất hiện bốn cái vòi rồng ......
Ở nơi sâu trăm mét dưới nước, tay chân Hạ Xuyên chìm trong biển đã bắt đầu tê dại, phảng phất giống như khi say rượu không chịu sự khống chế của đại não, trong lồng ngực từng trận đau nhói.
Trạng thái này của Hạ Xuyên cũng không lạ gì, khi lặn xuống một chiều sâu nhất định dưới biển, liền sẽ xuất hiện loại phản ứng "Gây tê" này. Mà cậu đã từng không chỉ một lần, không mang theo bất luận trang bị hô hấp gì, chỉ bằng một hơi, lặn xuống quá gần trăm mét dưới nước lại an toàn trở lên lại.
Nhưng lúc này, kinh nghiệm lặn xuống biển đó lại không giúp được chút nào ......
Bởi vì hải vực nơi này quá mức quỷ dị.
Mười phút trước, cậu còn hoàn hảo mà đứng trên một chiếc du thuyền, kết quả chỉ trong nháy mắt, du thuyền đã bị bốn cái vòi rồng tốc độ cực nhanh cuốn tới khu vực cổ quái này.
Khu vực này màu sắc nước biển xung quanh thâm sâu rõ ràng, âm u, toát lên một cổ tử khí không nói nên lời, ngay cả vòi rồng đang tàn sát bừa bãi trên mặt biển cũng phải vòng qua nó.
Lúc ấy, ở du thuyền có một tên nam nhân tóc vàng luôn đứng bên cạnh Hạ Xuyên, đó là đối tượng nhiệm vụ lần này của cậu —— một nghiên cứu viên quan trọng trong công ty WES, Denis · Perry.
Tuổi tác của hắn cùng Hạ Xuyên cũng xấp xỉ, bộ dạng lại là nhân mô cẩu dạng (1), thập phần tinh thần, lại ở thời điểm vòi rồng xuất hiện, một phen túm chặt cánh tay Hạ Xuyên, như giết heo mà tru lên giống như hận không thể truyền xa tám dặm, chỉ còn kém chút nữa là gào luôn giùm số người trên thuyền.
Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Bên ngoài nhìn rất bình thường nhưng bên trong tư cách/ tính tình/phẩm chất thấp kém.
Hạ Xuyên ghét bỏ đến không chịu được, trong tay lại không có đồ vật thích hợp để bịt miệng hắn lại, chỉ phải lạnh mặt nhìn ngoài cửa sổ, tùy hắn kêu.
Thẳng đến bốn cái vòi rồng cuốn bỏ qua du thuyền, vặn vẹo đi xa, tên đó mới mất mặt xấu hổ mà buông tha lỗ tai Hạ Xuyên, khẩu khí thở dài: "Cám ơn trời đất cuối cùng đi rồi!"
Người trên thuyền phần lớn giống hắn, cho rằng tạm thời an toàn. Chỉ có Hạ Xuyên tựa ở bên cửa sổ, nhìn đường ranh giới trên mặt biển sâu cạn rõ ràng, trong lòng không rõ vì sao lại hơi lo lắng một chút.
Như là đang chứng minh cho sự bất an đó của cậu, cơ hồ chỉ qua mười mấy giây, trên thuyền lại xôn xao lên, bởi vì liên tiếp có người phát hiện, nước biển chỉ trong giây lát gian liền không tiếng động mà ngập qua cửa sổ ——
Sau khi du thuyền ở rơi vào khu vực này, liền chìm vào trong biển, tựa như đem một hòn đá quăng mặt hồ cạn vậy một cái va chạm hoàn chỉnh cũng chưa có, liền cứ như vậy rơi xuống.
Trên thuyền tức khắc náo loạn, không ai nguyện ý bị nhốt ở trong này mà chìm xuống đáy biển, huống chi thuyền này chìm quá nhanh, nhanh đến nỗi bọn họ chỉ vừa mới có động tác, thì nước biển đã mãnh liệt tiến vào.
Trong lúc nhất thời, không ai chịu nghe sự an bài của thuyền trưởng thuyền viên, bản năng cầu sinh thúc đẩy khiến bọn họ điên cuồng xông mạnh ra cửa.
Hạ Xuyên xách Denis, thậm chí còn túm hai người đang bị kẹt đi cùng.
Mà thời điểm bọn họ từ du thuyền chạy được ra ngoài, lại đụng phải tình huống càng khiến bọn họ sợ hãi hơn—— bọn họ ở chỗ hải vực cổ quái này căn bản không thể bơi lên được.
Biết bơi, hay không biết bơi, đều giống chiếc thuyền có trọng tải nặng này, thẳng tắp chìm sâu vào trong biển, hết thảy giãy giụa đều là phí công, trừ bỏ hao phí dưỡng khí, thì không hề tác dụng gì cả.
Dường như sức nổi của phiến hải vực này bị người lấy mất hết vậy......
Hạ Xuyên liền như vậy mà chìm trong biển hai phút đồng hồ, việc này cũng không khác việc lặn tự do mà không mang thiết bị là bao.
Lặn tự do tốt xấu gì còn có đồ lặn, cậu hiện chính là một thân áo sơmi quần tây mà ở trong nước, còn chưa kể đến là cậu không hề có bất kỳ chuẩn bị nào, đùi phải còn treo một tên Denis dáng người không khác cậu bao nhiêu.Tên này không nói tới bản lĩnh khác, riêng thời điểm lấy cánh tay ôm đùi cậu có thể nói cực kỳ nhanh nhẹn.
Dù trước kia Hạ Xuyên có kinh nghiệm đi chăng nữa, nhưng tình huống hiện tại cậu cũng phải bất lực.
Dưỡng khí thì sẽ dần hao hết, mà biển sâu này lại thoạt nhìn sâu vô tận ......
Cảm giác hít thở không thông làm người ta sống không bằng chết, nhưng tay chân lại nặng trĩu muốn giãy dụa bơi lên cũng không nổi.
Hạ Xuyên ở hoảng hốt gian nhìn một đám bọt biển từ dưới đáy biển xanh sâu thẳm tuôn ra, lao thẳng tới hướng cậu, theo sau đó một trận đau đầu kịch liệt kéo đến, như muốn xé rách đầu cậu sau đó trước mắt liền tối sầm, hoàn toàn mất ý thức.
Đều nói người trước khi chết, những sự việc đã trải qua từ nhỏ đến lớn, nhớ rõ, không nhớ rõ, đều sẽ từ chỗ sâu trong trí nhớ mà hiện lên, trong thời gian ngắn đem cả cuộc đời chiếu lại một lần.
Lời này tám phần là bậy bạ.
Hạ Xuyên sống 28 năm, nói dài cũng không dài mà nói ngắn cũng không tính là quá ngắn, mặc dù cậu luôn luôn lạnh như băng không quan tâm tới người khác, mà này sáu bảy năm nay hoạt động chính chủ yếu là liếm máu ở mũi dao, những chuyện đó cũng không đến mức trước khi chết một chút đáng giá để nhìn lại đoạn ngắn cũng không có.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Cậu chỉ mơ thấy chính mình đứng trên mặt nước, lung lay, trên đùi tựa hồ không dễ chịu, thế nào cũng đứng không vững.
Vằn nước dưới chân dao động đến mức khiến người ta hoảng loạn, chỉ cần không cẩn thận một cái liền dễ dàng đầu nặng chân nhẹ mà ngã xuống.
Cậu nhìn nước gợn từng vòng mà lòng nhộn nhạo, sau đó một từng khuôn mặt tái nhợt từ chỗ sâu bên trong chậm rãi nổi lên.
Khuôn mặt những người đó bởi vì vằn nước mà có vẻ vặn vẹo mơ hồ, trong mộng Hạ Xuyên lại cảm thấy có chút quen mắt, cậu híp híp mắt, để sát vào mặt nước, muốn thấy rõ bọn họ, nhưng thời điểm chỉ còn cách mặt nước một đoạn ngoạn thì những khuôn mặt ấy lại biến mất không thấy.
Tình cảnh như vậy lặp lại tới lui lui xuất hiện rất nhiều.
Hạ Xuyên cách mặt nước càng gần, mặt những người đó liền càng xa, từ đầu đến cuối đều chỉ cách một tầng, nhưng dù thế nào cũng không thấy rõ......
Nếu đây là cảnh tượng cuối cùng được nhìn lại trước khi chết, ông trời đại khái là cố ý muốn người bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế không thể qua được, chết đều không cho chết yên ổn.
Trong mộng Hạ Xuyên rốt cuộc nhịn không được nhíu mi, đang dần mất kiên nhẫn, thời điểm những khuôn mặt người xuất hiện lần nữa cậu liền thò tay vào trong nước vớt một phen. Kết quả bị thứ gì đó dưới nước cuốn lấy năm ngón tay. Thứkia lực đạo mạnh đến kinh người, đột nhiên bị túm, Hạ Xuyên liền trọng tâm không vững ngã vào trong nước.
Ở một cái chớp mắt khi rơi xuống, trong lòng cậu cả kinh, theo bản năng đột nhiên hít vào một hơi, sặc miệng toàn nước, ho đến tim phổi đều đau.
Một cái ho này, đem mặt nước sâu thẳm lạnh băng cùng những khuôn mặt tái nhợt trong mộng hoàn toàn biến mất, thay vào đó, là tiếng vang bên tai tất tất tác tác, từ mơ hồ chậm rãi trở nên rõ ràng, ho khan kịch liệt đến nỗi ong ong ù tai, cùng tiếng tim đập như nổi trống, quả thực có chút ồn ào. Trong đó còn có tiếng nước chảy, tiếng gió, cành lá ma sát sàn, tiếng chim hót sắc nhọn, thậm chí còn có......Còn có tiếng gì đó tựa như tiếng gào?!
Hạ Xuyên càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, sau khi ho xong một trận, rốt cuộc thử mở bừng mắt.
Ánh nắng chói mắt chiếu đến khiến hai mắt cậu đau rát, nhịn không được cau mày, nâng tay vẫn còn chút nặng nề lên che lại trong chốc lát, lúc này mới chậm rãi thích ứng.
Đập vào mắt chính là một mảnh trời xanh trống trải đến không hề che đậy, có mấy con chim hình thể hơi lớn ở trời cao xoay quanh, chỉ là khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn đến thấy mơ hồ, không rõ là hải âu hay là con gì khác......
Hạ Xuyên nửa híp mắt, nhìn chằm chằm mấy con chim biển ở xa một hồi lâu, trong lòng đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi —— xem ra bản thân thật đúng là mạng lớn, ở cái loại này tình trạng như vậy cư nhiên còn có thể mở mắt ra lần nữa.
Chỗ đang nằm có chút hơi cứng rắn, có mấy chỗ còn có góc cạnh, cộm đến làm người ta đau đến buồn nôn, phỏng chừng là đá ngầm ven biển.
Chịu đựng một thân đau nhức, Hạ Xuyên nhíu mi muốn ngồi dậy, lại cảm giác trên đùi mình có đồ vật gì đó đang đè nặng, chặt tới mức nửa người dưới đều mất tri giác.
Hạ Xuyên: "......"
Liên tưởng đến tình cảnh ở trong biển, cậu giật giật khóe miệng nâng nửa người trên lên nhìn xuống —— quả nhiên, cái kia tên kia từ khi rơi xuống nước liền xem cậu như cọng rơm cứu mạng ôm không buông tay, hiện tại vẫn như cũ treo ở trên đùi cậu. Chỉ là quần áo không biết như thế nào bị xé rách vài chỗ, nhăn dúm mà dính vào trên người, mang theo từng khối muối, phối hợp với tư thái chó chết treo trên đá ngầm này của hắn, quả thực giống một khối thịt đang phơi gió, đẹp đến nỗi không đành lòng nhìn lại lần hai.
Hạ Xuyên đang định đem chân từ dưới thân Denis rút ra, liền cảm giác khối thịt 1m8 nhúc nhích một chút, rồi sau đó liền ôm chân cậu ho đến kinh thiên động địa, nhân tiện phun ra một ngụm nước biển do bị sặc.
Hạ Xuyên: "......"
Cậu mặt vô biểu tình mà liếc mắt nhìn vết nước kia, không chút do dự rút chân về. Cục thịt Denis bị mang theo trở mình, ở đá ngầm nằm thành hình chữ đại (大), từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò.
Hai người ở đá ngầm nghỉ ngơi một hồi lâu mới hoàn toàn khôi phục sức lực.
"Anh có khỏe không, Xuyên? Trước đó chúng ta không phải vẫn luôn ở dưới biển mà chìm dần xuống sao, như thế nào hiện tại lại nằm ở chỗ này? Chẳng lẽ có đội cứu viện đã tới? Như vậy bọn họ đang ở nơi nào...... Thật là gặp quỷ, này vẫn là Bermuda sao?" Denis vừa mới khôi phục chút tinh thần liền giống như đậu nhảy, một bên hỏi một bên ngồi dậy nhìn quanh bốn phía: "Tôi như thế nào cảm thấy...... Có chỗ không thích hợp?"
Hạ Xuyên bị hắn hỏi liên tục đến đau đầu, đơn giản làm lơ những câu hỏi khác, chỉ trả lời câu cuối cùng: "Xác thật không thích hợp."
Bọn họ cũng không biết bản thân đã nằm ở bãi đá ngầm này bao lâu, Hạ Xuyên áo sơ mi trên người đều đã khô hơn phân nửa, chỉ là cùng Denis giống nhau, cũng kết mấy khối muối. Thời điểm cậu trả lời, thuận tiện đem tay áo sơ mi phủi một cái, ngay cả mí mắt cũng chưa nâng một chút, càng đừng nói ngẩng đầu xem xét bốn phía, ngữ khí cũng bình đạm đến giống như đang nói "Đúng vậy, thái dương rất lớn."
"......" Denis cảm thấy chính mình giống như đang bị trả lời cho có lệ.
Hắn đang muốn mở miệng, liền thấy Hạ Xuyên đã phủi xong tay áo, ngón tay gầy nhưng trắng nõn bất động thanh sắc mà hướng bên trái chỉ, nói: "Dưới nước có cái gì đó, còn không nhỏ." Âm thanh nói chuyện của cậu không lớn, nhàn nhạt, như là lười không muốn tốn sức lực, âm sắc lại có chút lạnh lùng, tại loại tình trạng như bây giờ,còn phối hợp lời nói của cậu, Denis nghe xong phía lông tơ sau lưng "Xoát ——" toàn bộ dựng hết cả lên.
Hắn nhin theo phương hướng Hạ Xuyên chỉ đi qua, liền thấy một mảnh nước biển xác thật màu sắc có chút quái, như là có động vật biển đang lặn dưới nước mười mét.
Nhưng nếu màu sắc không thích hợp chỗ đó đều là nó, thì cũng quá...... lớn............
Denis yên lặng nuốt nước miếng, ngưỡng cổ gắt gao nhìn chằm chằm mảnh mặt biển kia, cũng không dám kêu kêu quát quát ra bên ngoài đảo, sợ kinh đến thứ đó.
Nhưng quy củ của hắn, không đại biểu cũng là quy củ của đối phương.
Không quá vài giây, hắn liền trơ mắt mà nhìn kia phiến bóng kia giật mình, rồi sau đó càng ngày càng lặn sâu, cách mặt biển càng ngày càng gần......
Thực mau, liền nghe "Rầm" một tiếng, quái vật khổng lồ kia liền hoàn toàn nổi lên mặt biển, cách bãi đá ngầm của bọn họ, chỉ có không đến 5 mét.
tTròng mắt Denis như muốn lòi ra, bộ dáng hô hấp không thông.
Hạ Xuyên sắc mặt lạnh lùng, một bên nhìn chằm chằm quái vật khổng lồ kia, một bên bất động thanh sắc mà giơ tay, để ở trên cổ tay Denis, tựa hồ tùy thời điểm mà chạy.
Cũng không biết là ảo giác của cậu hay là cái gì, cậu cứ cảm thấy hai mắt lạnh lùng của con hải thú thoạt nhìn có loại ý vị cổ quái ......
Denis bị cậu chạm vào đến run một chút, đảo mắt cuối cùng lại trở về bình thường, thấy rõ bộ dáng hải thú.
Nhưng vừa thấy, hắn liền lại run run một chút.
Hạ Xuyên nhíu nhíu mày: "...... Run cái gì?"
Kết quả liền thấy Denis rụt rụt thân thể về sau, ngưỡng cổ dùng thanh âm cực nhẹ hướng cậu nói: "...... Tôi như thế nào cảm thấy bộ dáng hải thú này có điểm giống Thương Long nhỉ?"
Hạ Xuyên: "......"
Không đợi cậu mở miệng, Denis lại cười gượng hai tiếng tự mình phủ định nói: "Không không không, nhất định là lúc trước ở phòng thí nghiệm lâu quá, hoặc là còn chưa hồi phục sau khi sắp chết đuối, Thương Long là sinh vật thời kỳ Kỷ Phấn Trắng, sớm đã tuyệt chủng cùng khủng long, như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này đâu, ha ha ha ha ——"
Một chuỗi "Ha ha" của hắn còn chưa cười xong, một tiếng tiếng kêu như tiếng gào liền từ địa phương xa chút truyền tới, giống tiếng gào điểm Hạ Xuyên nửa tỉnh nghe được.
Hạ Xuyên liếc mắt nhìn quái vật khổng lồ nổi trênmặt biển, thấy nó tạm thời không có động tác, liền dựa theo âm thanh "Gào" kianghiêng phía sau nhìn lại —— ở chỗ cách bọn họ ước chừng trăm mét, nước biển tới bờ, ở một mảnh sau bãi biển, là một mảnh rừng rậm lớn nhìn không thấy điểm cuối.
Âm thanh "Gào" đó là từ kia phiến rừng rậm truyền đến, cánh rừng này quá rộng, từ xa xa nhìn qua, trừ bỏ cành lá, cái gì cũng nhìn không tới.
Hai người nhíu nhíu mày, vừa định quay đầu lại tiếp tục cùng quái vật khổng lồ trong biển mắt to trừng mắt nhỏ, liền thấy ngoài bìa rừng rậm run rẩy vài cái, tiếp theo, một cái đầu cực lớn, từ trong rừng chui ra, so với cây cối còn muốn cao cả một đoạn. Bộ dáng kia, cùng khủng long thường thấy trong điện ảnh trong TV cơ hồ không có nửa điểm khác biệt,nếu một hai phải chọn một cái bất đồng để nói, thì đại khái chính là cái con trong rừng này thoạt nhìn càng hung tợn càng dọa người một chút......
Denis cả người giống như khối băng cứng ngắc đứng ở đó, hồi lâu sau, lại "răng rắc" mà chuyển động cổ, nhìn về phía hải thú có ngoại hình giống Thương Long trong biển, biểu tình hoảng hốt nửa ngày sau, rốt cuộc hai mắt vừa đảo, "Oa" một cái, hoàn toàn ngất đi.
Cách ngoài biển 5 mét, Thương Long lẳng lặng nổi trên mặt biển nhìn chằm chằm cậu yên lặng mở miệng, hộc ra đầu lưỡi phân nhánh như lưỡi rắn, từng hàng răng trắng sắc nhọn đến có thể đem người thọc mấy cái lỗ liền, vừa thấy liền không phải giỡn!
Hạ Xuyên: "......"
Tác giả có lời muốn nói: Thương Long công, Hạ Xuyên thụ, hẳn là sẽ không ghép sai cp đâu đúng không →_→
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro