Chap 16

"- Jisoo, chị muốn ra công viên chơi."

"- Được."

Cuộc trò chuyện kết thúc, Jennie mỉm cười nhìn điện thoại trên tay mình. Jisoo lúc nào cũng thế, nàng đòi gì cô cũng gật đầu chấp nhận, không hề có một lời than trách nào.

Đào đâu ra một người cưng nàng như cô, yêu chiều nàng như cái cách cô làm. Jennie miết nhẹ chiếc điện thoại, khẽ nhớ về cuộc hẹn cùng ông Kim hôm trước.

Không lâu sau Jisoo cũng đứng trước nhà nàng, hôm nay không có ai dẫn vào nhà như những đợt trước lại nữa. Hôm nay ba mẹ Jennie phải về quê rồi. Jisoo có chút buồn buồn, được lòng thương của ba mẹ "vợ" quen rồi, giờ không có cô thấy có chút thiếu thiếu.

Cả hai lựa chọn một chiếc ghế đá tại công viên ngồi, Jisoo liếc nhìn chị, hôm nay Jennie đẹp lắm, nàng diện cho mình một bộ váy trắng, thuần khiết y như chính con người nàng vậy.

Jisoo nở nụ cười, nụ cười hạnh phúc nhất từ trước đến giờ của cô. Tay nắm chặt lấy tay nàng, cô vẫn không thể tin mình thật sự quay về quá khứ, đường đường chính chính nắm tay nàng như bây giờ. Hoặc có khi nào đây chỉ là một giấc mơ thôi không, rồi ngày mai khi tỉnh giấc, cô lại trở về thế giới hiện thực của cô, nhìn nàng vui vẻ bên chồng. Nếu thật chỉ là giấc mơ, cô muốn bản thân mình mắc kẹt trong giấc mơ này mãi mãi, vì ít ra trong giấc mơ này...thế giới của cô còn có chị.

- Làm gì mà em cười vô tri vậy hả?

- Em..em đi với người yêu em, em phải vui chứ!!! - Jisoo đỏ mặt, cái chị này không biết học ai cái thói hỏi thẳng như vậy nữa.

Cả hai im lặng một lúc, tình yêu là như vậy đó. Không cần phải một câu yêu em, hai câu yêu em, một câu hứa này, hai câu hứa nọ. Đôi lúc chúng ta chỉ cần im lặng, bình yên ở cùng nhau như thế này thôi. Không phải rất tuyệt hay sao?

- Nhìn kìa chị, quá trời diều luôn!! - Jisoo như đứa trẻ mà la lên khi thấy xa xa trên bầu trời kia hàng loạt những con diều đủ màu sắc.

- Ừm...đẹp nhỉ.

- Nhìn chúng tự do vui quá chị ha?

- Những con diều trông thật tự do, nhưng nó không hề được tự do chút nào hết. - Jennie mím môi trả lời, đôi mắt vẫn chăm chăm nhìn.

Jisoo nhìn nàng, nói như thế là có ý gì?

Chẳng biết nàng nghĩ gì, Jisoo nằng nặc đòi nàng mua một con diều. Cả hai cùng nhau thả cho nó bay cao thật cao. Jennie nhìn cô vui vẻ thả diều, khẽ xoa đầu cô, người yêu nàng cũng thật trẻ con quá rồi đi.

- Chị ước đi.

- Hả?

- Ước đi, giống em vậy nè.

Jisoo nắm chặt lấy sợi dây bằng hai tay, bắt đầu thực hiện điều ước. Jennie cũng bắt trước làm theo, thuận theo cô mà gửi điều ước đến con diều kia.

Sau khi ước xong theo lời cô nói, Jisoo liền cắt đứt dây khiến con diều như được gió mà cuốn đi mất hút. Jennie khó hiểu, là vì em ấy lười thu dây lại sao?

- Nè, sao lại cắt đứt chứ, em phí tiền thật đó!!

- Em thả cho nó được tự do như chị nói, em đang nhờ nó đem điều ước của chị và em gửi gắm cho ông trời đó.

Nàng bật cười, đúng thật là khi nãy nàng nhìn những con diều không được tự do thật. Không ngờ Jisoo lại nghĩ đến việc này, còn đòi mang điều ước đi nữa chứ.

- Mai em sẽ bị mời lên phường vì tội xả rác trên bầu trời cho xem!

_____

Cuộc đi chơi của nàng và cô cũng kết thúc. Về đến nhà thật trống trãi, hôm nay chỉ có mình nàng ở nhà. Thật chán a~

Suy nghĩ một chút, Jennie liền đi chuẩn bị một số thứ, vui vẻ hát ca. Cầm lấy điện thoại bấm gì đó.

Jennierubyjane đã đăng một ảnh.

Người thích: Sooyaaa__, embenaylacuatui và 468 người khác.

Jennierubyjane: Bạn nhỏ, mình không thể tập trung bất cứ điều gì khi hình ảnh của bạn cứ luôn xuất hiện trong tâm trí mình. Mình nhớ bạn, rất nhiều..

Jennie tủm tỉm cười nhìn bài viết mình vừa đăng, cô đã thấy. Đúng năm phút sau Jisoo đã đứng trước cửa nhà nàng, y như nàng đã dự đoán.

- Aaa Jennie, bạn nhỏ này cũng rất nhớ chị đây nàyy!!! - Jisoo vừa thấy mặt nàng liền phấn khích ôm chầm lấy. Đầu cọ cọ vào cổ nàng hít lấy hít để.

Quả thật xa nhau chỉ có một chút, cứ ngỡ như trăm năm.

- Em mau vào nhà đi. - Jennie khoá cổng, đẩy cô vào bàn ngay phòng khách.

Jisoo có chút ngạc nhiên, tại sao trên bàn này lại có rượu? Nàng đã uống nó sao? Nhưng không đúng, nhìn nó rất mới, chai còn chưa được khui ra, với lại khi nãy ôm nàng, không nghe mùi cồn gì cả.

Đánh ánh mắt khó hiểu đến phía nàng, chỉ nhận lại ánh mắt có ý cười. Nàng kéo cô ngồi xuống ghế, mình ngồi phía đối diện.

- Hôm nay chị muốn uống rượu, say cùng chị.

- Vậy là chị biết trước em sẽ mò đến đây?

- Đương nhiên!!

- Á à, giỏi cho chị, được uống thì uống!!

Jisoo mở nắp chai rượu, mùi cồn sộc lên khiến cô như tỉnh người. Jennie chị cũng thật giỏi, biết lựa chọn rượu mạnh như thế. Khéo léo rót cho nàng, rồi đến lượt mình. Cả hai như đắm chìm vào một thế giới khác, thế giới chỉ có hai ta.

Được một lúc, chai rượu kia cũng vơi đi nhiều. Jennie mỉm cười nhìn con người đang ngà say kia. Đúng thật nãy giờ nàng có uống, nhưng chỉ dám nhấp môi. Hoàn toàn không uống nhiều, nhìn người kia cứ gục lên gục xuống do chất cồn, Jennie liền vui vẻ buông ly xuống tiến đến phía Jisoo. Ngồi lên đùi cô, tay câu lấy cổ.

- Em say rồi. - Nàng đưa tay mình chạm đến chiếc mũi cao vút của cô. Nàng thật ganh tỵ cô khi có chiếc mũi thẳng tấp như này đó. Jennie tinh nghịch cắn vào mũi cô một cái.

- Chị thật đẹp.

Jisoo nửa tỉnh nửa mê nhìn người con gái trước mặt mình. Jennie rất biết câu dẫn người khác, bây giờ còn mặc chiếc váy ngủ, động chạm nãy giờ nếu không nhầm chắc chắn nàng không hề mặc nội y bên trong. Vòng một cứ thế lấp ló trước mặt khiến Jisoo như nóng ran, cảm giác ngứa ngáy khó tả làm mặt cô càng thêm đỏ. Chẳng biết đỏ vì rượu hay vì nàng nữa.

- Chị đẹp thế nào hửm?

Chắc chắn là hành động quyến rũ người khác. Jennie bạo dạng đưa người càng gần về phía cô hơn. Gương mặt có chút thách thức.

Đồ mê gà nhà em, hôm nay cho em biết thật sự là gà ngon hay chị ngon hơn.

- Chị... - Chịu gì nổi, Jisoo làm sao có thể chống cự được hành động này của nàng. Ánh mắt đê mê nhìn nàng, khẽ nuốt nước bọt.

Embenaylacuatui xin chào mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro