Chương 16: Cậu dám cùng tôi thách thức?

Sáng sớm hôm sau, Bạch Lạc Nhân vẫn đi muộn như trước. Cố Hải cố ý nhìn thoáng qua, trên người của cậu vẫn là bộ đồ ngày hôm qua, hơn nữa cũng chưa vá. Cũng bởi vì Cố Hải đối Bạch gia phụ tử lôi thôi này đã có chút hiểu biết, hắn mới dám cắt một lỗ ở ngay sau lưng áo Bạch Lạc Nhân, bởi vì hắn biết rất có khả năng cậu không thèm thay quần áo đã đi ngủ.

Tốt, tất cả đã sẵn sàng.

Đáng tiếc, ngày hôm nay gió xuân thổi có chút không thông thuận.

Cố Hải nhìn chằm chằm vào Bạch Lạc Nhân, chờ cậu nhanh nhanh chìm vào giấc ngủ. Nhưng hôm nay Bạch Lạc Nhân tựa như hăng máu gà, qua hai tiết vẫn vô cùng có tinh thần, lưng eo thẳng tắp, tựa như có hai thanh sắt nẹp lại vậy.

Ngủ đi, ngủ đi... Cố Hải cứ niệm đi niệm lại trong lòng.

Rốt cục, thời gian nghỉ giữa giờ của tiết thứ hai, Bạch Lạc Nhân không chịu nổi đã nằm úp sấp trên bàn. Cố Hải lẳng lặng đợi một hồi, đợi đến khi Bạch Lạc Nhân hoàn toàn không có động tĩnh mới chậm rãi lại gần cậu.

"Reng reng reng..."

Vào lớp rồi, Cố Hải nghiến răng bực tức, không cam lòng mà quay lại chỗ ngồi.

Tiết 3 là giờ học thể dục, Cố Hải tạm thời đem kim chỉ bỏ vào trong ngăn kéo, khóa lại chờ tiết 4 rồi dùng.

Hôm nay có thầy thể dục mới tới, thầy mới được chuyển từ quân đội về đây, mang theo đứa con trai cao to lực lưỡng, sức mạnh mười phần. Cương nhập học tựu bạo thô tục, quở trách đám học sinh tụ tập người chỗ này kẻ chỗ kia, đúng là một đám bỏ đi.

"Cậu này, tập trung cả lớp lại cho tôi." Giáo viên chỉ đích danh ủy viên thể dục.

Ủy viên thể dục hét lên một câu khẩu hiệu, thầy thể dục lập tức hét lớn, "Cậu chưa ăn cơm à?"

Ủy viên thể dục vẻ mặt ủy khuất, "Em ăn rồi ạ, nhưng mà vẫn chưa no."

Cả lớp cười ầm ầm, giáo viên thể dục không muốn bị đẩy vòng vòng, tôi còn đang giáo huấn cậu, cậu còn dám cợt nhả với tôi!

"Tập trung hàng ngũ ngay ngắn, tôi sẽ lựa chọn ra một bạn học lên đây."

Mang theo ánh mắt khinh thường, giáo viên thể dục đi qua từng học sinh, thẳng đến đi tới hàng cuối cùng, ánh mắt của hắn rốt cục xác định. Học sinh này có cách đứng khác hẳn các bạn học khác, trong dáng vẻ ấy ẩn ẩn một cỗ khí phách, hơn nữa nhìn thân hình và vóc dáng, tuyệt đối là một hạt giống đã qua rèn luyện thật tốt.

"Cậu, đi ra."

Cố Hải cố tình đi mấy bước tư thế oai hùng, phong thái hiên ngang.

Rốt cục trên mặt thầy giáo đã lộ ra vài phần hài lòng.

"Hãy hô lên hai câu để tôi nghe thử."

Cố Hải liếc nhìn khuôn mặt thầy thể dục, thấy được hắn hất hàm ngạo mạn, trong mắt cũng là ý tứ khinh bỉ. Hắn cho cậu hô lên hai câu, đích xác là để lấy lại mặt mũi , tựa như ngươi không hô lên Hoa nhi là phụ sự thưởng thức của ta đối với ngươi.

"Khẩu hiệu gì đó đều không cần phải hô, nếu như không có uy, dù có hét lên, người khác cũng chẳng thèm nghe. Nếu như có uy, thầy nói im miệng, đám người chúng tôi cũng chẳng dám lên tiếng."

Lời này vừa nói ra, cả lớp đều im lặng.

Ai cũng không ngờ tới, dám xúc phạm ngay trước mặt thầy mà lại có người dám nói đến khí phách như vậy. Bọn họ âm thầm lẩm bẩm, người này nhất định thảm rồi, sau lại nhịn không được ủng hộ hắn từ trong thâm tâm, ai cũng cảm thấy thầy giáo kiểu này cực kỳ đáng ghét, bất cứ có can đảm chống đối tự nhiên sẽ trở thành anh hùng trong lòng họ.

Giáo viên thể dục có chút thất thần, khẩu khí này tại sao lại nghe quen thuộc đến như vậy? Lại liếc nhìn người trước mắt thêm một lần nữa, không đúng, tại sao hắn lại thấy vị trí đáng ra phải thay đổi? Hắn là học sinh còn ta là giáo viên cơ mà! Ta nhường nhịn hắn làm cái quái gì! Hắn dựa vào cái gì mà dám dạy ngược lại ta? Không có lý lẽ!

"Cậu nghĩ cậu có tư cách gì mà dám nói cái giọng đó với tôi?"

Cố Hải không khách khí chút nào đối đáp lại từng câu một, "Vậy thầy thử nói xem, cái gì làm nên tư cách mà thầy nói?"

Giáo viên thể dục xanh mặt chỉ vào mặt đất, "Nếu trong vòng một phút đồng hồ cậu có thể chống đẩy liên tục 50 lần, những câu cậu vừa nói tôi sẽ không so đo."

Cố Hải biểu tình ung dung, hai tay làm động tác khởi động, chờ thầy thể dục nói bắt đầu.

Thầy thể dục cầm đồng hồ bấm giây, liếc mắt khinh thường Cố Hải.

"Bắt đầu."

"1, 2, 3, 4..."

Bạn học cùng lớp vừa đếm vừa phát ra những âm thanh sợ hãi, động tác của Cố Hải đạt chuẩn cực kỳ, tốc độ cũng cực nhanh, dường như phải qua tivi mới có thể chứng kiến một màn như vậy. Khi các bạn học đếm tới giây thứ 50, cũng chỉ còn vài giây nữa sẽ kết thúc, trên trán các nam sinh đã toát ra những giọt mồ hôi, không phải là do phải đứng nắng mà là do bị dọa sợ.

"106."

Một nhóm các bạn trong lớp phát ra những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

"Cậu cố cái gì mà cố?" Thầy thể dục hét lớn một tiếng, đợi cho cả lớp đã yên tĩnh lại, hắn quay qua nói với Cố Hải, "Cậu cho là làm như vậy rất quang vinh phải không? Hừ! Bạn học cùng lớp làm sao dám chê cười cậu! Chúng tôi đều xem cậu như một con khỉ, thật là có cảm giác như đang được xem xiếc khỉ! Cậu cho là tôi phải quỳ sát đất sùng bái cậu, đúng là không biết tốt xấu!"

"Vậy thầy lên thể hiện cho chúng tôi xem xem nào."

Cố Hải nhiều lần gọi nhịp, cũng để cho trong ban mấy người nam sinh có lo lắng, phía sau là một mảnh ồn ào.

"Thầy cũng bộc lộ tài năng đi, chúng em cũng muốn mở mắt một chút, chẳng phải thầy là lính xuất ngũ sao? Hãy cho chúng em thưởng thức một chút phong thái quân nhân nào!"

"Đúng vậy, đúng vậy, bản lĩnh của thầy lớn như vậy cũng phải cho chúng em chứng kiến một chút chứ thầy!"

"..."

Trong tiếng ồn ào của cả lớp và ánh mắt khinh thường của Cố Hải, thầy thể dục cảm thấy dây thần kinh hiếu chiến của hắn đang dần hưng phấn, hắn cảm thầy vẫn phải cho mấy đứa trẻ ranh này chứng kiến bản lĩnh của mình, bằng không từ nay về sau làm sao có thể lăn lộn ở cái trường này nữa.

"Cả lớp im lặng, thấy cây xà đơn (loại xà nhiều ô để mọi người tập chung với nhau) trước mặt không? Một lát nữa các cậu từng người từng người một đến thực hiện động tác lên à. Nghe cho kỹ, tôi có thể làm nhất định có thể làm nhiều hơn tổng số của tất cả các cậu."

Trong lớp nổi lên những tiếng reo hò, một đám nam sinh chạy tới dưới xà đơn, nữ sinh đứng ở xung quanh đều ủng hộ hết mình, hai bên trái phải còn có mấy học sinh lớp khác cũng lại gần xem náo nhiệt, sân thể dục vừa mới yên tĩnh trong nháy mắt trở nên phi thường náo nhiệt.

Thầy thể dục làm mẫu một lần, cằm nhất định phải qua xà, chân không được chạm đất, như vậy mới hoàn thành một lần.

"1, 2... cái kia của cậu không tính, kế tiếp... 3, 4, 5, 6... 41, 42..."

Tuy nói nam sinh ở khối này không thể nào có thể lực đến mức xuất sắc, nhưng dù sao cũng là có số lượng không hề nhỏ! Một lớp khoa học tự nhiên, hơn phân nửa đều là nam sinh, hơn bốn mươi người, dù cho một người làm không quá ba lần, tổng số vẫn lớn hơn một trăm. Những học sinh chưa trải qua huấn luyện thì chưa thể biết thầy có thể làm mười hay một trăm.

Dần dần từng người từng người thử một, còn dư lại ba người, Bạch Lạc Nhân, Vưu Kì và Cố Hải.

Cả đám nam sinh phía trước đã làm được tổng cộng là 89 cái, sở dĩ số lượng ít như thế là vì có người một lần cũng không làm được. Sở dĩ thầy thể dục cũng đã có tính toán, hắn có thể làm một lần 200 cái, Cố Hải có lợi hại như thế nào đi nữa, ba người bọn họ cộng lại cũng không có khả năng làm hơn 100.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro