Định mệnh giữa loạn thế
Trận chính biến ấy đã khiến triều đình rung chuyển. Máu chảy thành sông, xác người chất đống. Và giữa cảnh hoang tàn đó, Thanh Dương bị trói chung với những tù binh khác, quỳ trên nền đá lạnh lẽo của hoàng cung.
Binh sĩ nhìn họ bằng ánh mắt khinh miệt. Những kẻ quỳ bên cạnh Thanh Dương đều cúi đầu, run rẩy chờ đợi phán quyết.
Chỉ có cậu, ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào người đàn ông đứng trên bậc thềm cao nhất.
Nhiếp Chính Vương Lục Dạ—kẻ nắm giữ toàn bộ quyền lực trong triều, kẻ có thể quyết định sự sống chết của bất kỳ ai chỉ bằng một câu nói.
Hắn nhếch môi, nhìn kẻ nô lệ đang ngang nhiên đối diện với mình.
Không sợ hãi. Không cầu xin.
Chỉ có một đôi mắt sáng, mang theo sự kiên định đến kỳ lạ.
Hắn chưa từng thấy ai dám nhìn hắn như vậy.
"Ngươi tên gì?" Hắn hỏi, giọng nói trầm thấp vang vọng giữa khoảng sân rộng.
"Thanh Dương." Cậu trả lời, giọng bình thản như thể không hề đứng trước bờ vực sinh tử.
Hắn cười nhẹ.
Hứng thú, tò mò, và một chút gì đó hắn chưa thể gọi tên.
"Đưa hắn về phủ của ta."
Từ giây phút ấy, số phận của Thanh Dương đã gắn chặt với Nhiếp Chính Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro