🍀KHOẢNG TRỐNG VÀ SỰ CHẮC CHẮN

Có lần hồi còn học đại học, trong lúc tham gia hoạt động tình nguyện ở nông thôn, tôi đã vào thăm một ngôi chùa nhỏ. Giữa sân chùa có một tòa tháp đá uy nghi, bệ vệ.

Tôi đi vòng quanh ngọn tháp quan sát những vết hằn và dấu tích in trên từng viên đá. Chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể biết ngọn tháp này đã có từ lâu. Vết tích tháng năm cùng sương gió thời gian in hằn rõ nét lên tòa tháp.

'Ngọn tháp bao nhiêu tuổi rồi nhỉ', 'Đã qua biết bao nhiêu thời gian rồi... ' Trong lúc một mình lặng lẽ chìm vào suy tưởng, từ sau lưng một ai đó bước đến gần bên tôi.

"Theo cậu thì ngọn tháp này đã ở đây bao lâu rồi? "

Có lẽ đó là vị sư trụ trì. Vị ấy nói chuyện với tôi bằng giọng bình thản như nói chuyện với đứa bé nhà bên ngày nào cũng gặp vài ba lần.

"Những công trình bằng đá ở nơi này hầu hết đều đã tồn tại hơn 100 năm rồi. Xây những công trình đá như thế này, phải biết để lại những khoảng trống mới được."

"Dạ? Khoảng trống ấy ạ?"

"Ừ, xây tháp mà xếp đá quá khít, quá tỉ mỉ thì chẳng mấy mà bị gió mưa quật đổ. Mà không chỉ có mỗi tháp mới thế đâu. Cái gì cũng phải có khoảng trống thì mới bền chắc được... "

Tôi không biết lời giải thích của nhà sư có phù hợp với nguyên lý kiến trúc hay không, nhưng nghe xong câu chuyện đó, những cảm xúc, những mối quan hệ vô cớ đổ vỡ trong cuộc đời tôi bỗng chốc vụt qua như những hình ảnh rực rỡ lóa mắt trong kính vạn hoa. Ngẫm lại mới thấy, hình như đã quá nhiều lần tôi dành thời gian tập trung kiếm tìm sự hoàn hảo trên quãng đường đi mà quên mất đâu mới là đích đến.

Khoảng cách rất quan trọng. Có khi việc tạo ra khoảng trống còn quan trọng hơn cả việc cố sức tìm cách lấp đầy, che phủ những khoảng trống ấy. Dù vậy, kể cả hồi đó hay bây giờ, khi đã nhận ra được tầm quan trọng ấy, tôi vẫn thấy việc tạo ra được khoảng trống không hề dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro