~Ta bạo cúc nhà ngươi ta bạo... Cố Doanh Doanh chửi thầm trong đầu không biết bao nhiêu lần.... Mà người chửi không ai khác là mỗ tác giả nào đó đã vứt cô vào câu chuyện cẩu huyết toàn thịt và hết sức nhảm nhí này! Cô sẽ hảo hảo sống tốt mặc cho nữ chính bên nam chính còn cô sẽ làm con sâu gạo hảo hảo sống với những mĩ nam sinh đẹp a~ Nhưng.... Tại sao tất cả các người... sao cứ bám lấy ta vậy???? Biến hết điiiiiii aaaaaaaaa…
Tên truyện: Hoàng Hậu... Ta yêu nàng!Tác Giả: Song SongThể loại: Xuyên không, lãng mạn, HETình trạng: Hoàn 43 Chương + 1 vĩ thanh + 1 ngoại truyệnDesigner: Đậu Đỏ Văn án: Nàng từ một cô gái mồ côi xuyên không về cổ đại. Lại từ một tú nữ trở thành Hoàng Hậu đương triều nắm giữ tam cung lục viện Hắn nổi tiếng lạnh lùng vô cảmlại bị nàng ngự trị trái tim. Hắn nói, vì nàng có thể làm bất cứ việc gì Nàng nói, vì hắn có thể từ bỏ tất cả*** Liệu trong thiên hạ có mấy ai được như vậy ? Nàng và hắn chính do Nguyệt lão an bài - sợi dây tơ hồng là sự liên kết chặt chẽ giữa bọn họ. Dù cho dòng thời gian xoay chuyển, hai trái tim ấy vẫn luôn hoà chung một nhịp. Không cần thề non hẹn biển, uyên ương say đắm, chỉ cần nắm tay cùng nhau đi đến cuối cùng........Vì là truyện đầu tay nên muôn vàn cái sai sót. Nên trước khi vô đọc hãy bỏ hết gạch đá cùng những vật rắn chắc bên ngoài...Do đang trong giai đoạn beta nên chi tiết truyện sẽ có chút đảo lộn. Hãy cân nhắc khi đọc nha…
Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính - Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy.Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: "Con chính là con của ba! Em, là của tôi!"…
Tôi là Mai Hương. Tôi có một người anh, một người anh hoàn hảo, hoàn hảo tới mức tôi nghĩ rằng sự có mặt trên đời này của mình là thừa thãi. Tôi có tên riêng, nhưng lúc não cũng bị người ta gọi là "em gái của Vũ Minh" tôi ghét bị kêu tên như vậy. Anh trai đáng kính của tôi lại toàn gọi tôi là Nấm, vì tôi lùn một mẩu, và lão thì lại cao. Mà kể cũng lạ, tôi lùn, mẹ tôi lùn, bố cũng lùn, mà chả hiểu sao, lão lại cao, lại còn đẹp trai trắng trẻo, cứ như tôi sinh ra là phiên bản lỗi, còn lão là phiên bản hoàn hảo vậy. Rồi đến một ngày tôi nghe lén bố mẹ nói chuyện, tôi mới biết, thì ra lão chẳng phải anh ruột của tôi. Từ đó, tôi càng ghét lão hơn. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe những câu chuyện dở khóc dở cười cả anh em chúng tôi!…
Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…
# Tô Yên thần cách .....rớt. #Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo mặt mày lệ khí:"Em chỉ có thể thích một người là ta."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Nàng nói sẽ ở bên ta cả đời."Tà mị ảnh đế mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây để anh hôn hôn."Tô Yên rối rắm, cô chỉ là muốn tìm về thần cách của mình mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? .....nhìn nam nhân trước mặt tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại miệng, được được được, đều là vì anh, thích nhất anh!Nam chủ tay toàn là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã nói, sẽ lưu tại bên cạnh ta, vĩnh viễn sẽ không rời đi."Tô Yên nhẹ nói:"Được được được, đều nghe anh, em mang anh đi rửa sạch tay trước, đừng dọa người khác được không??"…
[ĐM]Nghe nói tôi rất nghèo Tác giả: Tô Cảnh Nhàn Độ dài: 135 chương chính văn + 4 phiên ngoại Thể loại: hiện đại, giới giải trí, hài, 1x1, bề ngoài cao lãnh bên trong ngây thơ công X quý công tử, hảo nhân duyên, nhà có đồ cổ nhưng không mua nổi thức ăn ngoài thụ Editor: Hoàng Chiêu Hy -------------------------------- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. NGHIÊM CẤM REUP, CHUYỂN VER Ngoài ra mình cũng có up truyện trên wordpress của mình. Các bạn có thể ghé thăm ổ của mình tại: https://thiendu666.wordpress.com/ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, VÀ ĐỪNG CÓ REUP CỦA MÌNH…