mình à
đóa quỳnh hương lịm dần trong bóng tối
cũng là lúc mình đã hết yêu tôi
mình bảo: "những tháng năm xa vời vợi
tôi đâu nỡ gói chặt cuộc đời tôi"
"em biết mà, tôi mơ ước xa xôi
thật giàu sang để xứng với đất trời
đừng trói tôi bằng tình yêu nông nổi
nó sẽ làm chết cả đời tôi"
tôi hiểu rồi, lòng người chẳng có tôi
chỉ có hoài bão thật xa vời
còn tình tôi chẳng có giá trị, mình ơi!
tha thiết, hai tiếng "mình ơi"
cớ sao nay gọi chẳng thành lời
mình vì bản thân mà phủi bỏ
ân tình suốt những tháng ngày qua
thì thôi, tôi tiễn mình đi xa
để đêm đêm trăng buồn đi qua ngõ
tôi nhìn theo thương tiếc mối tình ta
biết làm sao... khổ đau thì cũng rồi
mình đi, tôi ở, đoạn tình người ơi
...
...mình mặc kệ tôi thật sao mình?
tôi khóc mà người cứ lặng thinh
chẳng lẽ tôi nhầm...
yêu người chẳng đáng tin
để sau cùng nhận lại toàn cay đắng
đã muôn lần tôi chấp nhận lừa dối
vì nghĩ người sẽ thay đổi mà thôi
ai có ngờ những mộng ước xa xôi
đã lôi người tôi yêu vào vòng tội lỗi
...
lỡ rồi, mình hãy trả cho tôi
những mến thương đã từng vô điều kiện
những ấp yêu tôi đã từng thể hiện
bấy nhiêu yêu thương cũng không níu được một người
(leikens🌻)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro