Chap 1 : Tớ gặp cậu

4:30 phút chiều , thứ 5 ngày 26 tháng 2 năm 20**
Trong lớp học ấy có từng đợt gió lướt qua những tầng lá bàng, cái mùa xuân từ đâu năm ấy đã đến một cách vội vã mà chẳng ai biết được.. Lại có một hai cô cậu bé đang ngồi cạnh góc cửa sổ , những tia nắng từ đâu đã chiếu xuống khiến lớp học chỉ hai con người ở đó đã ấm áp hơn bao giờ hết. Có một tiếng bước chân vội vã đến bàn 2 tổ 4.
Hoa từ từ đến và nói :
-Ê ! Ê! Dậy dậy đi!!- một tiếng nói áp sát tai Vũ ( cậu bé đang nằm ngủ)
- Chuyện gì vậy mày ..?? – Vũ tỉnh dậy thắc mắc hỏi
- HiHi tao mới mua được một bộ ngôn tình mới ^^! –Hoa tươi cười khoe quyển truyện mới mua
- Ừ ..ừ mà chuyện tên gì vậy?
- "Như từng gặp em trong nắng hạ"
-Chuyện gì tên xàm vaizzz?
- Đỡ hơn tên của mày là được rồi!-Moeeee ....Mệt quá à mà mày thi chuyên gì vậy?-Đang khoe truyện mới mắc gì hỏi ? thằng đần ^^- Ơ ơ hỏi cho biết chứ làm gì!!
-Chuyên văn được chưa ? Muốn học à??
-Chả biết chứ tao định học chuyên toán , hì hì!
-Giời ơi..kệ đi xem truyện tao mới mua này, tận 250k bản đặc biệt đấy nên được tặng cả poscard , standee và poster cơ , mups quá ....
-Đắt vãi l , tốn tiền vậy, mày mua được mấy chục quyển rồi?- Mua mấy quyển kệ tao không cần mày quan tâm ^^
-Ê ê cho tao xin đọc thử iii
- Éo éo , 10k nhé iemm -..... Ừ 10k của mày đây!
- Vũ lấy tờ 10k trong túi đưa cho Hoa
- Đuuu , cảm ơn nhé ^^ của mày này cấm được làm trầy sách biết chưa , trầy sách + 5k =33
- Um um .. biết rồi mà đọc cùng với tao không , mày cũng chưa đọc lần nào nhỉ?
– Vũ giả vờ ngầu ngầu nói
- Oceee tao cũng chưa đọc lần nào=)))
- Haa
Vũ từ từ mở quyển sách ra , Hoa ghé vào gần cậu , tai cậu đỏ bừng lật trang sách cũng vội vàng hơn . Tay Hoa cầm tay cậu nói:
-Mee từ từ thôi rách sách tao giờ.. Lúc ấy cậu mới giở từ từ hơn , những trang sách chật kín những con chữ màu đen tuyền được in một cách thẳng hàng dần xuất hiện , cảm giác trái tim đập từng nhịp nhanh hơn , quyển sách hiện rõ từng chữ : " Như từng gặp em trong nắng hạ
"Liệu tình yêu như sinh mệnh , có thế chết đi và có thể sống lại .Liệu tương phùng có phải là duyên ?Nhưng dù có tương phùng đi chăng nữa thì đôi ta vẫn chưa chắc là mãi ở bên nhau..umm không phải đôi ta nữa mà chỉ là..hai người xa lạ."
"Như thể , buổi chiều tà hôm ấy tớ dường như đánh mất cậu rồi, cứ như thể đôi tay tớ không giữ cậu lại được vậy.Dù có chuyện gì đi chăng nữa có lẽ chúng ta vẫn chưa chắc mãi ở bên nhau"
...
-Ê! Câu này làm thế nào vậy? Ê! tao viết như thế này có đúng không? Ê, cho tao chép bài với!- tiếng xì xào bàn tán trong lớp học
-Chet rồi !! Đang viết bài mà bút hết mực ngang - Thành thầm nghĩ rồi lúng túng nhìn xem có ai mang nhiều bút để mượn không..
Đôi mắt cậu dừng ngay ở người con gái đang chăm chú viết bài bên bàn lại mang một chiếc hộp bút màu trắng. Cậu ngập ngừng quay xuống nói với cô bé ấy rằng:
- Cậu ơi ! Cho.. cho tớ mượn..mượn một cái bút được không , bút tớ hết mực rồi!
Cô bé ấy tên là Như , tổ trưởng tổ cậu , cô bé ngẩng đầu lên nhìn cậu . Đôi mắt cô mang một nét buồn và trầm tính khó tả , ánh lên một chút màu nâu , ánh sáng ngoài cửa sổ phản lên mái tóc đen nâu của cô khiến mái tóc ấy như đang phát sáng lên vậy.Cô im lặng nhìn cậu rồi từ từ mở chiếc hộp bút một cách nhẹ nhàng , cô đưa cho cậu một chiếc bút cỡ nhò vừa tay , lặng lẽ nói:
-Này!
-Cảm..cảm ơn !
*Cuối giờ hôm đó
Thành quay xuống đưa bút cho Như , cậu định mời Như hôm nào đó đi ăn để coi như trả ơn cậu và cũng tiện thể làm quen luôn. Cậu nói với Như rằng :
-Ê! cậu có facebook không kết bạn với tớ bao giờ có gì rủ đi ăn!
-Có ! Để tớ viết cho nhé!-Cô viết từng dòng chữ ngay ngắn trên tờ giấy
-Nè~
-Cảm ơnnnn~~
Cậu cũng chuẩn bị lấy xe đi về tiện thể đi qua đường phố mua giúp mẹ đĩa đậu phụ.Lúc đi ngang , cậu thấy Như đang đi , cậu dừng lại hỏi:
-Ơ ,cậu đi xe bus à?
-Um.đúng rồi!
-Thế có cần tớ đèo đến bến không , kiểu gì tớ cũng đi ngang qua , nhé!
-Ok
Cô liền trèo lên chiếc xe , tay bám vào eo cậu , cậu đi từ từ như muốn níu giữ khoảng khắc này lâu hơn một chút. Vệt nắng tà phả vào hai người khiến chiếc bóng của hai người họ như đang cuốn lấy nhau.
*Ting TingTing*
-Đến rồi cậu xuống xe nhé!
-Tớ cảm ơn
-Ừm thôi tớ về đây đi đường cẩn thận nhé!
-Oce nhớ kết bạn facebook với tớ đấy!
-Um tất nhiên rồi!!
END CHAP 1

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro