Chương 78: Kết quả
Chương 78: Kết quả
---
Ung Chính: "Bàn bạc với trẫm chuyện gì?"
Vừa dứt lời, giọng của Ung Chính đã vang lên. Hi Quý phi và Lang Hoa nhìn sang, mới thấy Ung Chính dẫn theo ba đứa trẻ bước vào.
Hi Quý phi dù có chút bực bội vì người bên ngoài không thông báo, nhưng sắc mặt không hề biến đổi, vẫn tươi cười hành lễ với Ung Chính.
Lang Hoa cũng nhanh chóng phản ứng, lập tức thỉnh an. Ba đứa trẻ theo sau Ung Chính cũng đồng loạt hành lễ với Hi Quý phi và Lang Hoa.
Chờ mọi người an tọa, Hi Quý phi đích thân dâng một chén trà cho Ung Chính, rồi mới trả lời câu hỏi khi nãy.
Chân Hoàn: "Là vì chuyện Cảnh Nguyên và Hằng Đề cùng nhập học."
Chân Hoàn: "Thần thiếp nghĩ, trong cung không có đứa trẻ nào cùng tuổi với Hằng Đề, mà Cảnh Nguyên cũng chỉ có thể thỉnh thoảng vào cung. Hằng Đề ở trong cung không tránh khỏi cô đơn."
Chân Hoàn: "Vừa hay hôm nay tức phụ của Hoằng Lịch vào cung thỉnh an, có nhắc đến việc Cảnh Nguyên không nỡ để Vĩnh Liễn một mình đến Thượng Thư Phòng. Thần thiếp liền nghĩ, hay là để Cảnh Nguyên cũng vào cung học cùng luôn."
Ung Chính có phần bất ngờ, không ngờ chuyện Hi Quý phi nói muốn bàn bạc lại là việc này.
Ung Chính nhìn Lang Hoa đang ngồi bên dưới, hiểu rằng chính nàng—một người làm ngạch nương—đã tìm đến Hy Quý Phi để lo liệu chuyện của Cảnh Nguyên.
Nhớ lại lời Hy Quý Phi vừa nói, bà đã nhận hết mọi chuyện về mình, Ung Chính cảm thấy yên tâm trước hành động này. Trong lòng ông, địa vị của Hy Quý Phi lại càng thêm vững chắc.
Hi Quý phi đoán được phần nào suy nghĩ của Ung Chính. Bà hầu hạ ông đã nhiều năm, vẫn biết rõ ông thích kiểu người như thế nào.
Ung Chính: "Ý nàng là muốn để Hằng Đề và Cảnh Nguyên vào Thượng Thư Phòng học sao?"
Chân Hoàn: "Thượng Thư Phòng là nơi nào mà thần thiếp nào dám nhúng tay vào chứ!"
Chân Hoàn: "Thần thiếp nghĩ, có thể tìm một cung điện thích hợp gần Thượng Thư Phòng, rồi mời thêm vài cách cách trong tông thất, lập một lớp học nữ nhi nho nhỏ. Không biết Hoàng thượng thấy thế nào?"
Ung Chính không ngờ Hi Quý phi lại đưa ra đề xuất này, nhưng nghe qua cũng khá hợp lý.
So với việc trực tiếp vào Thượng Thư Phòng, lập một lớp nữ học sẽ dễ được các lão thần cổ hủ chấp nhận hơn, cũng bớt đi nhiều phiền phức.
Vĩnh Liễn và hai người còn lại nghe được chủ ý của Hi Quý Phi đều có chút thất vọng, nhưng đáng tiếc là bọn họ chẳng thể làm gì. Đặc biệt là Cảnh Nguyên, nàng cũng nhận ra rằngNgạch nương của mình đã tốn không ít công sức cho chuyện này.
Ba người không thể công khai phản bác, nhưng cũng không muốn từ bỏ chuyện đã bàn bạc với Ung Chính trong Dưỡng Tâm Điện trước đó, chỉ đành trông mong nhìn về phía Ung Chính.
Nhận ra ánh mắt của ba đứa trẻ, Ung Chính lại thấy dáng vẻ thất vọng của chúng khá thú vị. Ông còn cố ý tỏ ra như đang cân nhắc lời Hi Quý phi để trêu chọc ba người đang hồi hộp.
Quả nhiên, Vĩnh Liễn và hai người còn lại càng thêm thất vọng. Ung Chính cũng không tiếp tục trêu chọc bọn trẻ, mà trực tiếp nói ra quyết định của mình.
Ung Chính: "Ý tưởng của nàng không tệ, nhưng cũng không cần phiền phức tìm chỗ khác, cứ để chúng học luôn ở Thượng Thư Phòng đi."
Lập lớp nữ học đúng là tiện lợi hơn, nhưng Ung Chính đã sớm hứa với ba đứa trẻ, mà Tô Bồi Thịnh cũng đã bắt tay chuẩn bị.
Chưa bàn đến việc Ung Chính luôn giữ lời hứa như vàng ngọc, chỉ riêng chuyện nữ học cũng không thể đáp ứng yêu cầu của ông. Nữ học chẳng thể bồi dưỡng ra kiểu nữ tử mà Ung Chính mong muốn—một kỳ nữ có thể nắm giữ mạch sống của Mông Cổ.
Nhưng Hi Quý phi không biết kế hoạch của Ung Chính, chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở:
Chân Hoàn: "Hoàng thượng, như vậy có hơi không ổn chăng?"
Ung Chính: "Không sao, chỉ là nàng cần vất vả thêm một chút. Việc bố trí Thượng Thư Phòng, cung nhân hầu hạ, cùng với danh sách các cách cách tông thất và quý nữ Bát Kỳ nhập học đều cần nàng lo liệu."
Chân Hoàn: "Hoàng thượng yên tâm, thần thiếp nhất định sẽ thu xếp thỏa đáng!"
Thấy thái độ Ung Chính kiên quyết, Hi Quý phi không nói thêm gì nữa, lập tức nhận lấy nhiệm vụ được giao.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro