Trên con đường lát đá dẫn tới quán cà phê quen thuộc, nơi đã chứng kiến lần đầu tiên Orm và Lingling gặp nhau, cả hai bước đi trong sự im lặng dễ chịu. Bầu không khí bao trùm họ giờ đây không còn nặng nề như trước. Sau tất cả những đau khổ, tổn thương, và những khoảng cách mà họ từng tạo ra, cả hai nhận ra rằng cảm xúc trong trái tim mình chưa bao giờ phai nhạt.
Ánh hoàng hôn dịu dàng đổ xuống thành phố, phủ một màu vàng óng lên mọi thứ. Orm khẽ quay sang nhìn Lingling, người đang bước chậm rãi bên cạnh. Những tia nắng cuối ngày phản chiếu lên khuôn mặt cô, làm nổi bật vẻ đẹp dịu dàng và điềm tĩnh mà Orm luôn trân trọng.
"Lâu lắm rồi em mới quay lại nơi này đấy." Orm cất lời, phá tan sự im lặng giữa hai người.
Lingling mỉm cười, đôi mắt thoáng chút mơ màng. "Đúng vậy. Chị vẫn còn nhớ ngày hôm ấy, khi em bước vào quán và cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Khoảnh khắc đó chị đã tự mương tượng nghĩ rằng chúng ta có thể viết nên một câu chuyện thật đẹp. Nhưng..." Giọng cô chùng xuống, ánh mắt trở nên xa xăm.
Orm khẽ thở dài. "P' Lingling, em biết em đã khiến mọi thứ trở nên tệ hại. Em không mong rằng lời xin lỗi của em sẽ xóa sạch những tổn thương mà chị đã chịu đựng. Nhưng em muốn nói rằng, em thật lòng hối hận. Nếu chị đồng ý cho em một cơ hội, em nguyện dùng cả quãng đời còn lại để bù đắp và bảo vệ chị."
Lingling quay sang nhìn Orm. Đôi mắt cô ánh lên sự ngạc nhiên xen lẫn cảm xúc khó diễn tả thành lời. Cô đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu, nhưng cũng sợ rằng nếu mở lòng lần nữa, cô sẽ lại bị tổn thương.
Lingling thừa nhận, giọng cô nhỏ dần. "Nhưng chị sợ... Rất sợ, sợ rằng một ngày chúng ta sẽ lại làm tổn thương nhau. Quá khứ kia đã để lại quá nhiều vết sẹo."
Orm nắm lấy tay Lingling, đôi mắt cô chứa đựng sự kiên định. "Em không hứa rằng mọi thứ sẽ hoàn hảo, nhưng em hứa rằng em sẽ không bao giờ rời xa chị thêm một lần nào nữa. p'Lingling, chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu, được không?"
Bầu không khí dịu lại, chỉ còn tiếng gió khẽ thổi qua. Lingling nhìn vào ánh mắt chân thành của Orm, và trái tim cô dường như đã tìm thấy câu trả lời.
"Chị cũng muốn thử lại, nhưng lần này... hãy để mọi thứ bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt nhất, để chúng ta thực sự hiểu và trân trọng nhau hơn nhé." Lingling đáp, nụ cười mỉm nở trên môi cô.
Họ bước vào quán cà phê, nơi từng lưu giữ những ký ức đầu tiên của mối quan hệ. Không gian quen thuộc nhưng giờ đây dường như mang một ý nghĩa mới. Orm và Lingling chọn một góc nhỏ gần cửa sổ, nơi ánh sáng hoàng hôn len lỏi qua lớp rèm mỏng, tạo nên một khung cảnh ấm áp và gần gũi.
*********
Trong những ngày sau đó, họ bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để tìm hiểu lại nhau, không phải như những người yêu cũ, mà như hai người đang khám phá lần đầu tiên. Orm học cách lắng nghe và chia sẻ nhiều hơn, trong khi Lingling dần mở lòng, buông bỏ những tổn thương còn sót lại.
Mặc dù mọi thứ không hoàn toàn suôn sẻ, nhưng họ đã học cách đối diện với những khó khăn cùng nhau. Có những lúc họ tranh cãi, có những hiểu lầm nhỏ nhặt, nhưng không ai trong hai người quay lưng lại. Thay vào đó, họ chọn cách đối thoại, lựa chọn tha thứ và tiến về phía trước.
Một buổi tối nọ, dưới bầu trời đầy sao, Orm và Lingling đứng trên một cây cầu nhìn ra dòng sông lấp lánh ánh đèn. Orm nắm lấy tay Lingling, đôi mắt cô ánh lên vẻ dịu dàng nhưng cũng đầy kiên định.
"Em đã từng nghĩ rằng tình yêu của chúng ta sẽ không thể vượt qua được những sóng gió. Nhưng giờ em mới thật sự nhận ra, chỉ cần chúng ta còn yêu nhau, mọi thứ đều có thể vượt qua," Orm nói, giọng cô tràn đầy cảm xúc.
Lingling siết chặt tay Orm, khẽ mỉm cười. "Bản thân chị cũng từng sợ rằng mình sẽ không thể mở lòng thêm lần nữa. Nhưng giờ chị cũng đã hiểu, chỉ cần đó là em, mọi thứ đều đáng để thử."
-------------------------
Câu chuyện khép lại khi Orm và Lingling bước đi bên nhau, không chỉ tay trong tay mà còn với trái tim cùng chung nhịp đập. Họ hiểu rằng tình yêu không phải là sự hoàn hảo, mà là sự chân thành, kiên nhẫn và sẵn sàng chấp nhận nhau dù có những vết sẹo của quá khứ.
Hành trình của họ không kết thúc tại đây mà là một khởi đầu mới, nơi họ sẵn sàng đối diện với mọi thử thách, miễn là có nhau. Và như những ngọn đèn trên cây cầu phản chiếu xuống mặt nước, tình yêu của họ sẽ tiếp tục soi sáng con đường phía trước, dù đôi khi có gió bão hay mưa rơi.
Họ đã tìm thấy nhau, không phải như những kẻ yêu cuồng si, mà như những người hiểu rằng tình yêu thật sự cần cả hai cùng cố gắng. Họ bước đi trong ánh sáng của hy vọng, tin rằng chỉ cần không buông tay, mọi thử thách đều có thể vượt qua.
"Tình yêu đích thực không phải là một câu chuyện hoàn hảo hay một hành trình dễ dàng, mà là sự sẵn lòng chấp nhận những tổn thương, tha thứ cho lỗi lầm, và cùng nhau bước qua những giông bão. Khi hai trái tim thật sự thuộc về nhau, dù con đường phía trước có gập ghềnh đến đâu, họ sẽ luôn tìm thấy ánh sáng để tiếp tục đồng hành, bởi tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà còn là cam kết bền bỉ vượt thời gian.
THE END.
*Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình trên hành trình này. Đây là câu chuyện đầu tiên mình viết, một tác phẩm được dệt nên từ cảm xúc và hy vọng, nơi mình gửi gắm tất cả những suy tư về tình yêu, sự tha thứ và dũng cảm đối diện với trái tim mình. Câu truyện này chắc chắn sẽ còn rất nhiều những thiếu sót, mong các bạn hoan hỷ bỏ qua và góp ý để mình có thể cải thiện hơn. Hẹn gặp các bạn trong những hành trình kế tiếp! ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro