#13: Bình minh và hoàng hôn


- Thế đấy, vừa rồi cô bé khóc hỏi tớ, có phải là em có chỗ nào không tốt, thật tớ chẳng biết phải trả lời ra sao nữa. Có những lời nói ra thật tàn nhẫn, thực ra không yêu là không yêu thôi, anh có tốt ngàn vạn đi chăng nữa cũng chẳng ích gì.

- Hoặc có được hoàn toàn – hoặc vứt bỏ tất thảy...........Nếu thế giới của một người vĩnh viễn chỉ có bóng tối vậy thì làm sao phân biệt được bình minh và hoàng hôn...


- Vĩnh viễn đừng bao giờ tùy tiện nói lời chờ đợi, chờ đợi là thứ xa xỉ vô cùng. Trong phim, chỉ cần thay đổi cảnh, trên phụ đề xuất hiện vài dòng chữ nhỏ, 20 năm sau, sau đó hồng nhan biến thành tóc bạc da mồi, hết thảy đều có kết cục, nhưng đời người thì sao, chỉ dăm ba năm thôi, nhưng mỗi giây mỗi phút đều phải chính mình trải nghiệm, một đời đằng đẵng làm sao.


- Thật ra thì sự tin tưởng và hạnh phúc cơ bản không cần phải thề thốt. Không xa không rời cho đến giờ chẳng qua chỉ là một lời dối trá.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro