gửi tôi, gửi bạn, gửi chúng ta

Gửi bạn đọc,

Cảm ơn vì bạn đã đọc đến những dòng này. Cảm ơn vì bạn vẫn ở đây.

Tôi biết, trong mỗi chúng ta có một con người luôn được giấu kín. Một con người chưa bao giờ lộ diện, nhưng ta luôn cảm nhận được sự tồn tại đó cựa quậy trong lồng ngực mình. Một con người nhỏ bé dễ bị tổn thương giữa nhân gian rộng lớn. Ai cũng muốn bảo vệ sinh linh mong manh ấy. Nhiều người trong số chúng ta chọn cách tạo ra một "thành lũy", một "vệ sĩ" để che chở cho đứa nhỏ dễ bị tổn thương kia. "Vệ sĩ" là khuôn mặt bạn dùng để chống chọi với thế giới, để bảo vệ cô bé "công chúa" yếu đuối bên trong.

Tôi chỉ muốn nói rằng, tôi hiểu. Tôi hiểu cảm giác của bạn. Nhưng bạn à, đôi khi, hãy thử cầm lấy chiếc chìa khóa, hé cánh cửa ấy ra một chút, đủ để ánh sáng len vào, đủ để bạn nhìn thấy đứa nhỏ, đủ để nghe tiếng nó cất lên: "Vệ sĩ, cậu mệt rồi à, để công chúa ôm cậu một cái nhé?".

Gửi đứa bé bên trong tớ,

Tớ biết có những đêm cậu gào khóc trong tuyệt vọng nhưng không một ai biết. Tớ biết có những ngày cậu bất lực đấm lên cánh cửa, hét đến khản giọng nhưng không một ai nghe thấy. Tớ biết những vết thương của cậu vẫn đang không ngừng rỉ máu nhưng không một ai hay.

Nhưng cậu đừng quên, còn có tớ. Tớ biết. Tớ nghe.

Tớ xin lỗi vì không thể đến bên cậu. Nhưng ở nơi sâu nhất của trái tim, tớ biết cậu luôn ở đây. Ở nơi tận cùng của tâm hồn, tớ biết tớ cần cậu, hơn cả cậu cần tớ.

***

Đây vốn là bài dự thi cho một cuộc thi viết, nhưng vì khả năng kém cỏi, kĩ năng viết và cách triển khai còn non tay, em nó đã bị loại.

Nhưng thật sự em nó có ý nghĩa rất lớn với tớ, là những điều tớ muốn dành tặng cô bé bên trong mình. Tớ đăng lên đây để lưu giữ lại những cảm xúc và có một cái gì đó để đọc khi cần được vỗ về. Tuy bị loại nhưng tớ rất biết ơn BTC cuộc thi đã cho bản thân cơ hội để làm điều đó.

***

Cảm ơn HIVE Stories,

vì đã trao cho tôi chiếc chìa khóa, để tôi có cơ hội mở cánh cửa, để nhìn đứa bé ấy, để chúng tôi gục đầu vào vai nhau nức nở, để nó ôm tôi một lát.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro