1

Tôi khẽ hé cửa sổ,để gió đêm ùa vào phòng,trong khi lặng lẽ gõ dòng cảm xúc lên blog. Lâu lắm rồi tôi không còn làm việc này, bỗng nhiên muốn trở lại thói quen cũ. Viết blog đêm khuya như một nàng cú cần mẫn và tán chuyện với những người bạn thú vị. Hẹn hò dường như cuốn tôi theo một guồng quay khỏi những điều quen thuộc. Rồi bỗng một hôm, như hôm nay, tôi nhận ra mình trơ trọi. Ngoài số máy thân thuộc của cậu ấy, điện thoại từ lâu không có những cuộc trò chuyện với bè bạn. Có chăng chỉ là tin nhắn bạn cùng lớp nhắc kiểm tra,bài tập nhóm... Tôi ngỡ ngàng nhận ra mình đã sống cuộc sống của ai đó, thiếu những gì là chính mình trước đây. Và tôi quyết định quay lại. Đầu tiên là quay lại viết blog đêm khuya và nghĩ về những điều không phải bài tập,không phải cậu ấy.

  Dường như chỉ vài tháng xa cách cũng đã đủ để một thói quen thành điều xa lạ. Tôi không tìm được cảm giác thoải mái ngày xưa. Việc viết những cảm nghĩ đơn thuần cũng khiến mình bần thần. Post lên rồi, tôi lại ngẩn ngơ ngồi nhìn vào màn hình và đợi chờ bình luận từ ai đó.

Không có ai ở đó cả.
Chẳng ai nói với tôi điều gì cả.

  Tôi lặng nhìn những chấm xanh trong cái list dài ngoằng của mình. Rồi bật khóc. Khóc ngon lành. Ừ, bạn đoán đúng rồi đấy,hôm nay cậu ấy đã nói chia tay.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro