Cơn Mộng
Đi lang thang trên tấm thảm màu đen nhớp nháp dính lấy chân , vẫn không ngừng đi trong sự vô vọng , không một tia sáng chiếu lấy . Từ tấm thảm len lỏi dòng nước chảy màu đỏ thẫm . Bàn tay hình thù méo mó lộ ra giữa tấm thảm . Mấy bàn tay khác kéo nhau trồ trồ bò bò lên . Bóng dáng đen kịt đứng giữa đám bàn tay , không một lời không một cử chỉ . Cậu âm thầm đứng đó cúi đầu nhìn xuống bàn chân đã đen nhẻm của mình . Đám bàn tay cựa quậy trong nước đen kịt nhầy nhụa , bọn nó bắt đầu quắn quéo các khớp tay kêu răng rắc . Từ bàn tay một leo lên bóng dáng đứng yên kia , nó cấu xé màu đen . Không lâu để biến bóng người kia đầy là những bàn tay đen .
Tiếng nước gớm ghiếc từ bàn tay rơi xuống , mãi không hết .
___
Đôi mắt đã lờ mờ nhìn thấy ánh sáng trên trần nhà . Cậu nằm trên chiếc giường màu trắng , không khí lạnh lẽo bao trùm . Cậu tỉnh dậy khỏi cơn mộng quái quỷ kia nhìn thấy bàn tay đang gắm vào một mũi tiêm . Xung quang căn phòng cũng chẳng có một bóng người . Cửa sổ hé mở , bên trên chiếc bàn vuông màu trắng để một ly nước , vài quả táo đỏ còn trong bọc nilong . Quanh đây cũng chẳng có lấy đồng hồ để xem giờ . Cậu với tay lấy ly nước uống nhưng mãi không lấy tới vì quá xa tay cậu .
Tiếng két mở cửa phòng , bước vào là một cậu trai dáng vẻ bình thường , chưa hề gặp qua . Cả hai nhìn nhau không chợp mắt , một người vì bất ngờ , người kia thì bối rối .
- Ây ây , sao còn không vào đi , làm gì vậy -
Người phía sau cậu trai lên tiếng , đẩy cậu qua một bên cửa rồi bước chân vào . Người này mặc áo blouse , trên tay cầm một tệp giấy để phía trước ngực .
- Ô , tỉnh rồi sao , này này cậu có nghe gì không thế -
Bác sĩ tiến lại giường bệnh nói chuyện với cậu , còn cậu chỉ thả hồn bên cửa sổ không để ý đến vị bác sĩ kia . Cậu thanh niên lúc này để một cái tô sứ to lên bàn . Mặc cậu phớt lờ không đáp , bác sĩ quay qua nhìn cậu thanh niên , ánh mắt khó hiểu giữa hai người là chuyện gì . Vị bác sĩ kéo ghế lại ngồi bên cạnh giường .
- Cậu trai trẻ này, -
Bác sĩ thở dài một hơi trên ghế xoa xoa giữa trán rồi nói tiếp những gì giữa chừng .
" Do cơ thể cậu bị thiếu hụt dinh dưỡng còn bị sốc nhiệt cơ thể dẫn đến vết thương cũ lẫn vết thương mới điều lâu lành. Tôi vừa kiểm tra tình trạng phổi của cậu đang rất yếu . Bây giờ nếu không có gì quan trọng cậu nên nghỉ ngơi vài tháng để cơ thể hồi phục tốt nhất. "
Nheo đôi mắt thờ thẫn cậu hướng đầu về phía vị bác sĩ .
- Tôi muốn đi khỏi đây và tôi cũng không có tiền để ở lại . -
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro