Chùm thơ: Vương Miệng Trên Bầu Trời

Lời dẫn:

"Vương Miện Trên Bầu Trời" là một hành trình siêu thực qua quyền năng, im lặng và ánh sáng.
Từ ngai vàng rực rỡ của Mặt trời, qua vương miện tĩnh lặng của Mặt trăng, đến đài ngọc rực rỡ của Ngôi sao, mỗi bài thơ là một bước đi trong thế giới của những biểu tượng và khải huyền, nơi vận mệnh, giấc mơ và ánh sáng hòa quyện.


Ngai Vàng Của Mặt Trời

Mặt trời rực rỡ trên ngai vàng vắng lặng,
Người đứng đó, tĩnh lặng như sự khởi đầu của mọi định mệnh.

Những đám mây trôi qua, mang theo thì thầm của những đời sống chưa kể,
Người không gọi tên, nhưng từng hơi thở của Người
Đoán trước nỗi sợ và niềm tin của vạn vật.

Dòng sông khô cạn từ muôn kiếp,
Vẫn uốn cong quanh ngai vàng, như nhịp thở của thời gian.
Từng mảng bóng tối rơi xuống,
Từng ánh sáng rọi lên,
Mọi lựa chọn chưa xảy ra đều được chứng kiến.

Đôi mắt Người khép lại,
Nhưng ngai vàng vẫn tỏa ra uy quyền,
Khải huyền không lời,
Vẫn xoay vòng vận mệnh của những gì đã qua và chưa đến.

Vương Miện Của Mặt Trăng

Trăng thức giữa tầng không,
Vẽ lên đêm tấm mạng bạc.
Người nữ giữ im lặng cõi sâu.

Sông dâng sương, núi trầm hơi,
Mọi linh hồn soi mình qua gương nước.
Cái đẹp mang hình tịch yên.

Khi mặt trời tàn nơi biên giới,
Trăng đội vương miện sáng ngần,
Trị vì cõi mộng và quên.

Đài Ngọc Của Ngôi Sao

Sao thức giữa hư vô,
Tỏa những tia sáng li ti như mũi tên bạc.
Người giữ ánh lặng giữa bầu trời mênh mông.

Mọi khoảng trống vang vọng nhịp thời gian,
Ngôi sao soi linh hồn lạc giữa đêm,
Cái đẹp mang hình vô tận và lấp lánh.

Khi trăng khuyết và mặt trời ngủ yên,
Ngôi sao bước lên đài ngọc,
Trị vì những giấc mơ chưa kịp nhớ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro