Khóc

Ngọn núi
bị khoan sâu vào tim,
khóc —
từng mảnh đá rơi không tiếng.

Dòng sông
bị đắp đập, chặn dòng,
khóc —
bằng những xoáy nước không tên.

Biển cả
bị rác và dầu loang phủ kín,
khóc —
những con sóng không còn muốn trở về.

Bầu trời
bị mặt trời đun cháy,
khóc —
những giọt nước mắt sinh sôi.

Những cánh rừng
gió làm bị thương,
khóc —
lá rụng.

Loài chim
bay qua bầu trời không còn tổ,
khóc —
bằng tiếng hót lạc giữa tầng không.

Loài cá
bơi trong nước không còn xanh,
khóc —
bằng những vòng tròn loang dần trên mặt biển.

Con người
đứng giữa thành phố đông nghẹt,
khóc —
bằng ánh mắt không ai nhìn thấy.

Chiếc gương
phản chiếu những gương mặt không thật,
khóc —
bằng những vết nứt không ai vá nổi.

Cánh cửa
đóng lại giữa hai người xa lạ,
khóc —
bằng tiếng kẽo kẹt giữa đêm.

Trái đất
quay mãi trong câm lặng,
khóc —
bằng những cơn chấn động âm thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro