Nốt Trầm Trong Thành Phố
Đèn thành phố chập chờn,
tiếng còi, tiếng bước chân,
vội vã cuốn mọi người đi,
một vòng xoáy không điểm dừng.
Nhưng có những linh hồn lặng,
bước chậm trên hè phố,
hát trong đêm,
không ai nghe, rả rít –
như côn trùng hát từ muôn đời.
Một bản nhạc vô hình,
nốt trầm chạm vào tim,
giữa tiếng ồn ào,
vẫn đủ khoảng lặng để thở.
Không cần ánh sáng,
không cần chỗ đứng,
chỉ một hơi thở chậm,
một nhịp tim ẩn náu,
với tiếng hát riêng,
giữa thành phố chưa ngủ.
Gió đi ngang,
với mùi mưa còn sót lại trên mái nhà,
và ta biết,
dẫu mọi thứ vội vàng,
vẫn có những linh hồn hát,
vẫn có những nốt trầm
chờ được nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro