Untitled Part 132
"Cậu thật sự rất giống đấy."
Dùng một đống phế liệu nhỏ chế thành động cơ, tay không có thể làm ra máy phát điện, bây giờ ngay cả pin khô cũng chế được, nhìn kiểu gì cũng không giống người bình thường.
Nhưng nghĩ lại, cô lại bật cười:
"Cũng không giống, nếu thật sự là loại người ấy thì chắc chắn sẽ cố giấu mình, sao có thể cố tình lộ ra như vậy?"
Hạ Ly: ...
Cô cạn lời, gương mặt khó tả:
"Nghe ngài nói chuyện cũng uyên bác phết nhỉ, tám chuyện không phí công, tin đồn kiểu gì cũng biết.
Đúng là nghĩ nhiều quá rồi!"
Trước đây cô luôn cho rằng những người bị đưa xuống nông thôn đều là bất ngờ gặp nạn, không ngờ lại có cả tổ chức biết trước tin tức.
Quả nhiên ở đâu cũng có những kẻ có năng lực, lại thông tin linh thông.
Chống lòng bàn tay lên đầu gối đứng dậy, phủi phủi bột than trên tay, Hạ Ly cúi đầu nhìn Trần Ôn Uyển:
"Đi thôi, ngủ thôi, mai còn phải dậy sớm ăn gà hầm nấm nữa đó."
Trần Ôn Uyển: ...
Cậu xem, cái cách cậu khuyên người ta đi ngủ cũng thật khác người.
"Được."
Khi Hạ Ly rửa mặt chuẩn bị đi ngủ, trong đầu đã bắt đầu tính toán chuyện khác.
Ngày mai cô hẹn các chị dâu bộ đội đi mua sắm ít đồ trang trí trong nhà, phải lên huyện một chuyến.
Cô muốn xem thử trong nhà máy đường ở đây máy móc trông thế nào, có những công cụ gì.
Thực ra cô có thể chế ra những dụng cụ tương tự từ đồ đơn giản, nhưng vẫn phải biết nhà máy đường thật sự dùng gì.
Làm đường tuy không khó, nhưng các công đoạn lại tuyệt đối không chỉ có nấu đường.
Ngày mai gặp Vương (chị dâu Vương) có thể hỏi thăm, rồi nhờ chị ấy nhắn lại cho Lục Định Viễn, xem anh có thể dẫn cô đi tham quan nhà máy đường không, tiện thể chuẩn bị cho anh vài thùng cao su làm pin.
Có bản thiết kế trong tay, "nhà cung cấp" Lục Định Viễn chắc còn hữu dụng một thời gian dài.
Hạ Ly đi ngủ sớm, sáng hôm sau đã dậy từ sớm, lên huyện hội với chị dâu Vương.
Vừa tới nơi hẹn, cô đã thấy bên cạnh chị dâu Vương còn có một nam một nữ.
Người phụ nữ kia vóc dáng tròn trịa phúc hậu, nhìn rất dễ gần, cô chưa từng gặp qua.
Đứng cạnh hai người phụ nữ, chính là Lục Định Viễn.
Trong đầu Hạ Ly chậm rãi hiện ra một dấu chấm hỏi.
Đây là tổ hợp gì vậy?
Chị dâu Vương thấy Hạ Ly đi tới, lập tức cười tươi vẫy tay gọi:
"Tiểu Hạ! Mau lại đây! Hôm nay cửa hàng phụ phẩm có cá tươi mới về, chúng ta nhanh qua đó giành vài con!"
Nếu nói cái khác thì Hạ Ly còn muốn nghĩ một chút, chứ cá thì khỏi.
Mấy hôm nay ở nhà ăn nhiều đến mức muốn phát ngán.
Trong lòng là thế, nhưng cô cũng không làm cụt hứng, nhanh bước tới:
"Chị dâu Vương."
Chị dâu Vương lập tức kéo tay Hạ Ly, tươi cười giới thiệu:
"Lục doanh trưởng chắc em biết rồi, khỏi giới thiệu.
Đây là vợ của đoàn trưởng nhà bọn họ, hôm nay cũng ra ngoài xem có gì mua được mang về cải thiện bữa ăn.
Lục doanh trưởng đi theo để xách đồ hộ."
Nếu không thêm câu cuối thì chẳng có gì, nhưng vừa bổ sung câu ấy xong, cảm giác trong lòng Hạ Ly lại càng lạ lẫm, ánh mắt nhìn Lục Định Viễn cũng khác đi.
Vợ người ta ra ngoài mua đồ, em chồng đi theo? Nghe sao sao ấy nhỉ?
Lục Định Viễn mặt căng, môi mím thành một đường thẳng, lạnh nhạt nói:
"Là đoàn trưởng Bạch nhờ tôi đi cùng."
Trước đó anh cũng thấy chuyện này không ổn, nên mới nhờ chị dâu Bạch đi cùng.
Nhưng sự thật chứng minh, cho dù có thêm một người, tình cảnh này nhìn vào vẫn chẳng khá khẩm hơn.
Hạ Ly giật giật khóe miệng, chỉ khô khốc đáp một tiếng:
"Ừ."
Lục Định Viễn: ...
Chị dâu Bạch nhìn Hạ Ly lại nhìn Lục Định Viễn, cảm thấy chuyện này khá buồn cười.
Bà kéo Hạ Ly đi, vừa khoác tay vừa cười giải thích:
"Ai da, đừng nhìn Tiểu Lục nhà chúng tôi lạnh lùng thế, thật ra anh ấy nhiệt tình lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro