Nét chữ nguệch ngoạc

Với Haruno Sakura chín tuổi, luôn coi môn Lịch Sử là một trong những môn học ít yêu thích nhất tại Học Viện Ninja. Đúng là việc biết về lịch sử hình thành của Konoha, hay cách mà tổ tiên họ đã vượt qua vô vàn cuộc chiến với các quốc gia khác là quan trọng, bởi những kiến thức đó sẽ giúp họ hiểu rõ hơn về các nhiệm vụ trong tương lai... nhưng thảo luận về chủ đề này đến lần thứ n thì thật nhàm chán! Ngay từ khi bắt đầu đi học, cô đã phải học đi học lại bài này rồi!

Có lẽ chính trí nhớ siêu phàm của mình đã khiến cô cảm thấy chán ghét môn Lịch Sử. Việc gì cô phải bận tâm ghi nhớ ngày tháng và sự kiện khi chúng đã nằm sẵn trong đầu cô? Môn học này thực sự quá tải đối với cô.

Vì vậy, khi giọng nói đều đều như ru ngủ của thầy giáo tiếp tục kể về việc lãnh chúa Trà tuyên chiến ⚔️ với lãnh chúa Gạo vì tin rằng người kia đã cố tình giết đôi chim tình nhân yêu quý của mình, Sakura chỉ lặng lẽ quan sát các bạn cùng lớp.

Chouji, Kiba, và Naruto đang ném những tờ giấy nhàu nát vào nhau. Đây luôn là trò tiêu khiển yêu thích của họ trong giờ Lịch Sử, và thầy giáo có vẻ như đã quen với chuyện này. Thực tế là, thầy không còn quở trách họ nữa.

Ba cậu nhóc đang mải mê chuyền tay những mẩu tin nhắn vô nghĩa, trong khi Shino cố gắng tránh xa khỏi những trò đùa đó với vẻ mặt đầy khó chịu. Điều này có vẻ khá khó khăn, nhất là khi Naruto cười lớn mỗi lần "vô tình" ném giấy về phía cậu ta. Sakura thầm tự hỏi liệu cậu bé đeo kính râm là để không bị bắt gặp ngủ gật trong lớp? (dù sao đeo kính râm trong lớp học cũng thật kỳ quặc...), nhưng việc Shino cứ liên tục cựa quậy chứng tỏ rằng cậu ta đang hoàn toàn tỉnh táo... và rất bực bội với các bạn của mình.

Còn Hinata, cô bé đang chăm chỉ ghi chép lại những gì thầy giáo giảng, dù có nhàm chán đến mấy. Bên cạnh cô là Shikamaru, người đang gãi đầu một cách vô thức khi cậu dần chìm vào giấc ngủ. Sakura thề rằng cô nghe thấy cậu lẩm bẩm điều gì đó nghe như "phiền phức quá..."

Cô gái tóc hồng thở dài.

Rõ ràng là hầu hết các bạn cùng lớp của cô đều cảm thấy chán nản, và một số người đang cố gắng hết sức để tập trung vào bài học. Ôi, khi nào thì giờ học này mới kết thúc?

Cô đang định nghiêng người để ngủ như Shikamaru thì liên tục thở dài của một cô gái tóc vàng ngồi cách hai bàn thu hút sự chú ý của cô.

Đôi mắt cô dừng lại trên Ino, người bạn cũ của cô, với ánh nhìn mơ màng khi cô ngắm nhìn ai đó ở phía trước. Sakura theo dõi hướng nhìn của Ino và không quá ngạc nhiên khi thấy ánh mắt của cô bé hướng về Uchiha Sasuke.

Người sống sót duy nhất của tộc Uchiha đang lắng nghe một cách chăm chú bài giảng của thầy giáo. Cậu giữ vẻ mặt tập trung; dấu hiệu duy nhất cho thấy cậu cảm thấy chán chính là việc cằm cậu nhẹ nhàng tựa vào tay phải.

Sakura bắt chước tư thế của cậu, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào cậu.

Cô nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp cậu và cách khuôn mặt mịn màng như đá cẩm thạch của cậu thu hút cô. Cậu vừa đẹp trai, thông minh, lại bí ẩn – tất cả những điều mà Sakura thấy thú vị. Gần như mọi cô gái cùng tuổi đều có cảm tình với cậu. Dĩ nhiên, cô cũng nhận thấy cậu cô đơn và luôn muốn được ở một mình, nhưng điều đó không ngăn cản cô thích cậu.

Sasuke-kun, khi nào thì cậu mới chú ý đến tớ?

Đột nhiên, ánh mắt onyx của Sasuke gặp ánh mắt lục bảo của cô.

Sakura nhanh chóng quay mắt đi và nhìn xuống cuốn sổ của mình. Cô không muốn cậu thấy rằng cô đang nhìn cậu. Thật không may, cô nghĩ có thể cậu đã nhìn thấy. Một chút đỏ ửng xuất hiện trên má cô khi cô giả vờ viết cái gì đó.

Mong là cậu không nhìn thấy mình! Ôi, thật xấu hổ quá! kya!!

Sau vài giây, Sakura liếc nhìn Sasuke một lần nữa, thấy cậu đang viết gì đó trên cuốn sổ của mình. Cô thở phào nhẹ nhõm và nghĩ rằng có lẽ cậu chỉ vô tình nhìn về phía cô.

Cô quay lại nhìn vào trang giấy trắng trong cuốn sổ của mình. Sasuke... Làm thế nào cô có thể thu hút sự chú ý của cậu đây? Đôi khi, ánh mắt trầm tư của cậu khiến cô tự hỏi không biết cậu đang nghĩ gì. Cô muốn gần gũi với cậu hơn, hiểu thêm về cậu... nhưng cậu dường như không mấy quan tâm đến việc kết bạn với các bạn cùng lớp.

Từ từ, đôi tay nhỏ bé của cô viết tên Sasuke bằng những chữ cái in đậm cùng với tên của cô và một trái tim ở giữa. Cô lặp đi lặp lại việc viết tên cậu cho đến khi gần như toàn bộ trang giấy trong cuốn sổ đã đầy. Ha! 'Sasuke yêu Sakura'... ước gì điều đó trở thành sự thật!

Đôi mắt cô lại dừng trên Ino và một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu Sakura. Cô mỉm cười; sẽ thật vui nếu trêu chọc cô gái tóc vàng để bớt cảm giác nhàm chán.

Cô thầm cười trước khi viết 'Sasuke yêu Sakura mãi mãi!' lên cuốn sổ của mình. Cô xé trang giấy đầy tên Sasuke, vò nát nó và ném về phía Ino, người vẫn đang mơ mộng nhìn chằm chằm vào chàng trai tóc đen trước mặt. Cô bật cười khi tưởng tượng phản ứng của Ino khi tờ giấy chạm vào cô ấy.

Nhưng thật trớ truê! Tờ giấy, vốn dĩ dự định bay trúng đầu Ino, đã bay vọt qua tai cô và hạ cánh trên bàn của Sasuke.

Ino, người đã chứng kiến toàn bộ sự việc, tìm kiếm thủ phạm và phát hiện vẻ mặt kinh hoàng  của Sakura không xa. Cô nhìn cô gái tóc hồng với ánh mắt giả vờ thông cảm, lắc đầu và khẽ nói 'Tội nghiệp, tội nghiệp Sakura' trước khi quay lại nhìn phản ứng của Sasuke.

Sasuke chú ý khi một mảnh giấy rơi xuống bàn của mình. Hừ!Lại là Naruto và bọn kia, cậu nghĩ, cảm thấy khó chịu khi cầm tờ giấy và định ném lại cho thủ phạm.

Nhưng sự tò mò đã chiến thắng và trước khi cậu nhận ra, cậu đã vuốt thẳng các mép giấy nhàu.

Đôi mắt cậu mở lớn một chút khi nhìn thấy tên của mình được viết khắp trang giấy rách:

Uchiha Sasuke.
Sasuke-kun.
Sasuke và Sakura mãi mãi bên nhau!
Sasuke... và Sakura?

Trong khi đó, Sakura thì thầm 'Ôi không! Ôi không! Ôi không!' khi nhìn thấy mọi thứ từ phản ứng tức giận của Sasuke đến vẻ mặt tò mò và sau đó là sự ngạc nhiên của cậu. Kết thúc rồi! Mình chết chắc rồi!

Cô nhắm chặt mắt và cầu nguyện rằng Sasuke sẽ chỉ coi tờ giấy là vô nghĩa, hoặc nghĩ rằng người khác viết những chữ đó, hoặc ít nhất là chậm tiêu để không hiểu gì cả.

Huhu, xấu hổ quá! Xấu hổ quá đi! Shannaro!!!

Khi những phút cuối cùng của giờ Lịch Sử trôi qua, Sakura cảm thấy mình đứng ngồi không yên. Cô không biết phải làm gì. Có thể cậu sẽ phớt lờ cô, hoặc tệ hơn là ghét cô mãi mãi. Cô không thể tin nổi mình đã rơi vào tình huống này.

"Cuối cùng cũng xong!" Chouji vui vẻ cười. "Mông tớ tê hết cả rồi."

Naruto cười lớn. "Này, chúng ta thi xem ai đến Ichiraku trước. Kẻ đến sau sẽ phải đãi tớ ramen cả tuần-ttebayo!"

"Được thôi, kẻ cuối cùng!"

Khi mọi người đua nhau rời khỏi lớp học, Sakura bắt đầu thu dọn đồ đạc một cách ủ rũ. Cô quyết định rằng tốt nhất là nên cố tình đi chậm lại so với các bạn để Sasuke không nhìn thấy cô. Trời ơi, cô đã làm gì để nhận được kết cục tồi tệ này chứ?

Cô nhìn theo bóng lưng Uchiha khi cậu rời khỏi phòng trước rồi mới đứng dậy. Cô định ra khỏi lớp thì nhìn thấy một cuốn sổ mở trên bàn của Sasuke.

Có lẽ cậu đã quên cuốn sổ vì những gì mình viết...

Sakura từ từ cầm cuốn sổ lên... rồi mắt cô mở to.

Trên trang giấy nơi cuốn sổ mở, tên của cô được viết một cách cẩu thả và lặp đi lặp lại... cho đến khi kín toàn bộ trang giấy.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro