" Tớ hứa với cậu , tớ sẽ không bao giờ rời bỏ người đã trở thành ánh sáng đối với tớ " .
__________
" Tại sao cậu lại thích tớ ? " - Jaehwan ngạc nhiên
" Tớ không biết , tự dưng tim tớ lại đập mạnh khi cậu gần bên tớ , và chẳng hiểu sao tớ lại khó chịu khi cậu vui vẻ bên những người khác " . Những lời nói nhẹ nhàng đó từ Daniel ngọt ngào như mật ngọt khiến người nghe cũng phải gục ngã .
" Tớ ...cũng vậy " - Jaehwan ngượng ngùng trả lời .
" Vậy thì hẹn hò đi " - Daniel thẳng thắn ngỏ lời với cậu bạn đang ngại ngùng không biết phải nói gì .
" Ngày mai 9 giờ sáng hẹn cậu ở rạp phim gần trường nha , giờ thì tớ phải về trước . Tạm biệt cậu " . Vừa dứt lời Daniel nhướng người đến hôn nhẹ lên trán Jaehwan . Nụ hôn ngọt ngào tựa như lời tỏ tình của cậu .
Jaehwan ôm khuôn mặt đỏ bừng của cậu , không biết đang mơ hay là thật . Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cậu không thể thích nghi nổi .
Daniel thích mình ư ?
Daniel vừa rời đi Woojin và Jihoon chạy đến chỗ cậu , giờ thì cậu cũng không còn tâm trí nào để quan tâm đến 2 cậu bạn thân .
Woojin vỗ vai Jaehwan để kéo cậu về với thực tại .
" Này mơ mộng đủ rồi , bộ cậu đang tưởng tượng viễn cảnh tương lai của hai người và những đứa trẻ hả hahahahaha "
" Ya hai cậu theo dõi tớ sao , muốn ăn đập không ? " - Jaehwan nhéo Woojin một cái rõ đau .
Jihoon kéo vội Woojin ra khỏi Jaehwan .
" Không , bọn tớ đi theo là vì sợ Daniel bắt cóc cậu đi bán cơ mà . Ý tốt cả thôi huhuhu ".
Jaehwan mặc kệ hai tên ngốc ấy bỏ đi về để chuẩn bị cho ngày hẹn hò đầu tiên của cậu và Daniel .
________________
Trời xanh , nắng vàng . Tựa như những ngày bình thường nhưng sao pha thêm một chút hương vị tình yêu , bầu trời xanh có vẻ đẹp lạ .
8:30 am
Daniel cùng với áo sơ mi trắng quần tây đen , mái tóc nâu của cậu được chải chuốt gọn gàng . Cậu bước ra đường tỏa sáng như ánh mặt trời khiến biết bao cô gái đi ngang phải quay đầu nhìn cậu .
Cậu ghé vào một tiệm hoa gần nhà , mua một bó hoa hồng đỏ- loài hoa tượng trưng cho tình yêu bất diệt và mãnh liệt , được gói thật đẹp , cậu cẩn thận bỏ lá thư tay nhỏ vào trong bó hoa .
Jaehwan vốn không phải người chậm trễ , nhất là dịp đặc biệt như thế cậu lại càng không thể đến muộn .
__________________
Gần đến giờ hẹn , Daniel nhận được cuộc gọi từ cô bạn thân , Mina.
" Daniel.. giúp tớ với , tớ mệt quá .. cậu sang đưa tớ đến bệnh viện được không ? "
" Cậu có sao không ? Đợi tớ . "
Dứt lời Daniel chạy như bay đến nhà Mina , cậu chẳng nhớ nhung gì đến người đang trông chờ được gặp cậu .
Sao muộn rồi mà Daniel vẫn chưa đến vậy nhỉ ? Điện thoại cũng chẳng liên lạc được . Làm sao đây ?.
11:00 am .
Giải quyết ổn thỏa mọi chuyện ở trong bệnh viện , Mina vẫn ổn . Daniel thở dài mở điện thoại lên . Hàng chục cuộc gọi nhỡ từ Jaehwan .
Daniel lo âu không biết Jaehwan đã về nhà chưa hay là vẫn đứng chờ cậu , cậu lấy hết can đảm gọi điện thoại cho Jaehwan .
" Jaehwan, tớ xin lỗi , Mina bị bệnh nên tớ phải đưa cô ấy đến bệnh viện , cậu đã về nhà chưa đấy ? " .
Nghe được câu nói ấy Jaehwan như chết lặng , Daniel bỏ mặc cậu hàng giờ để đi chăm sóc cho người khác , là đùa giỡn tình cảm với cậu ư ? .
"... "
" Tớ xin lỗi mà, bác sĩ gọi tớ rồi . Tạm biệt cậu , mai gặp lại "
" Tớ.. "
Tút.. tút..
" Tại sao đến giờ phút này cậu lại không đến bên cạnh và ôm tớ.." .
Daniel là tên ngốc . Cậu đã bao giờ nghĩ đến cảm xúc của tớ chưa?
Mina tỉnh dậy sau cơn sốt cao , cô nắm lấy bàn tay của Daniel đang ngồi bên cạnh .
" Daniel của tớ , hôm nay đi hẹn hò sao , bảnh phết " .
Daniel nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Mina .
" Ngủ đi , nói mãi " .
Jaehwan bây giờ đang làm gì nhỉ ? Mình tệ thật ngày hẹn hò đầu tiên lại bị hoãn . Phải làm sao đây ?
____________
Huhuhu thành thật xin lỗi các bạn , chap này mình viết khá lâu huhuhu, xóa đi viết lại mấy lần mãi cũng không vừa ý .. * dập đầu tạ lỗi 7749 lần *
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro