Chap 1.1
Khi bản thân tin tưởng giấc mơ phủ định lại sự thật, sẽ rất khó để tin tưởng những chuyện hiển nhiên trước mắt. Nhất là khi đã ôm giấc mơ ấy suốt thời thanh xuân, đem giấc mơ buộc chặt trong tâm, xem nó như cuộc sống thật của mình.
Cậu là Phác Chí Huân, ai cũng bảo cậu là đứa ngốc, đứa ngốc đáng thương bơ vơ trong cô nhi viện, đứa ngốc tội nghiệp khổ sở vì tình yêu không có trong hiện thực.
Cậu không quan tâm họ nhìn mình thế nào, chỉ cười ngây ngô.
Và họ cũng nói, rằng cậu và hắn đã sớm chia tay, hắn đã sớm quên đi một người tên Chí Huân. Bảo cậu đừng nên mộng tưởng đến người như Khang Nghĩa Kiện, cậu chẳng qua chỉ là một trong những 'người yêu' hắn chơi qua đường. Nếu có sự khác biệt giữa cậu và những kẻ bị hắn bỏ rơi, thì chỉ có sự khác biệt duy nhất-cậu là người con trai đầu tiên trong số đó...
Chí Huân im lặng, bản thân cậu biết rõ, nhưng cậu sẽ chẳng thể tỉnh trong giấc mộng đó. Nếu có thể tỉnh, đã sớm tỉnh từ lúc mới bắt đầu.
Giấc mộng đẹp thường ngắn ngủi. Mặc dù chỉ có mình cậu nhìn nhận nó tươi đẹp, chỉ có mình cậu mới chịu tin tưởng sự giả dối rõ ràng trong cuộc tình này.
Liệu có đáng không?
Yêu hắn như vậy, nhưng chỉ là sự giả dối lợi dụng?
Yêu hắn suốt năm năm, nhưng chỉ cùng hắn chính thức "hẹn hò" trong ba tháng.
Có thể là quá ngắn, nhưng với cậu thời gian ấy đã đủ dài. Cậu yêu Nghĩa Kiện, yêu nồng nhiệt say đắm, yêu đến mức điên điên dại dại, đã si ngốc lại càng si ngốc hơn!
Suốt ba tháng yêu nhau, thời gian cùng hắn một chỗ tựa như chẳng hề tồn tại. Có chăng chỉ xuất hiện trong giấc mơ khi cậu vụng trộm nằm ngủ trên chiếc giường của hắn. Có nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua đôi má, bờ môi ấm áp, cái vuốt ve nhè nhẹ trên những sợi tóc rối tung... đôi lúc cậu ngỡ như đấy là sự thật, biết đâu thời khắc ấy, khi cậu đang ngủ say, Kiện thực sự đang ở bên cạnh cậu, ngắm nhìn cậu.
Nhưng mỗi khi cố mở choàng mắt ra, xung quanh hôn ám, ngày mới đã bắt đầu, bên cạnh vắng vẻ, cậu biết Nghĩa Kiện chưa từng tồn tại nhưng vẫn cứ tự mình dối mình...cảm giác ấy khiến cậu thực thích, cho dù chỉ là mộng thì thế nào? Chỉ cần là Kịên, cậu chấp nhận tin vào thứ mơ tưởng dối trá ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro