Mái ấm của chúng ta ( kết)
Ngày Điền Hủ Ninh chính thức tuyên bố giải nghệ, cả làng eSports chấn động.
Anh không rời đi vì xuống phong độ, ngược lại, ở đỉnh cao sự nghiệp anh lựa chọn làm huấn luyện viên để dẫn dắt thế hệ trẻ.
Buổi họp báo hôm ấy, phóng viên chen chúc, ai cũng tiếc nuối.
Nhưng khi anh ngồi xuống, Tử Du lại thấy ánh mắt anh nhẹ nhàng lạ thường, không hề có sự nuối tiếc.
Khi ra khỏi phòng họp, Tử Du kéo tay anh, khẽ hỏi:
“Anh… không hối hận sao ?”
Điền Hủ Ninh cúi đầu, gõ nhẹ lên trán cậu:
“Ngốc. Anh chỉ đổi sân khấu thôi. Lúc này, anh muốn có nhiều thời gian cho em, cho đội, cho tương lai của cả hai ta.”
Tử Du thấy tim mình thật ấm áp.
Một tháng sau, hai người dọn vào căn hộ mới.
Căn hộ rộng rãi, có ban công trồng cây, phòng bếp sáng sủa và một căn phòng riêng để stream.
Ngay hôm đầu tiên, khi Tử Du còn loay hoay sắp xếp, thì Điền Hủ Ninh đã ôm một thùng lớn tiến vào.
“Đây là gì thế anh ?”
Tử Du tò mò.
Anh đặt thùng xuống, mở ra — một con cún lông vàng nhỏ lắc lư cái đuôi, đôi mắt đen tròn xoe.
“Đây là thành viên mới trong gia đình chúng ta .”
Anh nói, giọng đầy tự nhiên.
“Tặng em.”
“Trời ơi dễ thương quá! Cảm ơn anh ”
Tử Du bế bổng con cún lên, mắt sáng rực.
“ Chúng ta đặt tên cho cún con là gì đây ạ?”
Điền Hủ Ninh nhìn cậu, cười:
“Em đặt đi.”
Tử Du suy nghĩ, sau đó phì cười:
“Gọi là Bánh Bao anh nhé. Nhìn tròn vo mềm mại như bánh bao vậy.”
Thế là từ hôm đó, gia đình họ có thêm thành viên - một chú chó tên Bánh Bao.
Buổi tối đầu tiên dọn về, Tử Du hăng hái đòi vào bếp.
“Em muốn nấu một bữa cơm thật thịnh soạn để chúc mừng mái ấm của chúng ta "
Cậu xắn tay áo, đầy khí thế.
Điền Hủ Ninh đứng dựa cửa bếp, nhàn nhạt nói:
“ Được rồi , anh giúp gì cho em được đây .”
“…Anh cứ chờ đấy đi !!!”
Tử Du quay lưng lại, tiếp tục chiến đấu với rau củ.
Nhưng, chưa đầy 15 phút, bếp đã loạn thành một bãi chiến trường.
Cà tím rơi xuống sàn, dầu bắn tung toé, nồi canh thì sôi tràn, rau rơi mỗi nơi 1 ít .
Điền Hủ Ninh lắc đầu, xắn tay áo bước vào.
“Ra ngoài ngồi đi, nhóc con. Em chỉ hợp ngồi ăn thôi.”
" Em biết úp mì gói mà "
Tử Du ngoan ngoãn ngồi lên bàn ăn, chống cằm nhìn anh bận rộn.
Người đàn ông cao lớn trong chiếc tạp dề, động tác dứt khoát, gọn gàng.
Trong không khí thoang thoảng mùi thức ăn thơm lừng, Tử Du cảm giác như đây mới thật sự là “gia đình”.
Chẳng mấy chốc, bàn ăn đầy đủ món: cá kho, canh rau, thịt xào.
“ Nào ăn đi , xem tay nghề của anh”
Điền Hủ Ninh gắp miếng thịt vào bát cậu.
Tử Du nhấp thử một miếng, mắt sáng lên:
“Ngon lắm ạ !!”
Anh nhìn cậu cười, ánh mắt dịu dàng đến mức Tử Du phải vội vàng cúi xuống ăn để che giấu khuôn mặt đỏ bừng.
Sau khi ổn định cuộc sống, Tử Du vẫn tiếp tục sự nghiệp streamer.
Chỉ là giờ đây, thi thoảng lại xuất hiện thêm một “khách mời đặc biệt” — Điền Hủ Ninh.
Hôm nào cậu chơi những game cần dùng tốc độ tay nhiều , cậu sẽ kéo anh ngồi live stream chung với mình.
Mục đích chủ yếu là để được nằm không cũng thắng .
Anh luôn chiều theo ý cậu không có lý do.
Một hôm, Tử Du đang chơi game giải đố, thì Bánh Bao đột nhiên lao vào màn hình, chân giẫm loạn bàn phím.
“Á á á!!!”
Tử Du hoảng loạn.
“ Anh ơi, Bánh Bao lại vào phá em rồi !”
Phòng chat bùng nổ:
> “Trời ơi đáng yêu quáaa!”
“ Gì cũng anh ơi =)))”
“ Anh ơi , anh ơi , nghe nhũn hết cả tim !!”
" Điền đội trưởng như kiểu là người cha đảm đang vậy 🤣"
Điền Hủ Ninh ngay lập tức xuất hiện, bế gọn con cún ra ngoài, rồi tiện tay cúi xuống hôn nhẹ lên môi của Tử Du.
Cả phòng chat lại nổ tung:
> “Trời máaaaa , hai người đừng có suốt ngày đút cơm chó được không !!!”
“ Trời ơi , họ như cặp chồng chồng già ấy . Hạnh phúc quá !!!”
“Bánh Bao ngày nào cũng bị đút no, đội trưởng muốn hôn thì hôn , thích v~~!!”
" Tử Du cũng quen luôn rồi , thấy anh cúi xuống là cũng tự ngẩng mặt lên luôn "
" Tôi ngưỡng mộ họ quá đi "
Tử Du ngại ngùng muốn chui xuống gầm bàn, nhưng Điền Hủ Ninh lại quay lại , chú cún con bị vứt bỏ bên ngoài .
Anh thản nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh cậu, ôm eo cậu rồi nói:
“Tiếp tục chơi đi. Anh xem em chơi.”
Quà tặng bay loạn trên màn hình , bình luận của fan cũng loạn lên theo.
------
Cuộc sống của họ dần đi vào quỹ đạo.
Buổi sáng, Tử Du thường dậy muộn.
Khi cậu còn quấn trong chăn, Điền Hủ Ninh đã dắt Bánh Bao đi dạo, về nấu xong bữa sáng.
Có lần Tử Du ngái ngủ lò dò ra bàn ăn, thấy trên bàn đặt một ly sữa ấm, một phần sandwich, và tờ giấy nhỏ:
“Nhớ ăn hết. Anh họp online.”
Cậu cười ngốc nghếch, ôm tờ giấy vào ngực như bảo vật.
Một đêm mưa, Tử Du live stream đến khuya.
Khi tắt máy, ra phòng khách thì thấy Điền Hủ Ninh ngủ gục trên sofa, Bánh Bao cuộn tròn dưới chân anh.
Anh chắc là đợi cậu.
Tử Du ngồi xuống cạnh, lặng lẽ ngắm gương mặt anh.
Trong ánh đèn vàng, từng đường nét mạnh mẽ lại trở nên hiền hòa.
Cậu vươn tay, khẽ vuốt lên má anh.
Bị đánh thức, Điền Hủ Ninh mở mắt, bắt gặp ánh nhìn của cậu.
Anh cười, kéo cậu vào lòng.
“Ngắm đủ chưa?”
“…” – Tử Du đỏ mặt.
“Ai ngắm đâu…”
“Ừ. Thế thì để anh ngắm em.”
Trong tiếng mưa rơi rả rích, họ ôm nhau trên sofa, Bánh Bao hừ một tiếng, cuộn chặt hơn.
Một khung cảnh ấm áp đến mức thời gian như ngừng lại.
Ba năm sau, TXNING dưới sự dẫn dắt của HLV Điền Hủ Ninh giành thêm chức vô địch.
Tử Du trở thành streamer hàng đầu, lượng fan khổng lồ.
Trong buổi live kỷ niệm, Tử Du bật mí:
“Thực ra… ước mơ lớn nhất của mình bây giờ là thật hạnh phúc . Ví dụ là mỗi ngày được nấu ăn, nuôi Bánh Bao, và… cùng nhau già đi .”
Điền Hủ Ninh từ phía sau đi vào, cúi đầu hôn lên tóc cậu.
Khung hình ấy , nhẹ nhàng , ngọt ngào , hạnh phúc .
Buổi tối khi đèn tắt, Tử Du nằm trong vòng tay Điền Hủ Ninh, nghe nhịp tim trầm ổn quen thuộc.
Ngoài cửa sổ, thành phố vẫn ồn ào, nhưng trong căn nhà nhỏ, chỉ có bình yên.
Cậu khẽ thì thầm:
“Anh Hủ Ninh… em hạnh phúc lắm.”
Anh đáp lại, giọng trầm thấp, kiên định:
“Anh cũng vậy. Chúng ta sẽ sống như thế này… mãi mãi.”
Bánh Bao dưới sàn khẽ kêu “gâu” một tiếng, như tán thành.
Tử Du biết rằng — họ đã có một gia đình thật sự.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro