9 + 10
9 - Kho vũ khí linh hồn
Không lãng phí thêm thời gian, Sunny chìm vào Biển Hồn.
Mặc dù tâm lý của cậu dạo này biến đổi kì dị, nhưng Biển Hồn thì vẫn bình tĩnh như bao giờ. Màn đêm yên lặng và mặt nước yên ắng trải dài vô tận, với Bóng Tâm lơ lửng như một ngôi sao bóng tối. Những quả cầu ánh sáng nhỏ trôi nổi trong không khí xung quanh nó, hơi tỏa sáng bề mặt biển yên tĩnh.
Những cái bóng yên lặng vẫn ở đó, đứng bất động ở rìa bóng tối. So sánh với trước đây, lực lượng của chúng đã tăng cường. Quái vật đủ hình dạng và kích cỡ được thêm vào, khiến bộ sưu tầm của những kẻ địch bị Sunny giết khá ấn tượng. Đi ngang qua chúng, cậu liếc về một vài tên, nhớ lại những trận chiến quyết liệt vừa sợ hãi vừa tự hào.
Đây là bảo tàng cá nhân của cậu, một nơi hắc ám gợi nhớ những tội lỗi của mình.
"Đợi chút...tội lỗi? Sao lại là tội lỗi?"
Vào lúc đó, Sunny vấp chân và dừng lại. Cách cậu không xa, một cái bóng gầy gò đứng giữa đám quái vật kinh khủng, im lặng nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt trống rỗng.
Cái bóng đó từng thuộc về một chàng trai trẻ tuổi, không lớn hơn Sunny là bao. Hắn ta đã sống trong một nơi ở tạm bợ ngay ngoài bức tường lâu đài, chật vật để sống ngày qua ngày như nhiều người khác. Trước khi...trước khi...
Sunny dời ánh mắt.
"Đừng có nhìn tao như vậy. Đó là lỗi của mày, thằng ngu. Mày đáng lẽ đừng nên hỏi tao đủ thứ câu hỏi như vậy!"
Trong số ba người mà cậu đã tận tay giết, tên này là kẻ duy nhất khiến Sunny cảm thấy gì đó. Vì lần đó không phải là giữa một trận chiến máu lửa hoặc là để trả thù cá nhân. Lần này...lần này chỉ là giết người trong máu lạnh.
Đó là tại sao cậu phải rời khỏi lâu đài - đó và vài thứ khác.
Sunny nhăn mặt.
"Tao nói là đừng nó nhìn tao! Cứ chết như vậy và đừng có làm phiền tao với những thứ nhảm nhí của mày!"
Giận dữ thở mạnh, cậu quay người đi. Không lâu sau đó, cậu đi ngang qua những cái bóng của Quỷ Máu, chỉ huy của đội đi săn, và Thánh Đá chết chóc.
Liếc về phía hình dáng giống tượng của con quái vật đá, Sunny quên hết về cái bóng gầy gò và mỉm cười. Dù sao thì cậu đến đây để nhìn thử Tiếng Vang mới của mình.
Chỉ nghĩ việc sẽ có một Tiếng Vang khác cho cậu điều khiển đã khiến Sunny vô cùng háo hức. Sự trung thành và thân thuộc kì lạ của Cua Ăn Xác đã giúp Sunny rất nhiều trong quá khứ, khiến khả năng chiến đấu của cậu tăng lên đáng kể. Dù sao thì mặc dù Sunny có một Phân Loại Thần Thánh và một Khả Năng độc nhất và mạnh mẽ, cậu vẫn chỉ là một Kẻ Mơ, thấp hơn Tiếng Vang một cấp bậc.
Nhưng con cua chỉ là một Quái Thú...còn Thánh Đá thì là một Quái Vật. Sức mạnh của cô ta có thể so sánh với đám bách trưởng hung tợn, hơn xa những gì Sunny có thể hi vọng đạt đến ở nơi nguyền rủa này. Và bản chất kì lạ của sự kiên cường của bức tượng sống càng khiến cô đáng gờm hơn nữa.
Có một kẻ giúp đỡ như vậy sẽ khiến nhiều thứ bất khả thi trở thành khả thi. Nhưng mà, Sunny muốn không chỉ vậy. Cậu đang chờ đợi xem thử Phân Loại của cậu sẽ cho ra phép màu như thế nào, hi vọng kết quả sẽ vượt xa trông đợi vĩ đại của cậu.
Cậu nhanh chóng đến bên dưới mặt trời đen Bóng Tâm của mình, quan sát những quả cầu ánh sáng thể hiện những Ký Ức.
Bây giờ cậu có chín cái.
Những cái cậu thật sự dùng là Vải Liệm Kẻ Múa Rối, Mảnh Vỡ Nửa Đêm, Gai Rình Mồi, Đá Bình Thường, và Suối Vô Tận.
Tận hưởng sự mong đợi, Sunny triệu hồi từng cái một và đọc những kí tự tỏa sáng vây quanh Ký Ức.
Cậu đã kiếm được cái kunai nặng tay sau khi đánh bại một sinh vật kì lạ trông tương tự một con nhím với bộ giáp đáng sợ. Cơn mưa gai bằng xương của nó đã để lại vài cái lỗ trên người Sunny, nhưng phần thưởng thì rất đáng giá.
Ký Ức: [Gai Rình Mồi]
Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh
Đẳng cấp Ký Ức: II
Loại Ký Ức: Vũ khí
Mô tả Ký Ức: [Thanh phi đao này khó đoán và thất thường như cảm xúc của một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng, có lẽ là kém chết người hơn.]
Pháp Thuật Ký Ức: [Hoa Hồng Phản Bội]
Mô tả Pháp Thuật: [Gai Rình Mồi kết nối với người dùng bằng một sợi dây vô hình. Sợi dây mạnh mẽ nhưng không kiên định - giống như một mối quan hệ phụ bạc.]
Lần đầu tiên đọc mô tả này, Sunny không kiềm được mà tự hỏi có phải Ma Pháp đã từng bị bồ đá. Những kí tự này đọc đầy mùi chua chát và đắng nghét.
Tiếp theo trong danh sách là Ký Ức nguy hiểm nhất của cậu, viên đá nói chuyện.
Ký Ức: [Đá Bình Thường]
Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh
Đẳng cấp Ký Ức: I
Loại Ký Ức: Dụng cụ.
Mô tả Ký Ức: [Chỉ là một viên đá bình thường.]
Pháp Thuật Ký Ức: [Không Hẳn]
Mô tả Pháp Thuật: [Ngòi bút mạnh hơn lưỡi kiếm. Cục đá mạnh hơn ngòi bút.]
Buồn cười là viên Đá Bình Thường, có khả năng lặp lại vô số âm thanh, lại rơi vào tay của kẻ không thể nói dối. Bây giờ nó là Ký Ức thật thà nhất trên hai thế giới.
...Nó cũng khiến Sunny phải suy nghĩ đắn đo mỗi khi muốn mở miệng. Đôi khi.
Cái Ký Ức cuối cùng mà cậu định nhìn có lẽ là cái quý giá nhất với cậu. Nó là cái bình thủy tinh xinh đẹp mà Cassie đã đưa Sunny làm quà chia tay.
Ký Ức: [Suối Vô Tận]
Cấp bậc Ký Ức: Ngủ Yên
Đẳng cấp Ký Ức: IV
Loại Ký Ức: Dụng cụ
Mô tả Ký Ức: [Một con quỷ si tình đã từng giam cầm một dòng sông mạnh mẽ vào bình thủy tinh dễ vỡ này. Nó là món quà của hắn gửi đến một linh hồn sa mạc mỹ lệ.]
Pháp Thuật Ký Ức: [Món Quà Nước]
Mô tả Pháp Thuật: [Bình này đựng đủ nước để khiến hoa nở trong trái tim khô hạn, hoang vắng nhất của sa mạc]
Cái này có vẻ lãng mạn. Giống như Ma Pháp đang ở trong tâm trạng rối bời lúc nó sáng tạo những mô tả này, đến mức Sunny còn không biết chắc nó có đang nghiêm túc hay không.
Thở dài, cậu bỏ đi những quả cầu ánh sáng và ngước lên.
Bốn cái Ký Ức còn lại của cậu không quá hữu dụng. Chúng là một cái khiên to nặng nề, một bộ giáp mà kém hơn Vải Kẻ Múa Rối về mọi mặt, một con mắt thủy tinh với khả năng phát ra ánh sáng đỏ vô hại, và cái chuông bạc ồn ào nhức tai - Ký Ức đầu tiên mà cậu nhận được.
Ba cái còn lại cậu nhận được khi giết những con quái vật tương đối yếu trên đường phố của thành phố nguyền rủa. Cậu đã hi vọng có thể trao đổi chúng kiếm thứ gì đó thích hợp hơn vào chuyến đi đến lâu đài kế tiếp, không biết là lúc nào.
Quên đi những Ký Ức, Sunny cuối cùng cũng tập trung sự chú ý đến quả cầu ánh sáng chiếu sáng nhất đang trôi lơ lửng ở khoảng không trên đầu cậu.
Cái chứa đựng Tiếng Vang mới của cậu.
Cậu gọi nó hạ thấp xuống và nhìn theo nó nhẹ nhàng chạm vào mặt nước đen vài giây sau. Nó chậm rãi tối lại, để lộ ra một dáng người bằng đá nằm bên trong.
Ở Biển Hồn yên tĩnh này, Thánh Đá trông y hệt một bức tượng. Cô cao ngang ngửa Sunny, nhìn nhỏ bé khi so sánh với những Sinh Vật Ác Mộng khác mà cậu phải đối mặt ở Bờ Biển Bị Lãng Quên.
Vẻ bề ngoài rất giống nhân loại khiến cô đặc biệt. Nếu như không có làn da xám đậm và có tính chất của đá thì Sunny có thể nhầm quái vật kì lạ này thành một Người Ngủ khác. Mà nói lại thì cậu cũng không thể thấy quá nhiều cơ thể cô vì bộ giáp đen tinh xảo che khuất.
Bản chất của những sinh vật kì lạ này vẫn là một ẩn số.
10 - Đá sống
Trước đó, Sunny đã xem những bức tượng sống chỉ như vậy, những bức tượng bị một sức mạnh độc ác nào đó ban cho sự sống. Có rất nhiều những âm hồn kiểu vậy đi lại trên những con đường của thành phố nguyền rủa.
Lấy ví dụ của Hắc Hiệp Sĩ - Sunny gần như chắc chắn là thằng khốn đó thật ra chỉ là một bộ giáp với một âm hồn thù hận bị nhốt bên trong. Ít nhất thì cậu không hề có bằng chứng gì để chứng minh có một cơ thể bên trong pháo đài thép đó.
Nhưng mà, sau khi tận mắt nhìn thấy Thánh Đá chết, cậu không còn chắc cô và Hắc Hiệp Sĩ là giống nhau nữa. Chắc chắn là có những điểm tương đồng...kể cả thiết kế của bộ giáp của chúng cũng tương tự, giống như có cùng nguồn gốc. Nhưng bộ giáp của chiến binh đá có vẻ...cổ đại hơn nhiều.
Và còn có đặc điểm về bụi ruby chảy ra từ vết thương của sinh vật đá thay vì máu. Từ lúc nào mà tượng có máu? Giống như những sinh vật kì lạ này được thiết kế để có một dạng sự sống riêng của chúng vậy. Nghĩ lại thì, những bức tượng đá khá giống những sinh vật nhân tạo được ban sự sống bởi ma thuật hắc ám hơn là những sinh vật xác sống.
'Bí ẩn, bí ẩn, đâu cũng có bí ẩn!'
Có lẽ những kí tự miêu tả Thánh Đá sẽ cho cậu vài câu trả lời.
Cùng lúc đó, Tiếng Vang đang sống dậy. Hai ngọn lửa đỏ sậm cháy lên trong đôi mắt đá quý. Bộ giáp đá của cô bỗng dưng lóe lên ánh sáng kim loại, bề mặt trơn bóng của làn da đá hoa cương trở nên bớt cứng ngắc. Yên lặng quay đầu, Thánh nhìn về phía Sunny thông qua khe hẹp trong mũ.
"Xem nào..."
Cậu tập trung vào các kí tự.
Tiếng Vang: Thánh Đá.
Tâm Tiếng Vang: Thức Tỉnh.
Loại Tiếng Vang: Quái Vật.
Thuộc Tính Tiếng Vang: [Bậc Thầy Chiến Đấu], [Kiên Quyết], [Dấu Ấn Thần Thánh].
Sunny chớp mắt. Dấu Ấn Thần Thánh? Đó là Thuộc Tính ban đầu của cậu! Làm sao mà một Sinh Vật Ác Mộng lại có liên quan đến thần thánh bên trong linh hồn tội lỗi, tà ác của nó? Và những Thuộc Tính còn lại nữa...
Mô tả Thuộc Tính Bậc Thầy Chiến Đấu: [Sinh ra trên chiến trường, Thánh Đá thành thạo mọi loại chiến đấu.]
Mô tả Thuộc Tính Kiên Quyết: [Thánh Đá có khả năng kháng cự cao với mọi loại thương tổn, cũng như hoàn toàn miễn dịch những đòn tấn công tâm trí và linh hồn.]
Ngẩn người, Sunny lắc đầu. Thảo nào những chiến binh đá yên lặng này lại chết người đến vậy. Chúng quả thật là những cỗ máy giết chóc được tạo ra với mục đích tồn tại lâu nhất và gây sát thương nhiều nhất có thể trên chiến trường.
Nhưng ai là kẻ tạo ra chúng?
Bỏ qua những Thuộc Tính, cậu hạ ánh mắt xuống để đọc hàng kí tự tiếp theo:
Mô tả Tiếng Vang: [Sâu bên trong những sảnh hang động của lĩnh vực hắc ám của hắn, đứa con cuối cùng của -không rõ- đã tạo ra chúng từ đá để làm dịu đi ngọn lửa cháy hừng hực trong trái tim thù hận của hắn. Nhưng mà, ngọn lửa đó chỉ cháy mãnh liệt hơn. Tạo ra để mang lại hòa bình, chúng lại bị sinh ra để tham gia vào một trận chiến tranh không hồi kết.]
Hả...lại là Không rõ. Nói đúng hơn là con của chúng. Có vẻ như giả thuyết của cậu là đúng. Thánh Đá hoặc là một vật sống nhân tạo hoặc là một hậu duệ của chúng. Dù sao thì đó cũng là trước khi cô bị làm sa đọa bởi...ừ thì. Bởi thứ gì đó mà đã làm mọi Sinh Vật Ác Mộng sa đọa, và đặc biệt là những kẻ ở trong thành phố nguyền rủa. Giờ thì kể cả thần thánh cũng không thể miêu tả chính xác cô là gì.
Mà cũng chả quan trọng. Quái vật là quái vật.
Sunny quan tâm hơn về việc chút thần thánh của chiến binh đá phải là đến từ người sáng tạo ban đầu của chúng, kẻ mà ít nhất phải có một phần Không Rõ trong hắn. Có nghĩa là đám Không Rõ, đúng là có quan hệ rất gần với các vị thần và chính sự thần thánh.
Cũng như Weaver bí ẩn.
Rời khỏi những kí tự, Sunny quan sát Tiếng Vang bất động với ánh mắt được cường hóa của cậu. Thứ cậu nhìn thấy khiến cậu mỉm cười nham hiểm.
Cũng như những Ký Ức, bản chất của Tiếng Vang được dệt nên từ vô số sợi dây kim cương, tạo thành những hình ảnh phức tạp tột cùng. Chỉ là trong trường hợp này, những mẫu hình đó còn phức tạp hơn tất cả những gì mà Sunny từng thấy.
Hai ngọn than hồng cháy bên trong cơ thể Thánh Đá, làm hai điểm neo cho vô số những sợi dây. Một trong số chúng nằm ở nơi mà đáng lẽ là trái tim cô, cái còn lại nằm ở phần bụng dưới.
Sunny nhắm một mắt và nhìn kĩ hơn. Và ở đó, đằng sau những liên kết tỏa sáng của những sợi dây kim cương, cậu nhìn thấy một thứ khác, một hế thống những sợi chỉ thô sơ hơn và đơn giản hơn. Chúng đâm vào thịt đá của Tiếng Vang, tương tự với hệ thống thần kinh của con người.
Những sợi dây này cũng có vẻ được làm từ kim cương, nhưng trông chúng kém thanh khiết. Trông chúng hoàn toàn hiện hữu hơn. Sunny cau mày.
'Hợp lý...hợp lý. Đợi đã, hợp lý như thế nào được chứ?'
Ký Ức và Tiếng Vang được tạo ra bởi Ma Pháp. Chúng là nhân tạo. Thánh Đá cũng là nhân tạo, nhưng theo ý nghĩa thông thường hơn. Cô được tạo ra bởi đứa con của một Không Rõ, giống như Tiếng Vang của cô được tạo ra bởi Ma Pháp.
Có nghĩa là gì? Là kĩ thuật được dùng để tạo ra Thánh Đá giống với kĩ thuật mà Ma Pháp dùng đến ghê rợn, mặc dù nhìn nó có vẻ cực kì đơn sơ nếu so sánh.
Liệu điều này có nghĩa là chính Ma Pháp đã đến từ Không Rõ?
Sunny nhăn mặt và lắc đầu. Không, không. Mặc dù nghe giả thuyết này có vẻ ổn, nhưng mà có quá ít thông tin để có thể xem nó là chắc chắn, thậm chí là còn chưa đủ để có thể xem là khó tin. Cậu cần phải tìm hiểu thêm nữa, học hỏi thêm nữa, khám phá thêm nữa trước khi có thể bắt đầu hiểu được câu chuyện chân chính liên kết Ma Pháp, các vị thần, những Không Rõ, và cả bản thân sự sống của cậu trong bức ảnh thêu ác mộng này.
Nhưng mà sẽ có thời gian sau này cho việc đó.
Bây giờ, cậu có thứ thú vị không kém ngay trước mắt.
Liếc về phía quái vật đá duyên dáng một lần cuối, Sunny nuốt nước miếng và liếm môi. Rồi ngại ngùng lên tiếng:
"Làm...làm thôi."
Bước đến một bước, cậu chần chừ rồi đặt tay lên tấm giáp ngực của Thánh Đá, ngay trên chỗ của tiêu điểm Pháp Thuật Dệt.
Khiến cậu bất ngờ, tấm giáp ngực có cảm giác giống như đá và ấm áp. Giống như có một ngọn lửa cháy lên bên trong lồng ngực Sinh Vật Ác Mộng.
'Hử.'
Ngay khi Sunny chạm vào Tiếng Vang, một dòng kí tự mới xuất hiện trước mắt cậu.
[Chuyển đổi Tiếng Vang thành Bóng?]
Cậu chần chừ, một lần nữa sợ đưa ra quyết định. Cậu phải làm gì nếu như quá trình này khiến Thánh Đá yếu hơn, hay thậm chí là khiến cô vô dụng?
Cố không nghĩ đến khả năng này, Sunny thở dài và bắt buộc bản thân trả lời:
"Có!"
Một sự thay đổi khó có thể nhận ra diễn biến trong Biển Hồn, như thể một luồng gió đột nhiên xuất hiện từ hư vô. Mặt nước đen yên ắng vừa có vẻ yên tĩnh vừa có vẻ di chuyển không ngừng. Rồi, một áp lực bất chợt xuất hiện từ đâu đó ở phía trên.
Ngẩng đầu, Sunny nhìn thấy hai chùm bóng tối hạ xuống từ bên dưới Bóng Tâm. Một trong số chúng rơi vào Tiếng Vang, cái còn lại thì rơi vào một trong những cái bóng đứng bất động sau lưng cậu, như thể liên kết chúng với nhau.
Tắm rửa trong luồng ánh sáng bóng tối, cái bóng của Thánh Đá đã chết chậm rãi hòa tan vào nó.
Rồi Tiếng Vang bắt đầu thay đổi...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro