Chương 61
" Yếu thế mà đòi giết ta ư?"
Cái bóng cười khinh bỉ trước bộ dạng của Mavis. Do bị trúng một đòn khá nặng vào ngực từ cái bóng khiến Mavis khụy sụp xuống ôm ngực thở hổn hển. Có vẻ vết thương của Mavis không hề nhẹ chút nào.
" Chủ nhân"
Thanh ngọc trông thấy Mavis đang yếu thế bèn đánh một chưởng về phía Minh Trúc và bay lại chỗ Mavis. Bận tránh đòn của thanh ngọc nên cái bóng phải bay lùi lại phía sau, nhờ đó mà thanh ngọc mới có thể tiếp cận được với Mavis.
" Ngài có sao không ạ?"
" Ta không sao? Mau dìu ta đứng dậy. Ta phải cứu Minh Trúc"
Mavis vịnh vào vai thanh ngọc cố gắng đứng dậy. Cậu vận khí, một ngọn lửa bùng cháy ở phía trên đầu cậu và sẵn sàng lau tới cái bóng bất cứ lúc nào mà Mavis muốn tấn công.
" Ngài đang bị thương, xin ngài đừng cố sức"
Thanh ngọc lo lắng và năn nỉ Mavis đừng giao chiến nữa, tuy nhiên nguyên nhân cuộc chiến này xảy ra chính là Mavis muốn cứu Minh Trúc thoát khỏi cái bóng tà ác đó thì làm sao cậu có thể dừng cuộc chiến này lại được chứ. Thanh ngọc cố hết lời khuyên ngăn cậu nhưng ánh mắt sắc lạnh đó của Mavis đã nói lên tất cả ý chí của cậu.
" Tránh ra"
" Chủ nhân"
" Ta bảo ngươi tránh ra"
Mavis lớn tiếng quát nạt khiến thanh ngọc không còn cách nào khác đành cúi đầu tuân lệnh và lui lại phía sau.
Ngọn lửa phía trên đầu Mavis bắt đầu lan rộng ra và tạo thàn hình lốc xoáy. Chuẩn bị tấn công cái bóng lần nữa thì đúng lúc đó, từ trên trời có hai vật thể lạ bay tới và cất lời ngăn chặn Mavis lại.
" Xin ngài dừng tay lại"
Không biết đó la gì, cả ba người hướng ánh mắt tò mò về hai vật thể lạ đó nhưng khi hai vật thể đó bay gần lại thì họ mới có thể nhận ra chúng là hai Ma Cà Rồng với mái tóc bạc trắng.
" Xin ngài đừng tổn hại đến chủ nhân chúng tôi"
Đó là anh em Nhật Trung, hai yêu sói vừa mới biến đổi từ cơ thể chó sói sang cơ thể Ma Cà Rồng. Vừa tiếp đất, Nhật Trung liền lên tiếng can ngăn.
" Ngươi là ai?"
Mavis lườm hai người bằng ánh mắt giận dữ. Đang chiến đấu với cái bóng tà ác kia mà tên này lại xông vào bảo cậu đừng tổn hại đến chủ nhân mình. Hai tên này không phải thuộc hạ của Mavis thì suy ra chúng là thuộc hạ của cái bóng chết tiệt kia. Nói tới thôi Mavis đã muốn xé toạt hai tên này cùng với cái bóng kia ra thành trăm mảnh rồi. Tuy nhiên với danh phận là một tộc trưởng Ma Cà Rồng thì không cho phép Mavis làm như vậy.
" Ngài Mavis xin ngài đừng nhìn anh em tôi bằng ánh mắt lạnh lùng đó chứ? Chúng tôi chỉ đến đây để cứu chủ nhân bọn tôi thôi mà"
Em gái của Nhật Trung nở nụ cười tươi nhằm trấn an lại cảm xúc của Mavis.
" Các ngươi nói là các ngươi đến đây để cứu chủ nhân các ngươi? Vậy tức là sao?"
Đây cũng là câu mà Mavis muốn hỏi nhưng thanh ngọc đã thay mặt cậu hỏi câu đó. Biết hai vị Ma Cà Rồng đây đang tò mò về thân phận thật sự của chủ nhân mình là ai nên Nhật Trung quyết định dùng hành động của mình thay cho lời muốn nói.
" Nhật Ý"
" Dạ"
Nghe lệnh của anh hai, Nhật Ý liền cùng Nhật Trung bay về phía của Minh Trúc đang đứng. Mavis thu hồi ngọn lửa lại chau mày nghĩ ngợi.
" Ngươi đã từng thấy hai tên này ở Fort chưa?"
" Dạ chưa ạ. Có vẻ như hai tên này không phải là Ma Cà Rồng ạ"
Thanh ngọc nhìn vóc dáng và cách họ sử dụng sức mạnh của mình mà phỏng đoán.
" Không phải là Ma Cà Rồng? Trên đời này vẫn có sinh vật giống Ma Cà Rồng sao?"
Mavis ngạc nhiên trước lời phỏng đoán của thanh ngọc. Vốn tự tin rằng dòng giống Ma Cà Rồng chính là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn nên họ chẳng coi các chủng tộc khác ra gì kể cả con người nhưng giờ đây lại có một dòng tộc khác cũng có sức mạnh đặc trưng cho sự hủy diệt như Ma Cà Rồng xuất hiện thì thử hỏi Ma Cà Rồng như Mavis có lo lắng hay không?
" Tôi đã từng nghe ngài Lafic nói rằng trên đời này ngoài chủng tộc Ma Cà Rồng chúng ta ra vẫn còn một loài cũng rất nguy hiểm"
Thanh ngọc lục lọi trí nhớ của mình lại và nói. Nghe thế, Mavis vô cùng thắc mắc về chủng tộc mà Ma Cà Rồng lại xem đó là tộc nguy hiểm. Tính tò mò đã thoi thúc cậu giục thanh ngọc mau nói tiếp rốt cuộc tộc đó là tộc gì.
" Yêu sói. Hay con người thường gọi chúng là người sói"
" Yêu sói?"
" Chúng là những con sói đã sống hơn hàng nghìn năm và tồn tại dưới dạng hình hài của một con người. Nhưng theo sách sử Ma Cà Rồng ghi chép thì loài này đã tuyệt chủng cách đây khoảng trăm năm rồi"
" Tuyệt chủng rồi sao?"
" Dạ"
Mavis cảm thấy lạ về điều này cũng chẳng có gì khác thường. Vốn dĩ loài sói có tuổi thọ rất thấp, thậm chí chẳng có con sói nào có thể sống tới trăm tuổi thì làm sao lại có con sói nào sống cả ngàn năm chứ. Đó là một chuyện hy hữu nhưng có thật. Đứng trước mặt của hai người chính là anh em họ tộc yêu sói, tức là tộc chủng yêu sói vẫn còn tồn tại và thông tin về loài tộc này bị tuyệt chủng là hoàn toàn sai.
Sự thật đó khiến Mavis và thanh ngọc vô cùng tò mò về hai anh em nhà họ sói này. Tuy nhiên đó không phải là thứ mà Mavis quan tâm nhất, điều mà Mavis quan tâm nhất chính là làm sao có thể đẩy cái bóng tà ác đó ra khỏi cơ thể của Minh Trúc.
" Đi thôi"
" Dạ"
Không biết bằng cách gì mà khi Mavis và thanh ngọc bước đến đã thấy Minh Trúc có vẻ khác hẳn lúc nảy. Đôi mắt cô không còn màu vàng nữa, nó đã trở lại màu nâu vốn có của Minh Trúc và đặc biệt chính là giọng nói trong trẻo của cô.
" Anh Mavis"
" Minh Trúc"
Mavis vui mừng liền chạy lại ôm lấy Minh Trúc vào lòng. Trước hành động bất ngờ của Mavis, Minh Trúc có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng cô rất vui khi được Mavis ôm vào lòng.
" Có vẻ ngài Mavis và chủ nhân đây có tình cảm rấy đặc biệt thì phải?"
Nhật Ý nhìn anh trai mình và nói vẻ tò mò. Minh Trúc là chủ nhân của hai anh em nhà họ sói này sao? Thanh ngọc trố mắt ngạc nhiên. Minh Trúc là một con người thì làm sao lại có nô lệ được và hai nô lệ này lại thuộc tộc yêu sói nữa. Trước biết bao nhiêu điều bất ngờ vào đêm nay, thanh ngọc nhếch miệng cười khó hiểu. Có vẻ như đầu óc của cô cũng đã có một phen quay mòng mòng rồi.
" Em không sao chứ?"
Mavis đẩy Minh Trúc ra và hỏi cô vẻ lo lắng. Minh Trúc lắc đầu nở nụ cười trấn an Mavis và bảo không sao nhưng rồi đột nhiên Minh Trúc nhắm mắt ngã vào lòng Mavis một cách không rõ nguyên nhân.
" Minh Trúc, Minh Trúc. Em sao thế?"
Mavis hốt hoảng lay lay người Minh Trúc hòng đánh thức cô dậy nhưng dù Mavis có lay Minh Trúc như thế nào thì đôi mắt thiên thần của cô vẫn không hề mở ra.
" Ngài không cần quá lo lắng, do chủ nhân mất sức quá nên ngất đi đó thôi. Chỉ cần nghỉ ngơi là ngài ấy có thể tỉnh dậy"
Nhìn thấy nỗi lo lắng của Mavis, Nhật Trung liền lên tiếng trấn an cậu. Nghe thế không chần chừ, Mavis liền bế Minh Trúc lên và bay về nhà theo hướng ngược lại. Hai anh em Nhật Trung và Nhật Ý cùng với Thanh Trúc cũng bay theo phía sau Mavis.
Tiếng rống đầy mảnh lực lúc nảy đã kinh động đến Midnight. Một giấc ngủ đối với Ma Cà Rồng là vô cùng quan trọng. Giấc ngủ của Ma Cà Rồng không giống con người, một năm họ chỉ ngủ hsi lần và giấc ngủ đó sẽ kéo dài khoảng sáu tháng, tùy thuộc vào thể trạng mỗi Ma Cà Rồng mà thời gian ngủ sẽ khác nhau, nhưng chung quy lại thì thời gian ngủ của Ma Cà Rồng thường không dưới hai tháng.
Trong thời gian đó, mọi sức mạnh của Ma Cà Rồng sẽ bị phong ấn lại và sẽ mạnh hơn khi Ma Cà Rồng thức dậy. Vì thế để có giấc ngủ bình yên, Ma Cà Rồng thường sẽ quay về thế giới Ma Cà Rồng để tận hưởng giấc ngủ đó. Nhưng với các Ma Cà Rồng ngoại lai như Midnight thì họ lại thích tận hưởng giây phút thư giản đó tại thế giới con người hơn. Tuy nhiên giấc ngủ đó của anh đã bị tiếng rống của Minh Trúc phá vỡ, ngoài anh ra hầu như tất cả mọi Ma Cà Rồng gần đây cũng đều bị ảnh hưởng.
' Ả ta đã có hậu duệ mới, kẻ này chắc chắn sẽ phá vỡ kế hoạch của ta'
Midnight đứng trên một cành cây và hướng mắt lên trời nhìn ngắm ánh trăng lưỡi liềm và trầm tư suy nghĩ. Hôm nay thời tiết lặng gió lạ thường, trong màn đêm tĩnh mịt chỉ thoang thoảng nghe thấy được những tiếng kêu của bọn côn trùng nhỏ bé.
" Chủ nhân, ngài có tâm sự à?"
Monster và Hunter nhìn thấy Midnight một mình đứng phía trên cành cây bé nhỏ phía trên, hai người lên bay lên đứng cạnh bên Midnight, Monster liền cất giọng hỏi.
" Ta muốn hai ngươi đi làm một việc"
" không biết ngài ấy nghĩ gì mà lại bao chúng ta đi dò la chuyện đó từ bọn Ma Cà Rồng thấp hèn kia chứ"
Monster càu nhàu về nhiệm vụ mà Midnight đã giao cho anh và Hunter lúc nảy. Nếu muốn có thông tin gì thì cứ việc tìm một Ma Cà Rồng thượng cấp nào đó mà điều tra, chứ mất công gì với bọn Ma Cà Rồng thấp kém. Chúng chỉ biết mỗi việc hút máu người ngoài ra thì chẳng có tích sự gì cả, đến việc để một Ma Cà Rồng thượng cấp nào đó thu nhận làm nô lệ Ma Cà Rồng mà còn không được huống chi là việc mà Midnight cần biết.
Đi vòng vòng trong lòng thành phố, Monster cứ luôn miệng lí nhí cái quyết định mà anh cho là sai trái của Midnight. Tuy lời nói của anh rất nhỏ nhưng Hunter vẫn có thể nghe được và bắt đầu cảm thấy khó chịu, để giảm bớt cái miệng của Monster lại Hunter đành phải lên tiếng.
" Ngươi có mau câm cái miệng lại không? Thân phận của chúng ta là nô lệ thì tất nhiên phải biết phục vụ mệnh lệnh của chủ nhân, có đời nào nô lệ mà dám trách móc chủ nhân như ngươi không"
" Ta chỉ nói sự thật thôi..."
Chưa nói hết câu, Monster đã bị Hunter bịch miệng lại và nhìn vào cái hẻm mà họ đang đứng.
" Chuyện gì thế?"
Monster gạt tay Hunter xuống hỏi. Chẳng thèm để ý đến Monster, Hunter chú tâm hơn vào hai tên Ma Cà Rồng phía trước.
" Thật bực mình, không biết từ đâu ra cả bọn phá đám làm tao chả ngủ nghê gì được cả"
Một tên trong đó tức giận vì chuyện gì đó mà hướng mặt vào tên còn lại mà rủa. Tên kia có vẻ như đồng cảm nên không nói gì tên bất lịch sự này. Hắn dựa vào tường tặc lưỡi nói vẻ bất mãn.
" Dù mày có tức giận thì cũng làm được gì, với cái sức mạnh cỏn con của mày thì làm gì được bọn chúng chứ"
" Biết thế nhưng tao không chửi không được. Cả khu nghĩa địa Ma Cà Rồng đều bị cái thằng chết tiệt đó phá đám"
Hắn vừa nói vừa đấm vào tường như thể bức tường vô tội này là cái tên mà hắn đang rủa vậy. Tên còn lại nhìn vẻ tức tối của hắn thì liền lên tiếng cảnh cáo.
" Ngươi ăn nói cho khéo mồm lại đấy. Nếu lỡ như bọn chúng nghe được thì cái mạng ngươi xem chừng không giữ được đấy"
" Ngươi khéo lo"
Hắn hất mặt nghêng ngang bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của cậu bạn mình. Tên còn lại lắc đầu chán nản và cảm thấy tội nghiệp cho thằng bạn không biết Thái Sơn là gì cả.
" Ngươi có nghe bọn nó nói gì không?"
Monster có vẻ nghe không rõ cuộc đối thoại của hai tên Ma Cà Rồng đằng kia nên cất tiếng hỏi Hunter.
" Bọn này có thể giúp chúng ta được đấy"
Vừa dứt câu, Hunter liền lướt gió lại và túm lấy một tên và áp sát hắn vào tường. Với tốc độ kinh ngạc của Hunter, tên Ma Cà Rồng xấu số bị anh bất còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm nhận được cú va chạm điếng người vào tường rồi.
Hốt hoảng với sự xuất hiện của Hunter, tên còn lại liền bỏ bạn mà bay lên trời hòng chạy trốn nhưng vừa bay được vài bước thì hắn đã bị Monster tóm cổ lôi xuống.
" Đồ hèn"
Monster khinh bỉ tên vừa mới bị mình tóm cổ. Monster cảm thấy ghét tên này vô cùng nên dùng sức mạnh hơn vào cánh tay đang bóp cổ hắn. Nghẹt thở, hắn nhăn nhó mặt túm lấy cổ tay của Monster và cố gắng nớ lỏng bàn tay Monster ra để thở nhưng hắn càng vùn giẫy, Monster càng bóp chặt hơn.
" Nói mau, kẻ mà ngươi đang nói tới chính là ai?"
Monster nớ lỏng bàn tay mình ra để cho tên Ma Cà Rồng tồi này trả lời câu hỏi của mình.
" Thuộc hạ không biết các ngài đang tìm kiếm ai hết ạ"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro