Chương 4: Sự Thực Sự Của Nợ Nần
Ngày hôm sau, Zephys thức dậy sớm hơn bình thường, mặc dù đêm qua cậu đã phải làm việc đến khuya. Cảm giác mệt mỏi vẫn còn đọng lại trong cơ thể, nhưng cậu không thể trì hoãn thêm được nữa. Nợ nần không dễ dàng để trả, và không có ai giúp đỡ cậu ngoài chính bản thân mình.
Sau khi ăn sáng nhanh chóng, cậu tiếp tục công việc mà Nakroth đã giao. Hôm nay, cậu phải sắp xếp các báo cáo tài chính của công ty mà Nakroth điều hành. Những con số, các hợp đồng, và các tài liệu liên quan đến các giao dịch làm cậu choáng ngợp. Dù đã quen với việc làm việc dưới áp lực, nhưng Zephys cảm thấy không thể ngừng nghĩ về câu hỏi mà cậu vẫn chưa có câu trả lời: Tại sao mình lại nợ Nakroth?
Chưa kịp xử lý hết đống tài liệu trước mặt, thì Nakroth bất ngờ xuất hiện trong phòng làm việc của cậu. Hắn nhìn vào đống giấy tờ, sau đó ánh mắt dừng lại một lúc trên mặt Zephys.
"Cậu làm việc không tệ," Nakroth nói một cách lạnh lùng, nhưng không che giấu được sự hài lòng trong giọng nói. "Nhưng cậu vẫn chưa đủ nhanh. Hãy làm việc nhanh hơn."
Zephys gật đầu, không dám phản đối. Nhưng trong lòng cậu lại càng thêm hoang mang. "Anh nói tôi nợ anh 10 tỷ. Nhưng tại sao tôi lại không nhớ gì về khoản nợ đó? Làm sao tôi có thể mắc nợ anh nếu không biết gì cả?" Cậu quyết định hỏi, không thể chịu đựng sự mơ hồ nữa.
Nakroth không trả lời ngay, chỉ đứng đó một lúc, nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt không thể đoán trước. Cuối cùng, hắn mới lên tiếng, nhưng giọng điệu vẫn lạnh lùng:
"Cậu không nhớ vì cậu đã uống rượu vào đêm hôm đó. Đó là một khoản nợ mà cậu đã tạo ra."
"Nhưng tôi không nhớ gì cả!" Zephys phản đối, cảm giác bất an dâng lên trong lòng. "Tại sao tôi lại uống rượu? Tôi không thể nhớ gì về chuyện đó!"
Nakroth thở dài, không kiên nhẫn nữa. "Cậu có thể quên, nhưng tiền thì không quên. Cậu không nhớ mình đã ký một hợp đồng không? Hợp đồng cam kết trả nợ trong vòng ba tháng. Nếu không, cậu sẽ phải trả giá."
Zephys giật mình, không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của mình. Cậu chợt cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một tình huống mà mình không thể kiểm soát được. Cảm giác như đang bị ép buộc vào một trò chơi mà cậu không biết luật chơi.
"Nhưng tại sao lại là anh?" Cậu hỏi, lòng đầy hoài nghi. "Tại sao anh lại là người tôi phải trả nợ?"
Nakroth không đáp ngay, chỉ nhìn cậu một cách thâm thúy. "Bởi vì tôi có thể giúp cậu thoát khỏi khoản nợ này. Nhưng chỉ khi cậu làm đúng theo những gì tôi yêu cầu." Hắn nói rồi quay người đi, bỏ lại Zephys với hàng loạt câu hỏi không lời giải đáp.
Zephys ngồi lại, suy ngẫm về những gì vừa nghe. Cậu không thể nhớ được bất kỳ điều gì liên quan đến khoản nợ này, nhưng có một điều rõ ràng: Nakroth có sức mạnh và ảnh hưởng đủ lớn để khiến cậu phải tuân theo. Cậu không biết liệu hắn có thật sự giúp đỡ cậu hay không, nhưng một điều là chắc chắn: cậu không có sự lựa chọn nào khác.
Trong đầu cậu, nhiều ý nghĩ đan xen. Liệu đây có phải là cơ hội để thoát khỏi khoản nợ? Hay liệu mình sẽ bị cuốn vào một cuộc chơi mà mình không thể thoát ra?
Cả ngày hôm đó, Zephys tiếp tục làm việc chăm chỉ, cố gắng tập trung vào công việc dù lòng đầy lo lắng. Cậu không muốn trở thành gánh nặng cho Nakroth, nhưng cậu cũng không muốn bị ràng buộc bởi một hợp đồng mà mình không nhớ ký.
Khi ngày dần trôi qua, Zephys bắt đầu nhận ra rằng sự chiếm hữu của Nakroth không chỉ đơn giản là về tiền bạc. Hắn muốn điều khiển mọi thứ trong cuộc sống của cậu. Và Zephys, dù có không muốn, vẫn phải làm theo. Cảm giác mơ hồ về 10 tỷ vẫn như một bóng ma đeo bám, khiến cậu không thể tìm được lời giải cho câu hỏi lớn nhất: Liệu mình có thể thoát ra khỏi thế giới này không?
---
Hết chương 4
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro