Nơi bắt đầu tình bạn ( Fhần 1)
Cha tôi vẫn luôn dạy rằng , mỗi người trên đời này , bằng cách nào mà gặp được nhau , làm quen và gần gũi với nhau đều là mang nợ nhau từ kiếp trước . Có lẽ đến 15 tuổi , tôi mới thực sự thấu hiểu lời cha nói .
Tôi vốn là dân quê tỉnh lẻ , cuộc sống trải qua những ngày tháng vô cùng yên ả . Tuổi thơ của những đứa trẻ như tôi ở làng quê miền núi gắn liền với những chiều hè oi ả lội bờ tung tăng bên bờ sông , những ngày trời xanh ngắt và nắng óng chiếu xiên qua vòng lá bưởi và mùi hương đồng nội đặc trưng sau những mùa gặt thoang thoảng ngọt ngào . Tôi đã từng tâm niệm rằng , bất kì thời điểm nào của cuộc sống tôi cũng sẽ gắn liền với nơi này . Nhưng , một cơ duyên đưa đẩy dẫn con đường tôi đi theo một ngã rẽ mới . 15 tuổi tôi trở thành học sinh của trường Nguyễn Tất Thành , nghĩa là tôi dời đổi nơi ở từ xóm núi thanh bình xuống thủ đô Hà Nội náo nhiệt . Sự kiện này thực sự đem lại bất ngờ lớn cho tôi . Tính cách tôi vốn mang nét ôn hòa của cha và sự khép mình của mẹ , nên việc phải rời xa gia đình không khỏi khiến tôi hoang mang , lo lắng.
-''Không! Đây sẽ là cơ hội lớn cho mình . Nơi đó chắc chắn sẽ cho mình một môi trường tốt hơn!''-tôi đã tự trấn an minh như thế.
cha tôi ngồi bên vỗ về tôi và khuyên rằng :
-Chẳng bao lâu là con sẽ có nhiều bạn mới . Phải cố gắng hòa nhập nhanh để học hành chứ con .
Mẹ tôi động viên thêm :
Con ở đó được gần với bà ngoại nữa mà!
Tuy cũng nghĩ như vậy nhưng thật sự tâm trạng của tôi không khá lên được mấy . Tôi hằng hi vọng mỗi ngày có thể dài thêm một chút , tôi vẫn còn nỗi nuối tiếc vẩn vơ với nơi này.
Đã đến ngày tôi nhập trường , tâm trạng thật khó diễn tả , tôi không biết phải là cách nào để tự tin hơn , để bắt đầu mối quan hệ ở phía trước .
''Tùy cơ ứng biến vậy, mong là mọi việc sẽ luôn suôn sẻ ''- Tôi suy nghĩ mông lung khi bước tới bảng tin xếp lớp .
-Ồ! 10D2 . Số 2 là số may mắn! Mong trời phù hộ cho , đây sẽ là một lớp học thú vị ?!
Sáng ngày hôm sau , tôi đi nhận lớp , trong lòng có chút thư thái hơn những ngày trước , linh tính báo hiệu rằng điều tốt lành đến với tôi như chính thời tiết tuyệt đẹp của ngày cuối hè này .
''Tùng.....tùng......tùng.....''- tiếng trống trường vang lên gióng giả .
Tôi nhanh chóng bước nhanh lên bậc thang cuối cùng hướng đến lớp học mà chỉ trong vài giây nữa thôi tôi sẽ thành thành viên chính thức . Bước vào lớp , tôi nhận ra khá nhiều bạn đến sớm hơn , tôi nhanh chóng tìm được chỗ ngồi cho mình ở bàn đầu tiên . Mọi người nói chuyện với nhau rất nhỏ , có lẽ vì các bạn cũng giống tôi , không quen biết nhiều bạn bè trong lớp .
-Cậu ơi! Tớ ngồi đây được không?-Một bạn nữ tiến đến . ( chưa xong)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro