Chương 20 - Cuộc Gặp Gỡ Sau Im Lặng

Không gian triển lãm vẫn rộn ràng ánh đèn và tiếng bước chân, nhưng với Sunghoon lúc này, mọi thứ như chậm lại khi cậu nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bước vào cánh cửa kính.

Jongseong – người đàn ông đã chiếm trọn trái tim cậu, người mà cả hai đã từng rời xa trong đau đớn – đứng đó, giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ cô đơn không thể nhầm lẫn.

Ánh mắt của họ chạm nhau, như hàng nghìn điều chưa nói cùng ùa về trong khoảnh khắc ấy. Mọi lời nói dường như dư thừa khi Jongseong nhẹ nhàng bước lại gần.

"Em ..." - Jongseong thở khẽ, như sợ làm vỡ không gian đang lặng yên.

Sunghoon chưa kịp đáp thì Jongseong đã nghiêng người, thì thầm bên tai cậu một câu khiến tim Sunghoon như ngừng đập: "Nếu được sống lại, anh muốn yêu em ... từ đầu."

Từng chữ từng lời như một lời thừa nhận đầy can đảm, ẩn chứa biết bao nỗi nhớ và hối tiếc suốt bao năm dài.

Sunghoon khẽ nắm lấy tay Jongseong, không nói gì mà chỉ để cho khoảng cách giữa họ dần biến mất, thay vào đó là sự ấm áp len lỏi vào tim.

Giữa tiếng ồn ào của thế giới ngoài kia, chỉ còn lại hai con người, hai trái tim tìm thấy nhau lần nữa – một khởi đầu mới, không lời hứa, chỉ có hiện tại và sự chân thành.

---

Jongseong đứng cạnh bức ảnh cuối cùng của triển lãm – bức ảnh chụp anh, ánh mắt trầm buồn, cô đơn, từng là cảm hứng cho toàn bộ bộ sưu tập.

Sunghoon nhìn anh, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa.

"Anh đã đến đây, dù biết có thể sẽ đau lòng."

Jongseong mỉm cười buồn, tay chạm nhẹ lên vai Sunghoon.

"Anh đã từng nghĩ mình không xứng đáng ... nhưng giờ, em đang đứng đây, khiến anh muốn tin rằng mọi thứ vẫn có thể bắt đầu lại."

Sunghoon nắm chặt bàn tay Jongseong, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết.

"Em từng nghĩ mình chỉ có thể yêu anh qua những bức ảnh, qua nỗi cô đơn mà anh mang trong tim. Nhưng giờ, em muốn được bước vào thế giới thật của anh."

Jongseong nhìn thẳng vào mắt Sunghoon, giọng nói nghẹn ngào.

"Anh không hứa được tương lai. Nhưng anh hứa sẽ không để em phải cô đơn nữa."

Ánh đèn của phòng triển lãm như dịu lại, bao quanh họ một bầu không khí ấm áp, dịu dàng. Không cần lời nói thêm, chỉ có hai con người đang tìm lại chính mình trong vòng tay của nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro