Không có tên chương:))
" Nagi đừng chơi game nữa. Anh về có vài hôm thôi đấy, ra ngoài với em đi."
" Reo, chút nữa thôi. Đợt tập huấn vừa rồi anh không có thời gian chơi nên cho anh chơi xíu nữa đi."
" Anh chơi cả ngày rồi"
" Em phiền quá, để anh chơi đi"
Bỗng một cái gối bay thẳng đáp chính xác ngay đầu Nagi, anh hoang mang rời khỏi màn hình điện thoại. Reo mặt tức giận, quát lớn " Anh đi cả tháng trời, về thì nằm ườm ra chơi game, được, anh cứ tiếp tục chơi đi. Em với anh chia tay" nói xong em rời khỏi phòng ngủ.
Thấy em rời đi Nagi lập tức chạy theo, anh níu tay em không cho em rời đi
" Reo, anh xin lỗi, anh sai rồi, đừng nói như vậy được không?"
" Anh buông ra"
Nagi ôm chặt em vào lòng không cho em rời đi, anh sợ phải mất em. Người trong lòng liên tục vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của người cao hơn.
" Reo anh xin lỗi, đừng giận nữa, anh đi chơi với em được chứ?"
" Buông ra đi, ngột thở quá" nghe em người thương nói vậy anh lập tức thả em ra nhưng vẫn giữ hai bả vai sợ em đi mất.
" Anh hứa mấy ngày tới không chơi game thì em sẽ suy nghĩ lại"
" Được vậy anh không chơi"
" Tha cho anh lần này thôi đấy, nhưng mà tối nay anh ngủ ở ngoài đi" nói xong Reo hất nay anh ra rồi đi thẳng vào phòng khoá trái cửa.
" Reo, cho anh ngủ trong phòng đi, ngoài này lạnh lắm"
" Anh ngủ đi cho quen"
" Không có em anh ngủ không được đâu"
" Lúc ở trong đội tuyển không có em anh cũng ngủ đó thôi"
" Nó khác nhau mà"
" Không là không"
Nagi hết cách đành phải ở ngoài thôi, anh đi đến ghế sofa ngồi cuộn mình chờ đợi em người yêu đổi ý. Bỗng anh nghe tiếng mở cửa phòng, tưởng rằng em người yêu sẽ cho anh vào phòng. Anh dùng đôi mắt cún con nhìn em
" Đừng có mà nhìn em, em ra uống nước thôi. Đừng có mà mơ em cho anh vào phòng"
Em đi thẳng vào bếp. Bấy giờ Nagi mới để ý rằng Reo đang mặc chiếc quần đùi ngắn cũn lộ bắp đùi trắng nõn. Nó hấp dẫn khiến anh không thể rời mắt, anh theo em vào trong bếp tiếng sát đến chỗ em
" Gì đây? Anh muốn gì?"
" Reo, em mặc như vậy là muốn quyến rũ anh sao?"
" Này lấy cái tay anh ra khỏi người em mau"
" Lâu rồi anh mới về nên là chúng ta vận động một chút" Anh trực tiếp bế Reo tiếng về phía phòng mặc cho Reo giãy dụa. Anh đặt Reo xuống giường khoá chặt em không cho em chạy thoát.
" Này tên biến thái này, tránh ra đi"
" Em chạy không thoát đâu" anh cuối xuống hôn lên môi em, lấn lướt đưa lưỡi khuấy đảo chiếc lưỡi nhỏ ngọt của em. Một tay khoá chặt hai tay em người yêu lên đỉnh đầu, tay còn lại ranh ma mò vào áo đi đến đầu ngực em mà xoa nắn.
Anh buông tha môi mỏng dần trượt xuống cổ, bụng rồi đến cặp đùi trắng nõn. Từng chỗ anh đi qua đều để lại những vết đỏ ám muội. Anh cắn nhẹ vào đùi em rồi ranh ma nói " Đùi em ngon thật đấy"
Reo lúc này dùng gương mặt đỏ ửng nhìn anh
" ưm... dừng lại đi... không được đụng vào em"
" Không được đụng vào em sao, em chẳng thành thật chút nào, nó cứng rồi này, để anh giúp em" anh trêu chọc Reo, tay lột chiếc quần còn sót lại của em.
Anh rời khỏi cặp đùi, tiến đến hôn, tay chăm sóc cho cậu bé của em. Reo được Nagi chăm sóc chỉ biết rên rỉ bám chặt vào anh. Sau một hồi chăm sóc thì Reo sung sướng bắn hết ra ngoài.
Nagi trực tiếp đưa con quái vậy to lớn của anh vào Reo mà không thèm nới lỏng cho em.
" ưm... đau quá... lấy ra đi"
"Ha... em chặt quá đấy, thả lỏng nào"
" Tên chết tiệt nhà anh. Ahhhh..." Nagi đâm một phát lút cán không nói không rằng làm Reo hét toáng lên.
" Tận hưởng nào bé cưng"anh thì thầm vào tai em
" Tận hưởng cái đầu anh...um... ha" Nagi đâm rút làm em chỉ biết rên rỉ bởi khoái cảm mà anh mang lại. Căn phòng vang vọng tiếng ái tình.
——
" Reo, lần nữa nào"
" Không mệt lắm, này.. khoan khoan... um"
——
"Một lần nữa"
" Dừng lại đi, em mệt lắm rồi"
" Không thích"
——
" um, mấy giờ rồi? Dừng lại đi"
" Chưa sáng đâu nên là lần nữa nào"
" Ai đó cứu tui đi"
" Không ai cứu được em đâu"
Và thế là Nagi hành em đến tận 3h sáng.
Reo mở mắt ra cũng đã 12 giờ trưa, thân em đầy vết tích của cuộc vận động đêm qua. Em nhìn qua cái tên đã làm cho em nông nỗi này, cái tên này đang ngủ ngon lành cành đào. Reo muốn giơ chân đá cho cái tên này một phát mà giờ toàn thân ê ẩm, chân mỏi nhừ. Em vươn tay gõ vào đầu người bên cạnh
" Anh còn không mau dậy"
" Nằm thêm tí nữa đi" anh đáp lại với giọng ngáy ngủ
" Anh làm em ra nông nỗi này còn có tâm trạng ngủ sao?"
" Nằm thêm đi, đỡ tí rồi dậy" Anh vòng tay ôm eo em xoa xoa để em bớt đau.
" Em có hẹn với Chigiri vào chiều nay mà tình trạng này em phải huỷ rồi. Tại anh hết đấy"
"Em hẹn cậu ta làm gì?"
" Làm gì kệ em"
" Được rồi đừng giận nữa, lần sau anh nhẹ nhàng hơn"
" Anh nói câu này cũng 10 năm rồi đấy"
Nagi giả vờ không nghe dụi mặt vào lòng ngực em cọ cọ làm nũng. Em cũng hết cách với tên người yêu này.
" Ngủ thêm xíu nữa đi Reo"
" Em biết rồi"
Nagi ôm em, hai người cùng đi vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro