25

Sứa biển lớn cỡ nắm tay nhìn có vẻ sáng hơn ngày thường đang lơ lửng trên không trung, thong thả đung đưa những cọng xúc tua.

La Tại Dân nhìn nó cảm thấy buồn cười, đưa tay nhấn vào phần tán dù. Sứa biển buồn bực xoay vòng, bơi đến chỗ Lý Đế Nỗ. Lính gác cất dao găm cận chiến vào trong túi vũ khí, dùng tay không chơi đùa với nó.

Lúc này hai người họ đang bò trong ống thông gió. Đường ống nhỏ hẹp tối đen, giơ tay không nhìn rõ được năm ngón nên La Tại Dân không thể không thả sứa biển ra để chiếu sáng. Lý Đế Nỗ dựa vào vách đường ống, chân trái đang đeo túi vũ khí đang đạp vào vách còn lại. Trên đầu ngón tay lộ ra ngoài bao tay hở ngón đang có một chú sứa biển nho nhỏ màu đen với hoa văn màu vàng quấn quanh. Sứa biển hoàn toàn không có chút sát khí nào như lúc trước. Gai nhọn kịch độc màu đèn đều được rút lại, nó lắc lư trên đầu ngón tay của lính gác. Cảnh tranh tinh thần của La Tại Dân cũng cảm nhận được sự vui vẻ của nó.

La Tại Dân:...Quân phản bội.

Lý Đế Nỗ dường như cảm nhận được gì đó nên quay đầu lại, cong môi như đang khoe khoang.

Anh tưởng chỉ có mình tinh thần thể của tôi thế thôi hả. La Tại Dân nhìn anh với gương mặt không cảm xúc. Nếu như không phải bây giờ không gian có hạn, tôi lập tức có thể dùng con sói của anh biểu diễn 13 kiểu xiếc chó.

Chung Thần Lạc ở đầu bên kia của máy liên lạc vô tuyến nhìn không tới những cơn sóng ngầm cuộn dâng trong đường ống, cậu nói: "Vệ binh đi tuần đã đi qua rồi, hình ảnh camera đã thay đổi thành công, nhớ phải cắt đứt hệ thống cảnh báo, còn 13 phút nữa là đến lần đi tuần tiếp theo của vệ binh."

"Cảm ơn Thần Lạc, chú ý cảnh giác." La Tại Dân thu tinh thần thể lại, lặng lẽ lật nắp thông gió ra, đi xuống theo dây thừng.

Cấu tạo văn phòng của Lý Mã Khắc đơn giản hơn tưởng tượng, ngoại trừ bàn làm việc chỉ có một cái sô pha dùng để tiếp khách. Khi Lý Đế Nỗ bò từ dây thừng xuống thì La Tại Dân đã bắt đầu đột nhập vào tường lửa.

Viện nghiên cứu Tân Văn hóa Kỹ thuật được xây dựng bởi tháp, thiết kế bên trong cũng không khác mấy so với Trụ sở chính của Tháp. Tường lửa cũng dùng cái tương tự như tháp, muốn đột phá cũng không có gì khó khăn.

"Lần này chúng ta không mang Chí Thành theo." Mười ngón tay của La Tại Dân nhanh chóng thao tác bảng điều khiển cảm ứng, cậu nói. "Cậu nhóc có vẻ như có ý kiến."

"Mang theo cũng thừa." Lý Đế Nỗ nói nhẹ nhàng.

La Tại Dân nghĩ lại, họ đến đây cũng không phải muốn đánh nhau, nhân viên chiến đầu thuần túy chỉ cần mình Lý Đế Nỗ đã đủ rồi, huống chi Lý Thái Dung cũng không thể không có ai chăm sóc.

Nhưng mà cái người này có thể nói khéo hơn chút không.

La Tại Dân đang nghĩ thầm thì khóa mật mã đang xoay tròn đã được xác định, màn hình chớp sáng, thông báo 'Đã được cấp quyền' xuất hiện.

"Thần Lạc."

"Đã nhận, hệ thống đang lấy thông tin." Chung Thần Lạc có thể cung cấp hỗ trợ kỹ thuật cho họ đúng là niềm vui ngoài ý muốn, giúp họ hành động thuận tiện hơn rất nhiều.

Viện nghiên cứu cũng như tháp, kênh giám sát cũng được chia cấp bậc. Nếu như cả Kim Đạo Anh và Kim Đình Hựu đều bị nhốt ở đây vậy thì camera giám sát chắc chắn cần tới quyền hạn của viện trưởng mới có thể xem được.

"Tìm được rồi." Chung Thần Lạc nhanh chóng nói ở đầu bên kia. "Kim Đình Hựu bị nhốt tại khu quan sát 8F2, cấp bậc cảnh vệ xung quanh bình thường... anh Đạo Anh... tạm thời còn chưa nhìn thấy anh Đạo Anh."

"Tìm ghi chép thí nghiệm." Lý Đế Nỗ nói với La Tại Dân, người sau đã tìm ra những ghi chép nhật ký thí nghiệm, vô số thông tin xuất hiện trên màn hình lớn.

Nếu như không phải muốn làm thí nghiệm hay phẫu thuật, Trịnh Tại Huyền sẽ không đưa hai người họ đến viện nghiên cứu. Cấp bậc cảnh vệ ở tháp càng cao, nhốt người ở trụ sở chính càng an toàn.

"Đình Hựu đã làm kiểm tra tinh thần lực, trước mắt còn chưa tới bước thí nghiệm tiếp theo... không có tên của anh Đạo Anh..." La Tại Dân nhanh chóng đọc lướt thông tin. "Thí nghiệm Nước thuốc ngăn cách 3.0... Thực nghiệm phản ứng kích thích năng lực giả... Thực nghiệm quan sát lính gác cuồng hóa... Thực hiện tách rời hạch tinh thần lực... 'Kế hoạch New Evo.' Cái này là gì đây?"

La Tại Dân nhấn vào logo giống hệt như những văn kiện khác thì khung cảnh báo màu đỏ bật lên, tiếng chuông réo vang cả viện nghiên cứu.

"Cảnh báo cấp cao nhất!" Chung Thần Lạc nhắc nhở họ từ đầu dây bên kia. "Đội cảnh vệ đã đi tới!"

"Rút." Lý Đế Nỗ nhanh chóng đưa ra quyết định. "Thần Lạc, tìm lộ tuyến gần điểm rút lui nhất."

"Hệ thống đang xóa bỏ mã lệnh từ bên ngoài, em không biết có thể dùng bao lâu, hai người phải nhanh chóng rời khỏi." Chung Thần Lạc hành động rất nhanh, đợi đến khi La Tại Dân xóa bỏ dấu vết xâm nhập, bản đồ lối thoát đi đã được chuyển đến mắt kính phòng hộ của họ.

"Rời khỏi theo lối cũ chắc chắn không kịp, đây là phương án tối ưu ít có khả năng chạm mặt cảnh vệ nhất."

"Chờ đã." La Tại Dân giữ lấy cánh tay của Lý Đế Nỗ đang muốn hành động làm anh dừng lại, còn chưa kịp mở miệng thì Lý Đế Nỗ đã nói với phía bên kia: "Thần Lạc, đường đi 8F2."

"Nhưng phía đó ngược đường với hướng rời khỏi, có 4 đội lính canh đang đi tới từ tầng 5..."

"Thần Lạc."

"Em biết rồi." Chung Thần Lạc nhanh chóng điều chỉnh đường đi gửi cho họ. La Tại Dân rút súng ra, đi theo phía sau lưng Lý Đế Nỗ rời khỏi văn phòng viện trưởng.

Đội lính đi xuống từ cầu thang nên hai người quyết định sử dụng thang máy lên lầu. Chung Thần Lạc thay họ mở quyền hạn sử dụng thang máy sau đó thì bị hệ thống cưỡng chế offline, Lý Đế Nỗ tắt máy vô tuyến, khủng lang bắt đầu ngưng thành hình bên chân anh.

"Lầu 8 còn có hai đội, hướng 8 giờ và 13 giờ." Sứa biển nhỏ của La Tại Dân đã do thám được tình huống. "Cố gắng đừng làm họ cảnh giác..."

Thang máy đi tới tầng 8, âm thanh báo hiệu có vẻ chói tai đến lạ trong tầng lầu yên tĩnh, hoàn toàn trái lại với dự định lặng lẽ hành động của La Tại Dân và cũng hoàn toàn làm lộ hành tung của hai người họ.

Đây là lần đầu tiên La Tại Dân nhìn thấy Lý Đế Nỗ ra tay. Năng lực của lính gác tốt hơn nhiều so với những gì cậu nghĩa. Tấn công mạnh mẽ, ra đòn hung ác, không quá nhiều chiêu thức mà chỉ là những kỹ xảo thường dùng nhất trong cận chiến, nhưng lại có thể đánh trúng điểm yếu của đối phương trong thời gian ngắn nhất. Tinh thần thể của anh là một loài thú khổng lồ màu trắng xám chỉ tồn tại thời tiền sử, thậm chí còn không cần giơ nanh vuốt mà chỉ bước đi và gầm gừ vài tiếng đã khiến cho tinh thần thể của kẻ địch không dám tiến về trước.

Nếu như bản thân năng lực giả có những hành vi đại diện cho ý thức loài người thì đối với tinh thần thể, việc sợ hãi không dám tiến về phía trước khi đối mặt tinh thần thể có đẳng cấp tinh thần lực quá cao là bản năng. Chỉ số tinh thần lực của cảnh vệ ở viện nghiên cứu dù không hề thấp, nhưng khi đứng trước mặt tinh thần thể của lính gác bóng đêm, chỉ sợ là năng lực để nhúc nhích cũng không có.

Lý Đế Nỗ chỉ dùng sức một người đã có thể cầm chân cả hai đội lính. La Tại Dân áp sát tường chạy về phía 8F2, dù thỉnh thoảng có gặp phải tinh thần thể thì đều bị sứa biển của cậu đánh gục. Vật liệu cách ly của Khu quan sát là pha lê trong suốt, cậu nhanh chóng nhìn thấy Kim Đình Hựu đang ngồi trong góc của phòng quan sát.

Kim Đình Hựu đang nhắm nghiền mắt, cho dù bên ngoài có động tĩnh lớn đến thế mà anh vẫn không tỉnh. La Tại Dân bỗng thấy lạnh lẽo, phải nhìn thấy màn hình kế bên phòng quan sát hiển thị dấu hiệu sự sống bình thường mới khẽ thở dài.

"Đình Hựu!"

La Tại Dân không lo được nhiều đến thế, tiếp đó cậu bắn vỡ khóa cửa, ngay vào giây phút khóa bị cậu bắn hư, cả viện nghiên cứu vang lên tiếng chuông báo kéo dài. Ngay lúc đó, tinh thần thể mà cậu bố trí ở phía ngoài cũng cảm nhận được dao động tinh thần lực, có một lính gác rất mạnh đang chạy về phía này.

Tiếng súng và chuông báo làm cho Kim Đình Hựu tỉnh táo hơn. Anh nhìn thấy La Tại Dân thì ngơ người mất một lát, sau đó dừng lại hành động muốn nâng mình dậy của La Tại Dân.

"Tại Dân." Có lẽ là đã quá lâu rồi không nói chuyện, giọng nói của Kim Đình Hựu có hơi khàn. Anh chỉ vào vòng cổ kim loại màu bạc trắng trên cổ mình: "Anh không thể rời khỏi phòng pha lê này được, chỉ cần thứ này rời khỏi nơi đây nó sẽ tự động tiêm thuốc độc chết người vào anh."

Lồng ngực của La Tại Dân bị tức nghẹn bởi cơn giận trong thoáng chốc, ngay cả hơi thở cũng thô bạo hơn: "Rốt cuộc thì Trịnh Tại Huyền và Lý Vĩnh Khâm muốn làm gì?"

"Phẫu thuật tách hạch tinh thần lực." Kim Đình Hựu kéo cánh tay của La Tại Dân, gấp rút nói. "Anh Đạo Anh và anh bị đưa tới nơi này, vốn là muốn làm phẫu thuật nhưng Trịnh Tại Huyền lại đưa anh ấy đi rồi. Em từng nghe tới kế hoạch New Evo chưa?"

"Lúc nãy đã nhìn thấy trong văn phòng của Lý Mã Khắc?"

"Kế hoạch này đã được họ ngầm thúc đẩy rất lâu rồi. Em từng gặp Lưu Dương Dương rồi đó, cậu ta là thí nghiệm đầu tiên thành công bởi vì Lý Mã Khắc đã dùng hàng mẫu tinh thần lực của anh Thái Dung. Hiện giờ anh ta muốn dùng lại cách cũ để trích xuất tinh thần của anh Đạo Anh, đã bị Trịnh Tại Huyền ngăn cản rồi."

"Kế hoạch này rốt cuộc gì chứ..."

Bên ngoài vang lên vài tiếng động cực lớn, 7 8 viên bom cháy được ném vào, cả tầng 8 đều rực ánh lửa.

"Tại Dân, phải đi rồi." Lý Đế Nỗ nương nhờ vật cản đi tới cửa phòng quan sát, cùng lúc đó anh quay người bắn trả, hai lính gác trốn ở góc cũng gục xuống cùng tiếng súng.

"Không được, nhất định sẽ có cách gỡ bỏ nó!" La Tại Dân gấp rút muốn nghiên cứu vòng khóa trên cổ Kim Đình Hựu, cũng không biết Lý Mã Khắc dùng cách gì để tạo ra thứ này, không có cả một khớp nối.

"Không được đâu, em mau đi!" Trong chiều không gian cao độ, tinh thần lực của lính gác xa lạ càng ngày càng tới gần. Đối phương cũng không có ý muốn giấu giếm, tinh thần lực áp chế ở mức tuyệt đối đủ để khiến cho gương mặt của La Tại Dân trắng bệch, nói chi tới một Kim Đình Hựu đang bị hạn chế tinh thần lực. Nhưng anh vẫn kiên quyết nói: "Yên tâm, anh sẽ không sao đâu!"

"Nơi này bốc cháy rồi!" La Tại Dân gào thét. "Anh sẽ chết ở đây đó!"

"Cậu ta sẽ không để anh chết đâu." Nhiệt độ trong phòng càng ngày tăng cao, làn da của Kim Đình Hựu cũng xuất hiện mồ hôi nhưng giọng nói của anh vẫn rất kiên định: "Anh Đạo Anh muốn anh chuyển lời với em rằng, không biết Trịnh Tại Huyền đã dùng cách gì đã ngăn cách liên kết tinh thần giữa họ, bọn em phải tìm được cách giải quyết."

Lúc này Lý Đế Nỗ đi vào, Kim Đình Hựu chạm mắt vào ánh nhìn của anh, nói: "J, mang em ấy đi."

Lý Đế Nỗ híp mắt, cúi người kéo La Tại Dân đi.

Tui đang cố gắng chạy nhanh cho dịch xong kịp trước Tết Âm. Bộ Gặp phải khắc tinh có cỡ 15k chữ thôi trong khi bộ này mỗi chương đã 3k chữ rồi. Thầu mấy bộ truyện dài làm lúc nào cũng có cảm giác như đang bị deadline dí.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro