Chương 1 : Oan gia ngồi cạnh

                           _____________

Tháng 8 năm ấy, khi mình nhận được thông báo trúng tuyển vào trường cấp ba, tim mình đập nhanh hơn một chút. Một phần vì hồi hộp, một phần vì tò mò. Nhìn vào danh sách lớp, mình lướt qua từng cái tên... rồi bỗng khựng lại. Cái tên ấy, quen thuộc đến kỳ lạ. Mình xin được phép gọi cậu ấy là "Cáo Nhỏ".

Mình đã từng gặp cậu ấy trước đây, dù có lẽ chỉ mỗi mình nhớ. Hôm đó là sinh nhật của "Gấu Mẹ" cô bạn thân nhất của mình. Buổi tiệc đông vui nhưng vẫn đủ thân mật để ai cũng có thể nhận ra nhau. Trong đó, có một người nổi bật theo cách mình không ngờ tới -"Cáo Nhỏ". Cậu ấy đến từ một xã khác, không quen ai ngoài "Gấu Mẹ", nhưng chẳng hề có chút ngại ngùng nào.

Cậu ấy vô tư vô tư đến mức làm mình cảm thấy ngại hộ cậu ấy. Khi mọi người còn đang thăm dò, tìm cách bắt chuyện, thì "Cáo Nhỏ" đã thoải mái như thể buổi tiệc là của cậu ấy vậy. Cười nói, pha trò, kéo "Gấu Mẹ" đi hết từ câu chuyện này sang câu chuyện khác. Và điều khiến mình nhớ mãi về ngày hôm đó... là khoảnh khắc món quà sinh nhật mình chuẩn bị suốt cả tuần bị lu mờ trước sự xuất hiện của cậu ấy.

Mình đã đặt rất nhiều tâm huyết vào món quà ấy, hy vọng được nhìn thấy đôi mắt "Gấu Mẹ" sáng lên vì bất ngờ. Thế nhưng, chưa kịp đến khoảnh khắc đó, "Cáo Nhỏ" đã xuất hiện, chen ngang, kéo "Gấu Mẹ" đi mất. Mình đã giận. Giận đến mức muốn đứng dậy, muốn nói gì đó, muốn để cậu ấy biết mình đã cảm thấy thế nào. Nhưng rồi mình nhận ra... mình và "Cáo Nhỏ" đâu có quen nhau để mà trách móc?

Từ hôm ấy, "Cáo Nhỏ" trở thành một dấu chấm hỏi trong lòng mình. Mình không thích cậu ấy, nhưng cũng không thể không để ý đến cậu ấy. Một con người lạ lùng thẳng thắn, vô tư đến mức vô tâm, nhưng lại có một sức hút kỳ lạ. Và giờ đây, khi cùng tên với cậu ấy xuất hiện trong danh sách lớp mới, mình thấy khá khó chịu.

Thế nhưng, chuyện cũng qua rồi. Dù trong lòng mình vẫn để tâm, nhưng mình biết rõ rằng có những thứ dù muốn cũng chẳng thể thay đổi. Cậu ấy-"Cáo Nhỏ" đơn giản là một phần của những gì mình không thích, nhưng cũng không thể chối bỏ.

Ngày nhận lớp, mình ngồi cạnh hai người bạn cũ từ cấp hai-"Mèo Con" và "Hươu Cao". Ít nhất, điều đó cũng khiến mình cảm thấy bớt xa lạ giữa môi trường mới. Nhưng rồi, chuyện gì đến cũng phải đến. Cô chủ nhiệm bắt đầu bầu ban cán sự lớp, và không có gì đáng ngạc nhiên khi "Cáo Nhỏ"-con của một giáo viên trong trường được chọn làm bí thư.

Mình không vừa mắt. Không phải vì ghen tị hay vì cậu ấy làm sai điều gì, mà đơn giản vì mình ghét cái cách mọi thứ diễn ra như một lẽ hiển nhiên. Cậu ấy chẳng cần phải cố gắng gì cũng có thể nắm giữ một vị trí quan trọng, trong khi rất nhiều người khác phải tự mình đấu tranh để có được sự công nhận. Nhưng rốt cuộc, dù có thấy thế nào đi nữa, mình cũng chẳng làm gì được.

Mọi thứ cứ thế trôi qua, yên bình và phẳng lặng. Mình cũng chẳng để tâm đến "Cáo Nhỏ" quá nhiều. Cậu ấy làm bí thư, mình chỉ đơn giản là một học sinh bình thường. Hai thế giới không giao nhau, không va chạm.

Nhưng rồi, tháng 10 đến. Kì thi giữa kì 1 đã thay đổi tất cả.

"Cáo Nhỏ" người từng đứng thứ hai trong kì thi khảo sát đầu năm bất ngờ tụt xuống tận hạng thứ mười mấy của lớp. Còn mình, từ vị trí thứ sáu của lớp, lại vọt lên đứng đầu cả khối.

Khoảnh khắc ấy, mình không biết nên vui hay nên có chút cảm giác gì khác. Nhưng có một điều chắc chắn, mình không nghĩ rằng chuyện này sẽ kéo "Cáo Nhỏ" lại gần mình hơn.

Cô giáo hỏi lý do tại sao điểm số của cậu ấy lại tụt dốc không phanh như vậy. "Cáo Nhỏ" bình thản đáp rằng cậu ấy ngồi bàn cuối, không nhìn rõ bảng.

Và thế là cô giáo quyết định chuyển cậu ấy lên bàn trên.

Cô giáo cho "Cáo nhỏ" chọn giữa 2 bàn đang chỉ có 3 người : bàn mình ở hàng thứ 3 và bàn đầu tiên.

Tất nhiên, kể cả mình, hầu hết chúng ta đều không muốn ngồi bàn đầu. Vậy nên "Cáo nhỏ" đã lựa chọn bàn của mình, cụ thể hơn là ngồi cạnh mình vì mình đang ngồi ở đầu bàn.

Mình nhìn "Cáo Nhỏ" bước đến, kéo ghế ngồi xuống ngay bên cạnh. Câu chuyện giữa mình và "Cáo Nhỏ" chính thức bắt đầu từ đây.

                         _____________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro