Chương VII
Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi, qua cầu gió bay
Chẳng hay là kiếp em sầu ?
Có chăng buồn đó, lênh đênh sóng ngày
Ba chìm bảy nổi, em ơi ?
Sao mây lỡ hẹn, sao sa tách rời ?
Sự đời nước mắt soi gương
Thương anh cho lắm, giời ơi hỡi giời ?
Trầu xanh, cau trắng, nồng nồng !
Cớ sao anh vắng, nợ tình uyên ương ?
Nhân gian vương vấn tơ hồng
Có nàng thiếu phụ, ngóng trông chồng về.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro