Chương 114: Ý nghĩa của số 13
Cuối cùng, Lil vẫn không thể thốt ra cái tên H.
Anh chỉ biết tiếc nuối khi nhìn thấy màn trình diễn ca khúc mới Welcome to my world của cậu bé.
Nhưng đồng thời, anh cũng hiểu rõ một điều.
Chỉ cần anh muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi tên cậu ấy. Ngay lúc này cũng vậy.
Thế nên, việc Lil không gọi tên HALO, chắc chắn không phải là vì thời điểm chưa phù hợp.
Lil nhớ lại cuộc trò chuyện tại công ty.
— Tôi từng nghĩ, cũng không còn bao lâu nữa đâu. Cho đến ngày tôi được gọi tên mình.
Đúng vậy, cậu ấy đã nói rằng sẽ không còn bao lâu nữa.
Dù không cần cố ý nói rõ, thì cậu cũng sẽ sớm bước lên đỉnh cao. Lil quyết định sẽ kiên nhẫn, một điều không giống anh cho lắm.
Chỉ là, anh không muốn chia tay cậu theo cách này.
Dù sao thì anh cũng đã phá vỡ thứ tự luyện tập vì màn ứng biến, thì có thêm một lần nữa cũng chẳng sao cả.
Sau khi phần trình diễn ca khúc mới của vị khách mời đặc biệt kết thúc, Lil cố chấp giữ cậu bé lại bằng lời nói.
"Roh. Tôi có thể nhờ cậu thêm một điều nữa được không?"
"Chuyện gì vậy?"
Không phải lời thỉnh cầu khó khăn gì.
Chỉ là có điều gì đó vụt hiện trong đầu.
"Ca khúc chưa công bố mà cậu hát trong ngày cuối cùng của concert. Cậu có thể hát lại không?"
Một bản nhạc chưa từng phát hành, chỉ toàn tin đồn.
Và giờ thì anh muốn nghe thử.
Chưa được đăng lên NuTube, nhưng quan trọng hơn cả, linh cảm đã lên tiếng.
Lil bỗng nghĩ, biết đâu bài hát đó không phải của Roh Hae-il, mà là của HALO.
Có người bảo nó hơi khác với phong cách thường thấy của Roh Hae-il.
Và khi xét đến việc Roh Hae-il đã phát hành album vào thời điểm buổi concert, điều đó hoàn toàn có khả năng xảy ra.
Vì album của HALO được phát hành theo tháng, nên chắc chắn đã có sẵn những ca khúc được chuẩn bị từ trước.
Thật ra một nửa chỉ là suy đoán, nhưng khi thấy Halo khẽ bật cười trước đề nghị của mình, Lil đã có một linh cảm mãnh liệt.
Biết đâu thật sự là...?
Cuối cùng, cậu bé lên tiếng.
"Được thôi."
Chỉ một câu trả lời, những khán giả hiểu tiếng Anh lập tức vỡ òa. Và sau khi phiên dịch đến, cả hội trường cùng đồng loạt hò reo.
Ngay sau đó, cậu bước lên phía trước, chơi đàn guitar điện một cách dịu dàng, và rồi giọng hát ngân vang.
Bài hát có tên "Cho đến khi bình minh tới" có lời tiếng Hàn, yên bình hơn rất nhiều so với những ca khúc trước đây của HALO. Tuy nhiên, bên trong nó vẫn tồn tại thứ cảm xúc rất đặc trưng của HALO.
Một buổi bình minh mờ ảo lan tỏa.
Bình minh xoa dịu mọi hỗn loạn.
Nó như báo hiệu một hồi kết, nhưng sau đó chẳng có niềm vui hay sự hân hoan nào.
Sau khi chiến tranh kết thúc, một cảm giác trống trải sâu sắc đã lan tỏa khi những người sống sót phải đối mặt với quê hương bị tàn phá của họ.
Giai điệu nhẹ nhàng và êm dịu đó vốn là điều khiến khán giả đến xem Scorpion lo ngại rằng nó sẽ làm tụt cảm xúc buổi diễn. Thế nhưng, chẳng ai có thể ghét bỏ nó cả.
Có người đã rơi nước mắt.
Bị cuốn vào dòng cảm xúc mãnh liệt.
Khi giọng hát của cậu thiếu niên vang lên, thay thế cho nhạc acoustic bằng guitar điện, sân khấu đặc biệt cũng khép lại.
Một khoảng lặng ngắn.
Rồi sau đó, những tiếng cổ vũ đặc trưng của fan Scorpion vang lên đón lấy cậu thiếu niên.
Tiếng dậm chân, tiếng gào khản cổ, là những lời động viên thay cho lời nói.
Các thành viên Scorpion cũng vỗ tay kiểu "hải cẩu" như thể họ đã rất thích thú.
"...Nghe hay lắm, Roh."
Scorpion tận hưởng cái cảm xúc dâng trào đặc trưng của HALO và nghĩ thầm.
Chẳng lẽ vẫn không nhận ra sao?
Muốn hét lên với những người đang hô vang tên Roh Hae-il, nhưng lời đó lại nghẹn nơi cổ họng.
Và rồi anh tự trả lời mình.
Quả nhiên, chỉ có thiên tài mới nhận ra thiên tài. Như tôi đây chẳng hạn.
"Cảm ơn vì đã nhận lời giúp."
Mặt trời mà tôi kính yêu.
"Khi nào mới được nghe lại bài hát đó?"
Phải mất đúng 11 giây để câu hỏi của Scorpion lan khắp khán phòng. Một câu hỏi thay lời của tất cả khán giả, kèm theo những tiếng hoan hô.
Halo trả lời một cách thẳng thắn.
"Khi album thứ mười ba được phát hành?"
"Mười ba à. Vậy cũng không còn xa nhỉ."
Dù không biết tiếng Anh, thì từ "thirteen" cũng chẳng khó hiểu. Khán giả bắt đầu xì xào bàn tán.
Cũng phải thôi, vì Roh Hae-il mới chỉ vừa phát hành album chính thức đầu tiên. Vậy mà là album thứ mười ba?
"Đùa thôi chứ?"
Ai đó thì thầm.
Nhưng điều khó hiểu hơn là câu trả lời của Scorpion.
Không còn xa?
Họ đang nói cái gì thế? Đây là kiểu đùa của người Mỹ à?
Dù đẩy khán giả vào trạng thái hỗn loạn, họ vẫn cúi đầu chào như chẳng có gì xảy ra.
Sân khấu đặc biệt của Roh Hae-il dừng lại ở đó.
Sau đó, sân khấu của Scorpion tiếp tục. Từ encore, encore lần hai, encore lần ba, bốn đến khi gào rát cổ họng, một ngày của các fan đã mong mỏi buổi diễn này suốt bấy lâu cuối cùng cũng khép lại trọn vẹn.
Với các fan nhạc metal, buổi diễn này như một trận thiêu đốt của địa ngục. Điều tiếc nuối duy nhất là họ sắp sang Nhật để tiếp tục tour diễn.
"Nhất định hãy quay lại lần nữa nhé!"
"Em sẽ mua thật nhiều album!"
"Nhất định phải mời Hae-il lần nữa đấy nhé!"
Những người từng đến concert kéo nhau ra sân bay vẫy tay chào. Scorpion không quay đầu lại, chỉ giơ ngón tay cái lên.
'I will be back.'
Câu hứa trở lại khiến những fan lớn tuổi reo hò "WOAHHHH!"
Dù concert của Scorpion đã kết thúc, nhưng nó vẫn chưa thực sự khép lại. Trước tiên, một bài đăng như thể để lại dư âm về concert ở Hàn Quốc hoặc Roh Hae-il đã được đăng tải lên tài khoản SNS của Scorpion, lan truyền khắp các cộng đồng mạng.
[@SCORPION: Buổi concert tuyệt vời nhất. Cảm ơn, Roh và Korea, bài đăng còn kèm theo ảnh chứng thực quà tặng từ Roh Hae-il, món quà chỉ 830 fan được chọn lọc mới có.]
└ Wow, đúng kiểu fan thành công
└ Thật sự ghen tị... má nó
└ Scorpion thành công thật, còn gặp cả Roh Hae-il nữa
└ Cách để nhận được goods của Roh Hae-il: trở thành người nổi tiếng và được mời làm khách mời
└ Dễ vl =)))
Ngay ngày hôm sau, các bài viết và phản hồi về concert của Scorpion nở rộ như nấm sau mưa.
Và đó mới là sự bắt đầu.
[Roh Hae-il, khách mời trong concert tại Hàn của ban nhạc metal nổi tiếng thế giới Scorpion]
[Ban nhạc toàn cầu "kính trọng" nghệ sĩ K-pop]
[Điều gì đã xảy ra trong concert của Scorpion?]
[Cách dễ nhất để nhận được goods concert nhỏ của Roh Hae-il]
Nếu ai chỉ nhìn qua, có thể sẽ nghĩ Hàn Quốc là thánh địa của nhạc metal, vì từ khóa "metal" và "Scorpion" đã chiếm trọn internet ngày hôm sau.
Dù là người không quan tâm đến nhạc metal, họ cũng biết đến cái tên Roh Hae-il.
Còn những ai không quan tâm đến Roh Hae-il, thì cụm từ "ngành công nghiệp K-pop dẫn đầu thế giới" cũng đủ khiến họ bật dậy khỏi giường.
[Trời ạ, đúng là ai được là sẽ được. Gặp trưởng nhóm ban nhạc nổi tiếng toàn cầu trong lúc đi du lịch á?]
[Được khen thế kia thì chắc có người quay lại rồi. Tìm đoạn guitar battle Trafalgar suốt 3 tiếng rồi vẫn chưa thấy. Ai tìm được chưa?]
[Thân thiết đến mức này thì chắc thực sự đến để gặp Roh Hae-il. Mối quan hệ gì thế này?]
Và cuối cùng, vượt qua con số ám ảnh 830, những fan từng xem sân khấu của Roh Hae-il cũng kéo nhau lên các diễn đàn.
[Mọi thứ đều tốt nhưng hai bài ngắn quáㅠㅠ]
[Biểu diễn được như vậy ở đây mà lại... 830 haizz]
└ Chỉ cần nghe đến 830 là tay chân run rẩy
[?? Roh Hae-il là khách mời á? Sao không ai nói gì hết vậy???]
Nhưng điều tạo ra phản ứng lớn nhất không phải là lời nói mà là fancam.
Olympic Hall chứa hơn 2000 khán giả, lượng fancam được đăng tải nhiều đến mức không thể so sánh với các concert nhỏ trước đây của Roh Hae-il.
Một video trên NuTube với tiêu đề [(311022) Tưởng là guitarist mới của Scorpion...] đã đạt hơn một triệu lượt xem chỉ trong vài giờ.
Fancam bài hát chưa phát hành từng chỉ được hát trong concert nhỏ cuối cùng đã trở thành video hot số một real-time.
[(Fancam)(4K 60P) Roh Hae-il – (Chưa phát hành) Cho đến khi bình minh tới]
└ Quá đỉnh luôn...
└ Tui thấy có đứa đi concert cuối cùng xong năn nỉ phát hành bài này, giờ đến lượt tui đây ㅠㅠㅠㅠ Làm ơn phát hành đi mà... bài hoàn chỉnh rồi còn gì...
└ Roh Hae-il đúng là thiên tài. Và anh Scorpion là thánh.
└ Ổng mà cũng chịu diễn cái đó ha, đúng là GodGodGodGod Hyung-nimㅜㅜ
└ Từ giờ mà ai dám xúc phạm God Scorpion Hyung-nim là xúc phạm tui đó nha.
Rất nhiều video được đăng lên NuTube.
Trong đó, có hai video được lan truyền đầu tiên và đạt lượt xem cao nhất. Có thể có người chưa từng xem, nhưng không ai chỉ xem một lần.
Tuy nhiên, chuyện chưa dừng lại ở đó.
Mọi người không chỉ dừng lại ở việc xem video.
Ban đầu họ khóc khi nghe bài chưa công bố, ngẩn ngơ với phần guitar solo mất vài tiếng đồng hồ, rồi sau cùng, họ bắt đầu chú ý đến phần trò chuyện giữa Scorpion và Roh Hae-il.
Nhưng thứ đang được bàn tán trên các diễn đàn lại không phải hai video kia. Dù ở đâu cũng thấy nước mắt và những câu chửi thề, nhưng cũng có những cuộc thảo luận nghiêm túc đang diễn ra.
Cuộc tranh luận đầu tiên xoay quanh bài Struggle (bài chủ đề album 1 của HALO), mà Roh Hae-il và Scorpion từng biểu diễn vào mùa đông năm ngoái, và chủ yếu được thảo luận trong cộng đồng HALO.
Và cuộc tranh luận thứ hai, hiện đang bùng nổ, là cuộc trò chuyện giữa Roh Hae-il và Lil về bài hát chưa công bố.
Câu trả lời của Roh Hae-il trước câu hỏi của Lil: "Bao giờ mới được nghe lại bài đó?"
- Khoảng lúc ra album thứ 13?
Ban đầu ai cũng nghĩ là ý nói chưa có kế hoạch cụ thể, nhưng càng nghĩ, con số mười ba càng trở nên kỳ lạ.
[Trong bao nhiêu số thì lại chọn đúng mười ba?]
└ Phải tìm ý nghĩa chi? Chẳng khác gì "No comment" thôi.
└ Tôi cũng thấy kỳ kỳ.
└ Ý là chắc phải đến album thứ 100 mới phát hành?
└ Vậy thì nói đại là "bao giờ đó" đi, đằng này lại cụ thể là album thứ 13, không phải có lý do sao?
└ Giờ mới chỉ ra album chính thức đầu tiên, đến album 13 là chuyện gì xảy ra vậy?
Dù phần đông bảo đừng suy diễn, vẫn có người đồng tình.
[Có khi chỉ là thứ sáu ngày 13 thôi, hoặc chắc Hae-il theo đạo Thiên Chúa. Vì số 13 cũng mang ý nghĩa đặc biệt trong đó.]
└ 13 là số nguyên tố thứ 6, số Fibonacci thứ 7. Hình đa diện của Archimedes có 13 loại.
└ Trời ơi, dừng Wikipedia lại đi!
└ Rõ ràng là con số xui, chắc cậu ta chỉ tiện nói đại thôi.
Con số "13" đúng là kỳ quặc. Nhưng kỳ hơn là phản ứng của Scorpion.
- Mười ba à? Vậy cũng sắp rồi nhỉ.
Ngay tại concert, người ta cũng xì xào bảo có phải ổng đùa kiểu Mỹ không, vì chẳng hiểu gì cả.
Lúc đó, có người lên tiếng.
[Ủa tụi bây, vì Hae-il mỗi năm comeback tới ba lần, lý thuyết thì 4–5 năm nữa là tới chứ gì?]
└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Thật chứ 4 năm nữa không lâu đâu.
└ Cái này là nghiệp do Roh Hae-il lỡ miệng nói ra số 13 mà ra đó.
└ Tính nghiệp thì Roh Hae-il chắc phải ra đến album thứ 830 luôn quá.
Lý thuyết này, nếu ca sĩ khác nghe được thì chắc chỉ còn biết hét lên "Thả... cho... tui... sống...".
Thực ra nếu đào sâu thêm chút nữa, có lẽ đã có những cuộc thảo luận sâu sắc hơn, nhưng mọi người không làm vậy. Vì thế giới đang bận xôn xao với các tin tức khác.
Ví dụ, ca khúc chủ đề album 9 của HALO , L=299m/s, lần đầu tiên lọt vào Top 9 Billboard. Hoặc I AM HALO đang giữ kỷ lục nằm trong Top 100 Billboard lâu nhất.
Hay việc Roh Hae-il nhận cúp No.1 trên các show âm nhạc mà không cần biểu diễn. Hoặc tin casting đã hoàn tất cho nhạc kịch nguyên bản Rock, tác phẩm được cộng đồng fan nhạc kịch nhắc đến nhiều nhất.
Và có một tin tức khác, tuy không làm công chúng dậy sóng, nhưng khiến ngành giải trí chú ý đặc biệt. Người đi cùng Scorpion từ Đài Loan, Veil, không theo tour Nhật cùng Scorpion, mà ở lại Hàn Quốc.
Đây là vấn đề lớn trong ngành công nghiệp âm nhạc, đặc biệt với những người quan tâm đến thị trường quốc tế.
Không phải ai khác, chính là August Veil.
Công chúng biết ông là người duy nhất biết danh tính thật sự của HALO, nhưng danh hiệu của ông không dừng lại ở đó.
Trước khi là CEO của hãng phân phối nhạc VEIL.
Ông từng là chủ sở hữu của Augustus Records.
Mọi người đều biết hiện CEO của Augustus là John Leonard. Nhưng quan trọng là, chủ nhân thật sự vẫn là August Veil.
Là người đứng đầu một tập đoàn âm nhạc và quản lý nằm trong "bộ tứ quyền lực" cùng Sony, Warner Brothers, nên không có lý gì các công ty quản lý nghệ sĩ, idol, hay các đài truyền hình lại không để mắt tới từng bước đi của ông.
Không có chuyện ông ở lại Hàn Quốc chỉ để đi chơi. Chắc chắn có lý do.
Và người luôn bám theo August Veil, "chuyên viên săn tin" John, cũng nghĩ vậy.
'Ông ta tới đây để chiêu mộ ai à?'
Anh ta thậm chí thuộc lòng danh sách nghệ sĩ đang ký hợp đồng với hãng VEIL.
Nếu tham gia một cuộc thi đố vui về các nghệ sĩ của VEIL, có khi thắng được luôn.
Theo thông tin anh ta biết, trong danh sách nghệ sĩ của VEIL, người châu Á duy nhất là một ban nhạc rock đến từ Nhật. Vậy nên, lần này chắc không phải đến chăm sóc nghệ sĩ.
Chắc là để ký hợp đồng với nghệ sĩ mới. Đã vậy còn đích thân ở lại, khả năng cao là nghệ sĩ đó cũng không phải tầm thường.
'Đồ lão già khốn khiếp. Định trốn cả đời, không bao giờ gặp mặt mặt trời nữa chắc.'
August Veil đã sớm nhận ra sự hiện diện của John. Dù hơi tiếc vì không kín đáo hơn, nhưng nhớ tới số tiền kiếm được từ kênh NuTube cũng thấy nguôi ngoai.
Các "thợ săn tin" khác đều bỏ cuộc, còn mỗi John bám trụ. Nếu bắt gặp được "mặt trời" trong tình huống này, anh ta có thể kiếm được món tiền thiên văn. Đã tưởng tượng tới cảnh cưỡi du thuyền riêng chơi đùa cùng mỹ nhân ở bãi biển rồi.
Nhưng ngay khi lão già ở lại Hàn Quốc, anh ta từ bỏ giấc mơ đó.
'Thôi thì quay sang tìm ai sắp được ký hợp đồng vậy.'
John cầm máy quay chờ tại quán cà phê đối diện khách sạn nơi August Veil lưu trú.
Bỗng một ông già quen thuộc bước ra khỏi sảnh. Mắt John sáng lên. Một chiếc taxi cao cấp đậu phía trước ông. Và một chiếc taxi nhỏ lập tức ghé sát đằng sau.
Khi thấy có khách bước xuống từ xe nhỏ, John không mấy để tâm.
John vội vã lao khỏi quán cà phê. Dù bị khuất tầm nhìn bởi chiếc taxi cỡ lớn, nhưng chắc chắn ông lão đã lên xe.
John leo lên chiếc xe thuê ngay khi đến Hàn Quốc, định bám theo chiếc taxi lớn vừa rời đi.
Nhưng đúng lúc ấy, ánh mắt anh chạm vào chiếc taxi nhỏ chạy sát bên cạnh chiếc lớn.
'Khoan đã.'
John phân vân.
Anh không nhìn rõ ông lão đã lên xe nào. Chỉ nghĩ ông lên taxi lớn vì từng thấy ông đứng trước đó, và không nhìn thấy rõ bên trong xe.
Nhưng nếu ông ta không lên chiếc đó thì sao?
Vì ông lão biết đến sự tồn tại của anh.
Giằng co giữa lựa chọn, John thấy hai chiếc xe tách hướng. Không còn thời gian để do dự. Anh buộc phải chọn.
"Lão khốn thật!"
John quyết định tin vào trực giác và bám theo chiếc taxi nhỏ. Không quen địa hình Seoul, trong lòng chỉ đầy bất an. Chiếc xe không chịu dừng lại mà cứ luồn lách qua từng khúc cua.
Chỉ cần xác nhận ông lão không ở trong đó thôi, anh sẽ quay đầu xe ngay.
Không biết đã chạy bao xa.
John bị lạc dấu chiếc taxi giữa khu vực toàn xe đậu san sát và đường một chiều.
"Chết tiệt!"
Anh đập tay vào vô lăng, rủa thầm rồi chuẩn bị quay đầu.
Đúng lúc đó, John bỗng nhận ra khu phố này quen thuộc.
Đã thấy ở đâu rồi nhỉ? Anh toàn đuổi theo ông lão, chưa từng vào khu này. Nhưng sao nơi chưa từng đến lại trông quen như vậy?
Một ký ức thoáng lướt qua.
Scorpion!
Nơi label của một thiếu niên mà Scorpion tìm đến ngay khi đến Hàn Quốc. Những con hẻm, tiệm tạp hóa trong video và ảnh đều rất giống nơi này.
"Khoan đã... nếu người lên taxi thật sự là Veil, thì ông ta đến đây..."
Tất nhiên, Seongsu-dong có rất nhiều công ty giải trí. Nhưng John không biết đến mức đó, vậy mà lại vô tình đoán trúng.
"Là để gặp vị khách mời đó sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro