Chương 11: Giản Húc đột phát kỳ động dục

Edit by Náppu

*

Chương 11: Giản Húc đột phát kỳ động dục

Lục An Hòa lo lắng sờ trán hắn, làn da có chút nóng phỏng tay, Giản Húc nằm trên đùi cậu, ngửa đầu nhìn cậu, trong mắt lục đậm trải một tầng ánh nước. Biểu tình của Giản Húc khó có được bất an như vậy, hắn nhẹ nhàng nắm bàn tay Lục An Hòa, nói: “Không phải bị bệnh.”

Bất quá chỉ bị xối chút mưa, thể chất của hắn không đến mức bị bệnh.

Giản Húc lui về phía sau, thanh âm rất nhỏ nói: “Anh, anh cách em xa một chút, có thể là...”

Hai má đỏ ửng của hắn nóng lên, gắng sức che lại sau cổ mình: “Kỳ động dục.”

Đồng tử Lục An Hòa hơi co lại.

Cố tình lại ở loại thời điểm này?

Cậu mơ hồ nhớ có một loại tình huống, Alpha mới vừa phân hoá không lâu sẽ có xác suất rất nhỏ mắc phải loại tình trạng này, kỳ động dục rất không ổn định, trong vòng một năm sau khi phân hóa, ngẫu nhiên sẽ không hề có dấu hiệu đột phát kỳ động dục, trước khi tang thi xâm lấn, loại thể chất Alpha này đều sẽ mang theo thuốc ức chế bên người. Loại hình thức bùng nổ kỳ động dục liên tục này thời gian rất ngắn, chỉ nửa ngày đến một ngày, nhưng cực kì mãnh liệt, nếu không có thuốc ức chế hoặc là Omega để giải quyết sẽ vô cùng thống khổ.

Loại thể chất Alpha này rất hiếm thấy, cậu lớn như vậy cũng chưa từng gặp qua, không nghĩ tới Giản Húc vừa lúc trúng chiêu.

Chỉ ngắn ngủn vài phút, tình huống của Giản Húc đã rất không tốt, nhiệt độ cơ thể hắn tăng tới một nhiệt độ rất cao, hơi nước bốc hơi ra từ trên người hắn, tin tức tố giống như mưa rền gió dữ lan tỏa khắp trong bóng đêm.

Giản Húc ôm đầu, nhỏ giọng rên rỉ, Alpha mới phân hoá chưa trải nghiệm qua kỳ động dục, còn chưa thích ứng được loại cảm giác thống khổ khó nhịn này.

Thiếu niên Alpha không ngẩng đầu, bàn tay che kín mồ hôi bắt lấy đầu ngón tay cậu, nhẹ nhàng đẩy trở về, lắc lắc đầu, đây là lần đầu tiên hắn kháng cự chạm vào Lục An Hòa.

Một lát sau, hắn đến nói cũng không nói ra được, chỉ có thể thở hổn hển.

Lục An Hòa tốc độ nhanh chóng trốn đến một góc hang động khác, cậu biết rõ lúc này Alpha có bao nhiêu nguy hiểm.

Cậu thủ bên đống lửa cùng bao đồ đã thu thập, lo lắng lại bất an.

Bên trong hang động quá tối đen, cậu thấy không rõ Giản Húc ở góc nào, chỉ có thể mơ hồ nghe được hắn thống khổ rên rỉ cùng giãy giụa, có đôi khi thậm chí còn có tiếng bị đập vào vách đá. Cậu nhớ Bạch Sam lúc ở trong “Phòng bình tĩnh” lưu lại bông hỗn độn đầy đất, rốt cuộc hiểu ra tường bông cách âm dày không đếm được cùng các món đồ ở nơi đó là dùng để làm gì.

Đến Bạch Sam còn khó có thể nhẫn nại, thì Giản Húc hiện tại có bao nhiêu khó chịu.

Lục An Hòa tự trách mình vô lực, nếu hiện tại là bất luận một người nào trong căn cứ, ít nhất có thể làm chút gì đó, chứ không phải giống cậu bây giờ, chỉ có thể phí công canh giữ một bên.

Mỗi lần chỗ Giản Húc bên kia phát ra tiếng vang, đều làm trong lòng cậu run sợ.

Không biết qua bao lâu, thanh âm táo bạo bên kia ngừng lại.

Lục An Hòa nhìn về phía chỗ sâu trong bóng tối, căn bản thấy không rõ tình huống bên kia, một lát sau, cậu bỗng nhiên ngửi thấy tin tức tố nồng đậm của Giản Húc, trộn lẫn một mùi máu tươi.

Cậu mở to hai mắt, đột nhiên bật dậy từ trên mặt đất, từ trong ba lô đào ra băng vải cùng thuốc cầm máu, đồ vật rơi rụng đầy đất cũng không rảnh lo, nhấc đèn pin chạy tới phương hướng kia.

Lúc đèn pin chiếu sáng, Giản Húc đang muốn dùng đầu đâm vào vách đá.

Trên mặt đất là phiến đá vụn sắc bén, hắn dùng cái này cắt cánh tay làm máu tươi chảy ròng.

Dưới tình thế cấp bách Lục An Hòa ngăn không được hắn, lấy tay qua đỡ, chắn giữa trán hắn cùng vách đá.

“Đông!” Một tiếng.

Sức lực Alpha quá lớn, Lục An Hòa chỉ cảm thấy gân cốt trên bàn tay đều sắp bị dập nát, đau đến nước mắt chảy ròng.

Giản Húc ngẩng đầu, đồng tử màu xanh lục xinh đẹp lúc này một mảnh mờ đục, da môi khô nứt, trong mắt tràn đầy tơ máu vẩn đục cùng lạnh băng thuộc về Alpha.

Hắn bỗng nhiên đè ngã Beta trên mặt đất, xé rách quần áo cậu, hàm răng cắn thật sâu vào cần cổ trắng nõn của Lục An Hòa, nháy mắt nếm được mùi máu tươi.

“—— Giản Húc!” Lục An Hòa giãy giụa nói.

Trong lúc giãy giụa cậu bắt được cánh tay tràn đầy miệng vết thương của Giản Húc, đau đớn tựa hồ làm Alpha thanh tỉnh vài phần.

Giản Húc chần chờ thả lỏng miệng.

Hắn cúi đầu, thấy Lục An Hòa bị mình đè ngã trên mặt đất, còn có bàn tay đầm đìa máu tươi của cậu.

Áy náy cùng tự trách lập tức dũng mãnh tăng lên, Giản Húc nằm trên người cậu, ánh mắt thanh tỉnh trong chớp mắt, mờ mịt lại thống khổ: “Anh... Thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, em không phải cố ý.”

Trên da thịt hắn tất cả đều là mồ hôi, chảy lên làn da nóng rực, hương vị tin tức tố cùng mùi máu tươi trộn lẫn với nhau, nỗ lực khống chế bản năng bạo ngược cùng dục vọng đến từ Alpha, thanh âm cơ hồ muốn khóc: “Em không muốn làm anh bị thương...”

Lục An Hòa ở dưới thân hắn, quần áo bị xé rách, lộ ra vai cổ trắng nõn yếu ớt.

Giản Húc theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, hầu kết lăn lên xuống một cái, trong nháy mắt lại bị ý niệm dơ bẩn của mình dọa sợ, cả người hắn vừa khó chịu vừa nôn nóng, theo bản năng muốn tìm phiến đá vụn vừa rồi làm mình bị thương để bảo trì thanh tỉnh. Lục An Hòa nhìn hắn, không thể nhịn xuống đau lòng.

Cậu muốn ngăn Giản Húc tự hại mình, nhưng chút sức lực của Beta lại như kiến bò trên cây.

Là cậu sai.

Cậu cái gì cũng không làm được, đã không thể nghĩ cách đào vách đá đi ra ngoài, lại không có biện pháp liên hệ với người trong căn cứ nói bọn họ tới nhanh một chút. Nếu là Alpha khác trong căn cứ, có lẽ có thể ngăn cản Giản Húc tự thương tổn chính mình.

Lục An Hòa, mày vì sao cái gì cũng làm không được?

Cậu chất vấn chính mình.

Móng tay cậu đâm thật sâu vào lòng bàn tay, cậu một Beta bình thường có thể sống đến bây giờ, kỳ thật cũng toàn dựa vào vận may thôi, vì sao luôn phải ảo tưởng trở thành đồng bọn của Alpha cơ chứ.

Cậu căn bản không nên cùng đến đây.

Hang động không thấy ánh mặt trời.

Cậu có thể làm chút gì đó, Lục An Hòa rất chậm chạp ý thức được.

Ít nhất không thể để Giản Húc khó chịu thành như vậy nữa.

Thế nhưng...

Trong cổ họng cậu một mảnh khô khốc.

Cùng Bạch Sam làm loại chuyện này đã vướt quá điểm mấu chốt của cậu, cậu phải dùng một thân thể như vậy trợ giúp Giản Húc sao?

Lục An Hòa cắn chặt khớp hàm, cảm nhận được vô lực tận cùng.

Cậu nhìn cánh tay Giản Húc đầy vết thương, tim như bị dao cắt.

Không biết qua bao lâu, Giản Húc tự đem mình lăn lộn đến hết sức, ngửa đầu dựa trên vách đá.

Lục An Hòa chậm chạp tiến lên, ấn đầu hắn vào trong lòng ngực.

Ngón tay cậu xoa lên tuyến thể sưng đỏ của Alpha, hạ thấp giọng nhẹ nói: “Giản Húc, đừng sợ, Giản Húc... Anh ở chỗ này.”

Giản Húc cố hết sức phát ra tiếng rầu rĩ khó nhịn.

Lục An Hòa nhẹ nhàng vuốt lên tóc nhạt màu hơi xoăn của hắn, ôm mặt hắn, hôn lên.

Thân thể Alpha rất nóng, cho nên với hắn mà nói đầu lưỡi Lục An Hòa rất mát lạnh, hắn theo bản năng cảm thấy mình mạo phạm tới Lục An Hòa, nhưng lại bị người sau ấn đầu, môi dính sát vào. Lục An Hòa ôn nhu kiên định tiếp tục hôn.

Một tia mát lạnh nhạt nhòa kia tựa hồ làm khô nóng trong cơ thể Alpha bình ổn không ít, thần trí hỗn loạn của Giản Húc hơi chút rõ ràng hơn, Lục An Hòa có thể cảm nhận được thân thể hắn cứng đờ cùng căng chặt.

Nụ hôn đầu tiên tặng cho người không thích, ước chừng cũng không vui vẻ đi, Lục An Hòa chua xót nghĩ, nhưng cậu hiện tại cũng không có biện pháp khác làm giảm bớt thống khổ của Giản Húc.

Cậu vươn tay, vuốt ve đi xuống dọc theo đường eo rắn chắc của Alpha, sờ đến dương vật cứng rắn nóng bỏng.

Chóp mũi hai người dán với nhau, lúc Giản Húc ngồi dậy, cậu phải ngửa đầu mới có thể với đến môi đối phương.

Lục An Hòa cởi đai lưng kim loại của Giản Húc.

Quần vải liền rơi xuống.

Lục An Hòa tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc nắm lấy đồ vật kia vẫn là hoảng sợ, kích cỡ của thiếu niên Alpha quá kinh người, quả thực không phân cao thấp với Bạch Sam.

Bị chạm vào nơi đó, hô hấp của Giản Húc rõ ràng dồn dập, không thích ứng được quay đầu nhìn, lúc thấy rõ mặt cậu, mờ mịt nói: “Anh...”

Đôi mắt cún con mơ màng nhìn Lục An Hòa, mở to hai mắt, không nhịn được lắc đầu.

“Không sao,” Lục An Hòa thở hổn hển thấp giọng nói, đặt bàn tay to rộng nóng rực của hắn lên ngực mình, “Không sao cả, em có thể làm như vậy, nghe thấy không? Đây là anh cho phép.”

Giản Húc mơ hồ tiếp thu tin tức trong lời nói của hắn.

Tựa hồ nhận được chỉ dẫn nào đó, bản năng Alpha rốt cuộc chiếm thế thượng phong, Giản Húc nắm chặt cổ tay cậu, dục vọng vào kỳ động dục lại lần nữa mãnh liệt khống chế thể xác và tinh thần của hắn. Hắn tuy rằng chưa bao giờ làm loại chuyện này, nhưng vẫn theo bản năng không ngừng liếm mút bên gáy cùng trên ngực Lục An Hòa, thẳng đến khi trên đó ướt dầm dề, dính đầy hương vị của mình.

Lục An Hòa bị liếm đến chịu không nổi, cả người nhũn ra, căn bản ngăn không được hắn.

“Giản Húc, rất xin lỗi vì làm như vậy, lúc này cứ xem anh thành Omega em thích, có được không?” Mũi Lục An Hòa có chút lên men, nhỏ giọng nói.

Cậu đã quen việc không xem xét cảm thụ của bản thân trong đó, dù sao cậu đều đã bán đứng thân thể của mình, làm loại chuyện này, người bị hại chỉ có Giản Húc thôi.

Alpha thần chí không rõ không nghe thấy cậu nói chuyện, trong mông lung giống như ý thức được mình được một loại chấp thuận nào đó, có chút nóng nảy đỉnh vào cậu, động tác liếm hôn cũng trở nên thô bạo, dần dần biến thành cắn xuống.

Lục An Hòa bị cắn đau, nhẹ nhàng “A” một tiếng, gương mặt nóng rực lên: “Đừng nóng vội, đừng nóng vội...”

Giản Húc chưa bao giờ tiếp xúc qua loại chuyện này, chỉ biết dính chặt hôn cậu, lại không rõ ràng lắm bước tiếp theo nên làm thế nào.

Lục An Hòa nhắm mắt lại, cởi bỏ quần áo trói buộc, áo sơmi của cậu đã bị Alpha xé nát từng mảnh, thân mình bại lộ trong không khí. Cậu nắm lấy dương vật nóng rực của Giản Húc, đồ vật kia như đang nhảy dựng lên trong lòng bàn tay, đỉnh giữa hai chân cậu.

“Chờ, chờ một chút...” Lục An Hòa thở hổn hển nói.

Giản Húc không biết làm bôi trơn, trực tiếp xông tới như vậy, cậu nhất định sẽ bị xé rách.

Cậu duỗi tay xuống, sờ đến miệng huyệt còn khô khốc, dùng sức lấy đầu ngón tay thăm dò, nơi đó đã vài ngày không bị người chạm vào, phi thường chặt chẽ, có chút đau, Lục An Hòa gian nan khuếch trương cho mình. Giản Húc ngửi hơi thở của cậu, hai mắt đều bị tình dục bao trùm, không có thần trí, nóng nảy cắn tới cắn lui.

Lục An Hòa nỗ lực khuếch trương, nơi đó rốt cuộc trở nên có chút ươn ướt, có thể chứa được ba ngón tay.

Dương vật gắng gượng để cạnh miệng huyệt, ma sát nơi hạ thân tràn ra dịch nhầy, da thịt phần bên trong đùi non mềm trắng nõn đều bị va chạm đến đỏ lên.

“Ưm ——” Lục An Hòa nhắm mắt lại, chuẩn bị nghênh đón khổ hình.

Giản Húc theo bản năng của Alpha, dương vật thô dài chậm rãi cắm vào.

Đồ vật đáng sợ kia quả thực giống như cây gậy sắt nóng bỏng, trực tiếp đâm vào bên trong thân thể mềm mại của cậu.

Lục An Hòa liều mạng cắn môi mới không kêu thảm ra tiếng, cậu lo tiếng kêu sợ hãi của mình dọa đến Giản Húc.

Quá trình cắm vào rất dài lâu, thịt huyệt non mềm không ngừng co bóp, muốn ngăn cản dị vật xâm lấn, lại căn bản ngăn không được dương vật thô to cắm đến tận cùng, miệng huyệt hoàn toàn bị căng ra, lúc cắm đến chỗ sâu nhất, Lục An Hòa vẫn là nhịn không được, phát ra tiếng ưm ư, trong mắt một mảnh ẩm ướt, cong người muốn đứng dậy.

Giản Húc chỉ cảm thấy dương vật vừa nóng vừa ngứa, bỗng nhiên đi vào một nơi mát lạnh thoải mái, được bánh bao thịt mềm bao bọc, hắn tìm tư thế thoải mái, chỉ muốn động nhanh lên, làm cho bên trong phân bố ra càng nhiều chất lỏng ướt át.

Chỉ vừa mới cắm vào, Lục An Hòa đã cảm thấy bản thân sắp chết, cậu nỗ lực hít sâu thả lỏng thân thể, lại phát hiện căn bản thả lỏng không được, đồ vật kia thật sự là quá lớn, trực tiếp đỉnh tới miệng khoang sinh sản, lối đi ướt nóng bao bọc dương vật Alpha, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được hình dạng của nó, phần gốc còn đang dần lớn hơn, thân thể khống chế không được phát run.

-Hết chương 11-

=•◆•==°◇°==¡◆¡==•◇•==.◆.==°◇°=

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Cún con được ăn rồi!

【 Báo động trước! Mới được một nửa thịt, gom lại một chương quá dài, kiến nghị nên kết hợp xem với chương ngày mai 】

Ban ngày đăng hình như lưu lượng xem rất ít, muốn hỏi một chút mọi người thường khi nào xem nha (  ̄ˇ ̄ ), ta cố định lại thời gian một chút

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro