Chương 25: 【Thế giới song song!!】 Chạy trốn thất bại, hắc hóa cầm tù
Edit by Náppu
*
Chương 25: 【Thế giới song song!!】 Chạy trốn thất bại, hắc hóa cầm tù
【 Thời gian thế giới này là lúc chạy trốn thất bại bị bắt trở về, giả thiết mọi người trong căn cứ cam chịu Tiểu Lục là món đồ chơi tình dục. Chỉ là giả thiết! Không liên quan tới cốt truyện chính 】
Lạnh quá, tối quá.
Nghe không thấy cũng không nhìn thấy.
Hai tay Lục An Hòa bị treo cao, trong miệng ngậm một cái nút kim loại lạnh băng, mở không nổi miệng cũng không khép được.
Trên người cậu chỉ mặc một cái áo ngủ mỏng manh.
Dây hồng tung hoành đan xen tách hai chân cậu ra treo cao lên, trên người bị siết chặt chỗ nào cũng đều là dấu vết.
Trong phòng bị một bức màn dày nặng che kín, hai mắt cậu bị bịt mắt che lại, lỗ tai nhét bông gòn, năm giác quan bị phong bế, trong bóng đêm chỉ có tiếng thở dốc của bản thân làm bạn với cậu.
Ban đầu cậu còn ra sức giãy giụa, nắm lấy tất cả cơ hội để chạy thoát, đến cuối cùng đã hoàn toàn tuyệt vọng, cậu không thể nhúc nhích, chỉ có ngực mỏng manh phập phồng biểu hiện cậu còn sống.
“Kẽo kẹt”, cửa truyền đến một tiếng vang mỏng manh.
Ngón tay ấm áp lướt qua bên tai, lấy ra bông gòn phong bế lỗ tai cậu, lại buông lỏng ra dây thừng trói chặt cậu.
Beta trực tiếp ngã trên thảm.
Lục An Hòa rơi xuống, đầu óc mơ hồ, vẫn giữ nguyên tư thế bị trói, khớp xương ở tứ chi đều như là bị rỉ sét, vừa động một cái liền đau nhức vang lên răng rắc, cả người cậu trần trụi, ngay cả đứng cũng không nổi, gian nan bò trên mặt đất, muốn cách xa người tới một chút.
Hai mắt cậu một chút cũng không nhìn thấy, thính giác ngược lại trở nên phá lệ nhanh nhạy.
Lục An Hòa giãy giụa lui về phía sau, sau lưng chạm tới vách tường lạnh băng.
Trong phòng yên tĩnh, cậu có thể nghe thấy tiếng giày cùng thảm ma sát rất nhỏ, cuối cùng tránh cũng không thể tránh dừng lại trước mặt cậu, Beta đáng thương bị dọa cho cả người phát run.
Giữa hai chân cùng mắt cá chân cậu bị xích sắt đặc chế khóa lại với nhau, cho dù khớp xương không còn cứng đờ đau đớn, cũng không cách nào đứng lên đi lại bình thường, chỉ có thể gian nan cọ xát trên mặt đất.
Bởi vì mỗi ngày chỉ có thể quỳ bò, mặc dù là ở trên thảm, khuỷu tay cùng đầu gối cậu luôn tràn đầy vết bầm tím.
Bạch Sam duỗi tay vuốt ve tóc đã rất dài của cậu, nói: “Ngoan.”
Lục An Hòa nghe được thanh âm bình nước mở ra, tuy rằng không dám tới gần Alpha, nhưng cậu đã rất lâu rồi không được uống nước, bản năng cầu sinh khiến cậu đến gần miệng bình, lại bị Alpha nhéo cằm không cho uống.
Cảm giác khát khô lại không uống được nước làm Beta ở trong bóng tối phá lệ nôn nóng.
Bàn tay Bạch Sam duỗi đến sau gáy cậu, mở ra khóa sắt lạnh băng, đầu lưỡi cậu bị đè ép đến cứng đờ chết lặng, cơ hồ mất đi tri giác, nước bọt chảy xuống từ khóe miệng, căn bản ngăn không được.
Alpha nghiêng chai nước đổ vào trong lòng bàn tay, vói qua.
Beta quỳ trên mặt đất khó mà nhịn nổi liếm láp dòng nước ngọt ngào lạnh băng, đầu lưỡi không ngừng cọ vào lòng bàn tay Bạch Sam, có hơi ngứa, như là chó con đang liếm.
Dùng đầu lưỡi liếm láp uống nước tốc độ rất chậm, Bạch Sam lại rất kiên nhẫn chờ cậu liếm sạch sẽ, sau đó lau khô tay, chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo.
Bản năng của Lục An Hòa cảm giác được khủng hoảng, muốn chạy trốn, nhưng hai chân bị xích sắt khóa chặt căn bản không cho phép cậu làm như vậy.
Bạch Sam một lần nữa trói chặt hai tay của cậu, chặt chẽ ấn cậu trên mặt đất.
Hắn đeo găng tay cao su, cầm lấy một ống cao su mềm từ bên cạnh, chậm rãi nhét vào trong miệng Beta. Cái ống rất thô, cho dù đã được bôi trơn đi vào rất nhẹ nhàng, cổ họng Lục An Hòa vẫn không ngừng lên xuống, cơ hồ muốn nôn ra, nhưng Bạch Sam vững vàng cố định đầu của cậu, ống mềm thong thả trượt vào chỗ sâu trong thực quản.
Dung dịch đồ ăn dùng biện pháp này chậm rãi tiến vào dạ dày cậu.
Bụng Lục An Hòa căng đầy đến buồn nôn, miệng bị ống mềm căng ra, yết hầu không ngừng co rút lại muốn nhổ cái ống ra, lại không có bất luận biện pháp nào, nước mắt theo khóe mắt trượt xuống, làm ướt sũng vải dệt màu đen trói chặt hai mắt.
Toàn bộ quá trình khó chịu đến mức làm mồ hôi lạnh ứa ra, gần như hỏng mất, mà Bạch Sam đến một tia mềm lòng cũng không có.
Chờ đồ ăn rốt cuộc rót vào xong, cả người Beta nằm trên mặt đất đã ướt đẫm thoát lực.
Sau khi chạy trốn thất bại, cậu đã thử rất nhiều lần tuyệt thực, cuối cùng Bạch Sam mới dùng tới loại biện pháp này, mỗi ngày ăn cơm cùng uống nước tất cả đều lặp lại giống nhau, cho dù cậu xin tha nhận sai thế nào cũng chưa từng dừng lại.
Mà tra tấn hôm nay chỉ mới vừa bắt đầu.
Bạch Sam lại lần nữa sờ lên tóc cậu, thấp giọng nói: “Hôm nay không có việc bận, có thể cùng em chơi mấy trò chơi mới, vui mừng không?”
Yết hầu Lục An Hòa vẫn rất đau đớn nóng rát, nói không ra lời, trên thực tế đừng nói là vui mừng, Bạch Sam mỗi lần chơi “Trò chơi mới” đều có thể lăn lộn cậu đến sống không bằng chết.
“Vui mừng không?” Bạch Sam lại hỏi một lần nữa.
Beta đã bị thuần hóa đến không dám trả lời cái khác, run rẩy nức nở nói: “Vui...”
Bạch Sam vuốt ve cánh tay tràn đầy vết bầm của cậu, một lần nữa treo người lên.
Cảm giác thân thể treo trên không trung làm Beta cực kỳ bất an, Lục An Hòa giãy giụa trên dây xích, Bạch Sam tháo bịt mắt của cậu, Lục An Hòa bị ánh sáng chiếu vào không mở được mắt, choáng váng thật lâu mới thích ứng.
Đây là số ít lần cậu có thể nhìn thấy ánh sáng.
Từ góc độ này, cậu có thể rõ ràng nhìn thấy hai chân mình mở ra, thảm trạng bị trói chặt đối mặt với Bạch Sam, giữa hai chân cậu còn che kín vết bầm xanh tím do “Trò chơi” mấy ngày hôm trước lưu lại.
Cảm giác cánh tay tê rần, Bạch Sam đẩy chất lỏng lạnh băng trong ống tiêm vào.
Lục An Hòa run rẩy, cậu biết cái này là tình dược, Bạch Sam đã không còn thỏa mãn với kỳ động dục giả năm ngày một lần, rất nhiều thời điểm đều sẽ dùng thuốc trợ hứng, đặc biệt thích rót thuốc vào sau đó mặc kệ cậu, tùy ý cậu không chịu nổi khóc thút thít giãy giụa khẩn cầu.
Tựa như hiện tại vậy.
Trên người Lục An Hòa như có một ngọn lửa, rất nóng rất nóng, mỗi một góc thân thể đều ngứa đến muốn mệnh, khoang sinh sản tràn ra dịch nhầy một đường chảy dọc xuống theo bắp đùi, tẩm cho dây thừng trói chặt giữa hai chân ướt đẫm.
Beta khó nhịn vặn xoắn eo mảnh khảnh, làm cho miệng huyệt ma sát với dây thừng, làm thế nào cũng không thể giảm bớt ngứa ngáy nóng rực trong cơ thể.
Cậu giãy giụa trên giá, vặn vẹo, đến cuối cùng sức cùng lực kiệt, cả người như là được xách ra từ trong nước.
Chờ đến khi cậu sắp hỏng mất, Bạch Sam mới chậm rãi đi tới.
Hắn duỗi tay vân vê đầu ngực đứng thẳng của Beta, nhũ thịt của cậu sau nhiều ngày bị đùa bỡn đã trở nên cực kỳ mềm mại cùng mẫn cảm, hắn không chút nương tay làm nơi đó hằn lên màu đỏ tươi. Nơi này mỗi ngày bị Bạch Sam cố ý kích thích, thúc đẩy nơi đó lần thứ hai phát dục, lúc này chỉ bị đùa bỡn đầu ngực một chút, nơi đó đã tràn ra nước sữa.
Tại một khắc này, nước dưới hạ thân mãnh liệt tràn ra, làm dơ một mảnh thảm nhỏ.
Lục An Hòa xuyên thấu qua lông mi dính đầy nước mắt thấy được hết thảy, hoảng sợ vô cùng, hai chân vô lực lại lần nữa tránh đi.
“Không muốn... Đừng như vậy, tôi là Beta……”
“Beta cũng có thể mang thai.” Bạch Sam kiên nhẫn nói.
Lục An Hòa liều mạng lắc đầu, nước mắt không ngừng chảy ra.
Bạch Sam tiếp tục linh hoạt xoa nắn đầu ngực cậu, nơi đó vừa ngứa vừa tê, khoái cảm đánh úp lại làm đại não cậu trống rỗng, đầu ngực chảy ra càng nhiều nước sữa, tích táp làm ướt hai tay Bạch Sam. Bạch Sam duỗi tay kéo một sợi dây thừng trong đó, Lục An Hòa kêu lên một tiếng, dây thừng giữa hai chân lún sâu vào miệng huyệt, không ngừng chấn động, chỉ nhẹ nhàng đùa bỡn hai lần như vậy, đã làm cho cậu thét chói tai run rẩy đạt đến cao trào.
Mà hết thảy này hiển nhiên chỉ vừa mới bắt đầu.
Tác dụng của thuốc làm cấp độ mẫn cảm toàn thân cậu đều cao hơn gấp mấy lần.
Bạch Sam từ bên cạnh lấy một cây cây roi mây màu đen thon dài, roi mây nhẹ nhàng vuốt ve bả vai cùng xương quai xanh của cậu, một đường đi xuống lưu luyến cọ loạn phần bên trong đùi.
Beta vừa ngứa vừa khó chịu, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn đẩy tới bờ vực khủng hoảng, thân thể mềm nhũn sau cao trào lại lần nữa căng chặt lên.
“Buông ra... Buông tôi ra,” Lục An Hòa khủng hoảng nói, “Tiêu Tầm đâu, anh ấy ở nơi nào...”
“Bang!” Roi nặng nề dừng trên làn da non mịn nhất bên trong đùi của cậu, lưu lại một đạo dấu vết đỏ tươi, lập tức sưng lên.
Bạch Sam bóp chặt cằm cậu, trầm mặt nói: “Tiêu Tầm đã chết, tôi đã nói rồi, tôi không muốn nghe thấy bất luận tên của người nào khác từ miệng của em.”
Lục An Hòa bị roi quất đánh đau đớn kêu ra tiếng.
Ký ức dần dần trở lại trong trí óc.
Lúc cậu bỏ thuốc Bạch Sam bị phát hiện, Bạch Sam chỉ cần cẩn thận suy nghĩ một chút là có thể đoán ra sách lược của bọn họ, căn cứ thành công bức lui thi triều, mà Tiêu Tầm bị hắn tự tay xử quyết trong thi triều, cắt đứt tia hy vọng chạy trốn cuối cùng của Lục An Hòa.
Sau khi bị bắt trở về cậu vẫn thử chạy vài lần, mỗi lần bị bắt lại còn bị “Trừng phạt” thảm thiết hơn so lớn lần trước trước, vào một lần chạy trốn cuối cùng, cậu bị Bạch Sam trực tiếp kéo trở về căn cứ.
Alpha ôn nhu đeo xiềng xích cho cậu, xiềng xích là loại chất liệu đặc biệt, mặt trong che kín một vòng gai nhọn, chỉ cần cử động, gai nhọn kia sẽ đâm thật sâu vào cánh tay. Bạch Sam nhấc hai tay cậu lên, dùng nụ hôn lấp kín tiếng khóc thê thảm cậu không nhịn được, dòng máu ấm áp chảy xuống từ miệng vết thương trên cổ tay, cánh tay sưng lên làm gai nhọn đâm vào càng sâu.
Cậu bị phong bế năm giác quan treo ở nơi này ước chừng ba ngày, ngất xỉu lại bị xối nước lạnh ngâm đá cho tỉnh lại, Bạch Sam cứ như vậy áp thân thể nóng bỏng của hắn lên, đè nặng cậu trên sàn nhà mềm mại làm tình cùng hôn môi —— đó là khoảnh khác duy nhất trong đêm cậu được phép hoạt động, đến cuối cùng cậu chỉ cần nghe thấy tiếng của Bạch Sam thì cả người đều sẽ phát run.
Thân thể cậu bị rót vào tình dược quá liều, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều chỉ muốn làm tình, lại chỉ có thể đau đớn cùng cơ hồ muốn hỏng mất giãy giụa đến hôn mê trong bóng đêm yên tĩnh.
Nút chặn miệng lạnh băng đè ép đầu lưỡi của cậu đến chết lặng, tiếng cầu cứu cũng không thể phát ra.
Cuối cùng một ngày tinh thần cậu thật sự chống đỡ không nổi, quỳ bò trên mặt đất, xích sắt rung động leng keng, túm chặt vạt áo Alpha, khóc thật sự rất thảm: “Tôi không chạy... Tôi thật sự sẽ không chạy nữa...”
“Tha cho tôi, tôi sai rồi cầu xin anh... Bác sĩ Bạch...”
“Tha cho tôi...”
Bạch Sam vuốt ve mặt cậu, tháo xiềng xích ra, đổi thành loại bình thường. Cậu có thể nằm trên giường bệnh mềm mại, Bạch Sam cho cậu dùng thuốc mỡ tốt nhất, miệng vết thương thật sâu trên cổ tay rất nhanh đã tốt hơn, sau khi kết vảy bóc ra đến một vết sẹo cũng không còn, nhưng bóng ma tâm lý lại rất không xong, mỗi lần Bạch Sam chạm vào da thịt, cậu đều có thể cảm nhận được run rẩy đau đớn từ sâu trong linh hồn.
Giấc ngủ không an ổn cùng quá mức kinh sợ, còn có ngày qua ngày bị cầm tù, thân thể cậu dần dần gầy ốm đi, mặc dù Bạch Sam cho cậu uống thuốc dinh dưỡng cũng không có tác dụng.
Cuối cùng cậu trộm lấy ghim kẹp giấy trong ngăn kéo cạy mở còng tay, nhảy xuống từ phòng bệnh của căn cứ.
Tầng lầu cũng không cao, cậu chỉ bị ngã gãy chân, khập khiễng giãy giụa không được bao lâu, đã bị Bạch Sam ôm trở về. Alpha nhẹ nhàng túm đầu gối bế cậu lên, rõ ràng tư thế thân mật như vậy, Beta trong lòng ngực hắn lại run rẩy đến lợi hại, hốc mắt hõm sâu tràn đầy tuyệt vọng. Sau khi chân khỏe hơn, cậu bị nhốt vào phòng tối không thấy ánh mặt trời này.
“Ngoan ngoãn ở chỗ này cả đời đi.” Bác sĩ Bạch vuốt ve sau gáy cậu nói.
Lục An Hòa đến sức để lắc đầu cũng không có.
Bạch Sam khống chế lực đạo rất tốt, vừa không đến nỗi trầy da bị thương, lại có thể làm loại nóng bỏng tê ngứa khó chịu đựng nhất xâm nhập vào trong đầu Beta.
“Bạch bạch bạch!” Hắn liên tiếp đánh hơn mười roi, mỗi nhát đều dừng ở những chỗ yếu ớt nhất trên cơ thể cậu, phần xương sườn lộ rõ dưới cánh tay, còn có hai bên trong đùi cùng vùng ngực mềm mại, trên làn da trắng nõn lập tức hằn đầy vết roi sưng đỏ.
Lục An Hòa dưới đau đớn cùng khoái cảm đan chéo khống chế không nhịn được khóc ra tiếng, nước mắt dọc theo sườn mặt, giống như chuỗi trân châu bị đứt, không ngừng rơi xuống: “Đừng đánh... Đau, Bạch Sam, tôi đau...”
Bạch Sam không dao động, roi vẫn quất xuống không chút nương tay, hơn nữa mỗi một lần đều chuẩn xác dừng trên vết roi trước đó, đau đớn cùng sợ hãi không ngừng chồng chất, lại vẫn chưa thể đột phá đến giới hạn mà cậu có thể chịu đựng nổi.
Beta khóc đến không còn chút sức lực giãy giụa, chỉ có thể phát ra những tiếng nức nở thật khẽ mỗi khi roi giáng xuống.
“Đừng đánh nữa... Ô...”
“Tôi sẽ không chạy nữa, có thể... Tha cho tôi...”
Cậu nghẹn ngào nói.
Bạch Sam ném roi trên mặt đất, bóp cằm cậu, nâng mặt Lục An Hòa lên, cưỡng bách cậu hôn môi với mình.
Nước mắt không chịu khống chế mãnh liệt tràn ra từ khóe mắt Beta, cả người cậu run rẩy để Bạch Sam hôn, sau đó được buông ra rồi tiến vào. Mười ngón tay hai người đan xen, thân thể vô cùng phối hợp, Lục An Hòa nâng hai chân, trên cánh tay tràn đầy lỗ kim, hai mắt mờ mịt nhìn chằm chằm trần nhà.
Bạch Sam tuyệt đối sẽ không chạm vào cậu lúc tác dụng thuốc đạt tới cao trào nhất, để mặc cậu thừa nhận dục hỏa thiêu đốt thống khổ, hắn sẽ chỉ lựa lúc thuốc vừa tan đi, cả người cậu thoát lực, tinh thần cùng thân thể đều suy yếu nhất, mới ung dung tiến vào khoang sinh sản của cậu.
Lúc này Beta căn bản không có bất luận sức phản kháng nào, chỉ cần tùy tiện đụng vào một chút cũng sẽ chảy nước mắt đạt tới cao trào.
Sau khi trải qua cao trào thân thể đến quỳ cũng quỳ không được, trước sau đều không ngừng chảy ra chất lỏng, cậu quỳ rạp trên mặt đất, thừa nhận ra vào như mưa rền gió dữ đến từ phía sau, hai đầu gối thường thường bị đỉnh bò tới phía trước, lại bị Alpha túm eo thon tiếp tục đưa đẩy, khoang sinh sản bị căng đến cực hạn, miệng huyệt bên dưới không khép lại được, không nhịn được chảy ra dịch màu trắng đục, nhỏ xuống sàn nhà.
“Bạch... Bạch Sam...” Beta khóc đến thở hổn hển, khoái cảm quá mức làm thân thể cậu không ngừng run rẩy.
Răng nanh của Bạch Sam đâm vào sau gáy cậu, chậm rãi cắm vào khoang sinh sản, toàn bộ căn phòng tràn ngập hương vị của hắn, hắn bóp xương hàm dưới của Beta, ôn nhu nói: “Nên gọi cái gì, tôi đã dạy em.”
Beta nghe được tiếng xương khớp vang lên nơi gò má thấm ướt, nức nở đứt quãng: “Chồng... Chồng ơi....”
Bạch Sam nghe vậy, giống như được tiêm thuốc kích dục, ôm lấy vòng eo quá mức mảnh khảnh của cậu, đỉnh vào càng nhanh càng sâu, kéo Beta bị cầm tù vào một vực sâu dục vọng mới.
-Hết chương 25-
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
Bạch Sam kỳ thật sẽ chơi một chút, không giống Tiêu Tầm, hoàn toàn là một cái máy đóng cọc thành tinh
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro