Chương 4: Lưu lại
Edit by Náppu
*
Chương 4: Lưu lại
“Thực xin lỗi, anh ấy chính là như vậy, kỳ thật không phải người xấu.” Đôi mắt xanh biếc của Giản Húc tràn ngập xin lỗi nhìn cậu.
“Tôi... Có thể ở lại không?” Lục An Hòa nhỏ giọng nói, cậu vội vàng giải thích, “Tôi biết rất nhiều, có thể giúp các cậu viết tin điện tử, phân loại rau dưa, nấu cơm cùng quét tước vệ sinh.”
Giản Húc do dự một chút, vẫn là lắc đầu nói: “Xin lỗi, cậu không giúp được chúng tôi cái gì, hơn nữa Alpha khác trong căn cứ cũng sẽ không đồng ý.”
Thiếu niên Alpha tay chân nhẹ nhàng đi ra cửa phòng.
Lục An Hòa nằm trên giường, mờ mịt lại khổ sở.
Vì sao luôn như vậy cơ chứ?
Từ những ngày tháng có hy vọng một lần nữa ngã xuống vực sâu cũng không quá tốt.
Thế giới này không thể cho một Beta như cậu một đường sống sao?
Cậu biết rõ, lấy tố chất thân thể của mình, vô luận một lần nữa tiến vào rừng, hay là trở lại trấn trên khắp nơi là tang thi, xác suất sống sót đều không cao.
—— Phải làm thế nào mới có thể lưu lại?
Tuy rằng sớm muộn gì cũng phải đi, nhưng dưới kiên trì của Giản Húc, Lục An Hòa vẫn được phép lưu lại đến khi miệng vết thương khỏi hẳn.
Cậu ở chỗ này hơn một tuần.
Căn cứ này xây giữa sườn núi, tựa hồ là một cơ sở chữa bệnh trước mạt thế, không quá giống nơi đó của Tiêu Tầm, đám lính đánh thuê Tiêu Tầm hiển nhiên là bị bách dưới uy nghiêm cùng vũ lực mà đi theo bên người Tiêu Tầm, không khí giương cung bạt kiếm, phòng bị lẫn nhau cơ hồ là chuyện thường ngày, sau khi nghe được tin hắn chết lập tức phân tán như chim rời tổ.
Mà ở nơi này, cậu có thể rõ ràng cảm giác được bầu không khí công bằng hài hòa hơn rất nhiều, mọi người đều rất kính sợ Bạch Sam. Bạch Sam nói chuyện rất ít, thậm chí là tùy ý, nhưng một khi ra tiếng, tất cả mọi người sẽ dừng lại nghe hắn nói.
Mấy ngày này số lần cậu nhìn thấy Bạch Sam có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đại bộ phận thời gian đổi thuốc đều là thiếu niên Alpha kia tới.
Cậu được dùng rất nhiều thuốc nhập khẩu.
Công dụng rất tốt, miệng vết thương khép lại nhanh như thổi.
Lục An Hòa nghĩ cách hỏi rất nhiều lần, nhưng hồi đáp nhận được đều giống nhau, cậu không thể lưu lại.
Hẳn là chỉ còn mấy ngày cuối cùng.
Lục An Hòa vùi mặt thật sâu vào đầu gối, cuộn tròn trong một góc giường.
Cậu có thể nhìn ra Bạch Sam là người ra quyền quyết định.
Chỉ cần Bạch Sam không ra lời, cậu không thể nào lưu lại.
Kỳ thật còn có một biện pháp.
Muốn lưu lại đầu tiên phải chứng minh cậu hữu dụng.
Chỉ là, chỉ là...
Lục An Hòa nhìn về phía bàn tay, có hơi run nhè nhẹ.
Cậu thật sự phải làm loại chuyện này sao.
Này cùng với lúc ở nơi đó của Tiêu Tầm có cái gì khác nhau?
Cậu tuy rằng rất trì độn với tin tức tố, nhưng có thể ngửi thấy được tin tức tố của Bạch Sam có chút hỗn loạn.
Loại hỗn loạn này, cậu rất quen thuộc, bởi vì đã cảm thụ qua trên người Tiêu Tầm —— Đây là kết quả do thời gian dài mất đi thuốc ức chế, cố gắng chịu đựng kỳ động dục.
Loại hỗn loạn này đối với Alpha mà nói tương đương với không khoẻ, rất nhiều thời điểm sẽ hạ thấp hiệu suất công việc, ảnh hưởng tới cảm xúc, thậm chí không chừng sẽ lâm vào trạng thái cuồng bạo không yên ổn.
—— Nếu cậu có thể giải quyết loại bực bội này, bác sĩ Bạch có cho phép cậu lưu lại không?
Trong tòa căn cứ này tất cả đều là Alpha, cậu rất chắc chắn Bạch Sam không có bạn lữ.
Lục An Hòa rũ hai mắt, lấy đủ dũng khí, đi tìm Bạch Sam.
Đêm khuya.
Trong căn cứ một mảnh yên tĩnh.
Thời gian này, mọi người trên cơ bản đều đã ngủ.
Bạch Sam còn đang làm việc.
Hắn đem một lát cắt đặt dưới kính hiển vi, chuyển động dụng cụ, ánh đèn ấm áp chiếu lên sườn mặt tuấn nhã của hắn.
“Bác sĩ Bạch?” Lục An Hòa đứng ở cửa thấp giọng gọi hắn.
Bạch Sam ngày thường đều là một bộ mặt lạnh nhạt, không nói chuyện cùng người khác, đặc biệt là cậu, Lục An Hòa đứng được ở chỗ này cũng đã hao hết dũng khí.
Đây không phải lần đầu tiên cậu tới tìm bác sĩ Bạch.
Bạch Sam không quay đầu lại nói: “Trở về. Tôi sẽ không cho cậu lưu lại, chúng tôi đã đánh giá qua thể năng cùng tri thức nghiệp vụ của cậu, tiêu hao ít nhưng năng lực tự bảo vệ mình quá kém, gặp được nguy hiểm chúng tôi phải phân ra tinh lực bảo hộ cậu, chuyện này không có khả năng.”
“Vậy nếu... Tôi có thể giúp ngài thì sao?” Giọng Lục An Hòa run nhè nhẹ.
Bạch Sam buông kính hiển vi, lông mày hơi nhíu: “Giúp tôi cái gì?”
Lục An Hòa đứng ở nơi đó, buông lỏng tay.
Áo tắm dài rộng thùng thình rơi xuống mặt đất, lộ ra thân thể như bạch ngọc phía dưới.
Tiêu Tầm đã từng trêu đùa khen qua thân thể cậu, nói khuôn mặt này của cậu nếu là Omega khẳng định sẽ có vô số Alpha chạy như lùa vịt muốn tới thượng cậu, là người đều sẽ nổi lên dục niệm, cậu không biết đó có phải sự thật hay không.
Nhưng Bạch Sam hiển nhiên không phải người thường, hắn chỉ đứng lên bên cạnh kính hiển vi.
Ánh mắt hắn từ xương quai xanh của Lục An Hòa rơi xuống trên đùi thon dài trắng nõn, nâng lên lông mày, tựa hồ đang chờ cậu nói đáp án.
“Tôi...” Lục An Hòa khống chế không được nhắm lại hai mắt, từ mặt đến tai đều là màu đỏ đậm.
Bạch Sam rốt cuộc đi đến trước mặt cậu, lặp lại: “Giúp tôi cái gì?”
“Nếu, tôi có thể giúp ngài vượt qua kỳ động dục thì sao?” Lục An Hòa run rẩy nói.
Bác sĩ Bạch không trực tiếp từ chối bảo cậu cút đi, cũng không cười hạ lưu đáp ứng như Tiêu Tầm, tóm lại trên mặt hắn vẫn như cũ không có biểu tình gì, chỉ nhìn Lục An Hòa từ trên xuống dưới.
Thần sắc hắn rốt cuộc thả lỏng vài phần, bắt lấy cổ tay cậu nâng lên: “Giúp tôi giảm bớt? Cậu làm được sao.”
Thân ảnh Alpha quá mức cao lớn, Lục An Hòa mở mắt ra, nhịn không được lui về phía sau.
Ngữ khí kia không hề có nhịp điệu.
Nhưng Lục An Hòa phảng phất từ giữa những lời đó cảm nhận được khinh miệt cùng cười nhạo.
Cậu bỗng nhiên cảm thấy rất vớ vẩn.
Thân thể bại lộ bên ngoài lạnh căm căm.
Người như Bạch Sam cùng Tiêu Tầm sao có thể giống nhau, hắn nhất quán bình tĩnh khắc chế, mặc dù là kỳ động dục, tựa hồ cũng có thể dễ dàng nhẫn nại, tin tức tố hỗn loạn với hắn mà nói căn bản không ảnh hưởng toàn cục, sao có thể mạo hiểm lưu lại một Beta.
Là cậu suy nghĩ nhiều.
Móng tay Lục An Hòa bấm thật sâu vào lòng bàn tay.
Khó có thể ức chế xấu hổ và giận dữ chiếm cứ trong đầu cậu.
Chết thì chết đi, chết dưới nanh vuốt tang thi cũng không tồi, còn tốt hơn trải qua loại chuyện này.
“Thử một lần.” Bạch Sam nói chậm rãi.
“Cái gì?” Lục An Hòa có chút khó tin.
Bạch Sam đánh giá cậu, nói: “Cậu không phải nói giúp tôi giảm bớt kỳ động dục sao, thử xem.”
Cậu đời này chưa từng nghĩ tới cũng chưa từng làm loại chuyện “Sắc dụ” này, căn bản không biết nên làm cái gì bây giờ.
Khoảng cách hai người quá thân cận.
Trái tim Lục An Hòa nhảy một cái, bắt lấy áo blouse trắng bên cạnh, nhón chân hôn lên.
Môi Bạch Sam vừa lạnh băng vừa mềm mại.
Lục An Hòa hôn đến gập ghềnh, rất không thuần thục.
Tiêu Tầm đối với chuyện hôn môi không có hứng thú, càng nguyện ý trực tiếp làm cậu, tuy rằng ngẫu nhiên cũng sẽ cưỡng bách hôn cậu, nhưng phần lớn thời điểm đều là thô bạo tùy ý, cho nên xét về kỹ xảo hôn môi, Lục An Hòa tự xưng là dốt đặc cán mai.
Cậu thử vói đầu lưỡi vào bờ môi duyên dáng, Bạch Sam không phản kháng, để cậu vụng về trêu chọc hàm trên cùng môi lưỡi mình. Lục An Hòa mút môi dưới của hắn, thường thường đụng đến hàm răng của đối phương.
Lục An Hòa duỗi tay, sờ soạng đụng vào đai lưng của Bạch Sam.
Cậu nỗ lực áp xuống bản năng kháng cự của thân thể, run rẩy duỗi tay cởi đai lưng Bạch Sam.
Lục An Hòa bởi vì không thích loại chuyện này, khoa tay một hồi lâu mới cởi bỏ được đai lưng, đồ vật cực lớn của Alpha lộ ra.
Bởi vì là Alpha, nơi kia của Bạch Sam không chút nào kém hơn so với Tiêu Tầm, mặc dù là trạng thái nửa cương cứng, độ lớn cũng đã làm da đầu tê dại, Lục An Hòa cong gối quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu lên, há mồm ngậm lấy quy đầu đỏ bừng cực lớn.
Bạch Sam nói: “Ai dạy cậu? Đã làm cùng Alpha khác?”
Lục An Hòa không muốn trả lời vấn đề này.
Chỉ nỗ lực ngậm lấy vật kia.
Bị trêu chọc như vậy nếu còn không có phản ứng, đó chính là công năng của Alpha có vấn đề.
Lục An Hòa gần như ngậm hết phần đầu, rõ ràng có thể cảm nhận được kia đồ vật lớn thêm vài phần, cậu đánh giá kích cỡ một chút, cho rằng bản thân hoàn toàn không có khả năng đem nguyên cây nuốt vào, nhưng nếu đã bắt đầu, cậu cũng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục.
Cậu chỉ biết ngậm dương vật, để nó ở trong miệng chậm rãi đưa đẩy, cũng không rõ ràng tiếp theo nên làm cái gì bây giờ.
Trên thực tế kỹ thuật khẩu giao của Lục An Hòa so với hôn môi còn kém hơn, kỳ động dục của Tiêu Tầm cậu đã từng muốn thử dùng phương pháp khác, miệng hoặc là tay, làm cho bản thân ít thảm hơn một chút, nhưng thử một lần, Tiêu Tầm chê như vậy không đủ tận hứng, đến cuối cùng vẫn đao thật kiếm thật mà làm.
Bạch Sam duỗi tay, tùy ý đặt trên đầu cậu, nhẹ nhàng túm chặt đỉnh đầu.
Một lát sau cọ xát của Lục An Hòa rốt cuộc làm Alpha mất đi nhẫn nại, Bạch Sam vẫn cứ không có biểu tình gì, bắt lấy tóc mềm mại của cậu nhịn không được vuốt ve, sau đó hơi hơi cúi thân, đè lại sau gáy cậu.
Không chờ Lục An Hòa phản ứng lại, bàn tay to rộng đã dùng sức ấn xuống gáy cậu.
Dương vật thô dài trực tiếp xỏ xuyên qua chỗ sâu trong yết hầu.
“Ô ô —— ô!” Lục An Hòa bị dọa tới, đầu gối trên mặt đất lui về phía sau, muốn tránh thoát, lại bị bàn tay kia không nhanh không chậm đè lại, chặn lai toàn bộ đường lui.
Dương vật kia làm khóe miệng cậu căng đến nứt ra, Lục An Hòa nhịn không được buồn nôn sinh lý, muốn đem đồ vật trong miệng nhổ ra, rồi lại không dám làm hàm răng chạm vào nó, chỉ có thể để yên tại chỗ, yết hầu không ngừng co rút lại, khóe mắt tràn ra nước mắt khó nhịn.
Cậu đỏ bừng mắt, môi bị căng ra cực hạn, đôi mắt ngập nước nhìn về phía Bạch Sam.
Tình cảnh này quả thực gợi tình tới cực điểm, mà chính cậu vẫn còn ngây thơ không biết.
Động tác Bạch Sam khựng lại.
Giây tiếp theo, cậu còn chưa phản ứng lại, dương vật đã từ trong miệng lui ra bên ngoài, cả người bị bế lên, ném tới giường khám bệnh ở một bên.
“Anh làm gì?” Lục An Hòa lắp bắp nói, khóe miệng cậu bị căng nứt ra, còn dính chút tơ máu.
“Cậu không phải muốn lưu lại sao?” Giọng Bạch Sam có chút mất tiếng, rất không rõ ràng, cứ như là ảo giác của Lục An Hòa, “Tôi đã nói rồi, thử một lần.”
Tròng mắt màu hổ phách của hắn dừng trên thân thể không tỳ vết của Lục An Hòa: “Tự cậu tới.”
Đêm khuya trong căn cứ tĩnh lặng, ở trong phòng làm việc của Bạch Sam.
Sau màn giường là giường nhỏ Bạch Sam ngày thường nghỉ ngơi, lúc này một mảnh hắc ám, bên trong thường thường truyền đến tiếng vải ma sát cùng tiếng thở dốc áp lực.
Có lẽ vì trong không gian kín, Lục An Hòa lúc này mới ngửi được hương vị tin tức tố mãnh liệt.
Hương vị kia không quá giống Tiêu Tầm, tin tức tố của Tiêu Tầm là một loại mùi hương nồng đậm, mang theo tính xâm lược mãnh liệt, mà Bạch Sam lại lạnh nhạt hơn rất nhiều, là một loại mùi thanh lãnh khó có thể hình dung, giống như mùi hương thanh nhã từ người khác, thế nên chờ đến lúc cậu phản ứng lại, hương vị thông thường kia đã vô thanh vô tức thẩm thấu vào toàn thân.
Cậu cũng không rõ ràng cách âm ở nơi này.
Lục An Hòa lấy cổ tay nhét vào trong miệng, tránh cho mình khống chế không được phát ra bất luận thanh âm nào, nửa quỳ trên giường nhỏ, nâng thẳng đồ vật thô to, nỗ lực ngồi xuống.
Cậu quay mặt qua chỗ khác, tận lực không cho Bạch Sam nhìn thấy bộ dáng bối rối bất kham của mình, ngón tay sờ soạng căng ra huyệt khẩu, để cho đồ vật kia đâm vào lối đi nhỏ hẹp đã được nước bọt làm ướt.
Chỉ mới cho vào một nửa, đã khó có thể chịu đựng được cảm giác căng đầy tràn ngập hạ thân.
Lục An Hòa hơi hơi phát ra run.
Trong màn rất tối, cậu nhìn không ra Bạch Sam thích hay là không thích, người sau dùng bàn tay nâng lên sau eo cậu, đầu ngón tay lưu luyến vuốt ve bên hông. Hậu huyệt nhỏ hẹp của Beta căn bản không thích ứng để làm tình, mặc kệ làm bao nhiêu lần vẫn sẽ khó chịu.
Cậu hai chân tách ra, nửa quỳ trên giường khám bệnh, giữa hai chân kẹp dương vật thô to của Bạch Sam, tư thế này làm cậu hành động không tiện, đùi cùng đầu gối đều rất mỏi, cậu hoạt động một chút, muốn rời khỏi đổi một tư thế khác càng thoải mái hơn, lại một lần nữa bắt đầu.
Chỗ hai người giao hợp một mảnh dính nhớp ướt át, không chờ cậu xây dựng xong tâm lý, Alpha bỗng nhiên buông lỏng tay.
Lục An Hòa quỳ không vững, cả người rơi xuống, dương vật thô to trực tiếp xỏ xuyên qua huyệt đạo nhỏ hẹp, cả người cậu cong xuống, thân mình gập lại rơi vào trong lòng ngực Bạch Sam, hàm răng cậu cắn chặt cánh tay mình, cường ngạnh nuốt xuống sợ hãi trong cổ họng, trên cổ tay bị cậu cắn ra một vòng vệt đỏ, cái trán chống lên vai Alpha, căn bản không có sức lực đứng dậy.
Rõ ràng thân thể khó chịu, nhưng miệng huyệt lại rất quen thuộc không ngừng phân bố ra chất lỏng bôi trơn, vừa mới bị dọa đến một chút, thịt huyệt ướt át mẫn cảm đã không nhịn được co rút xoắn chặt lại, làm Bạch Sam cũng nhịn không được phát ra một tiếng than thở trầm thấp.
Cả người Lục An Hòa thấm vào khí vị của Alpha.
Hai mắt cậu ướt dầm dề, căn bản không dám nhúc nhích, chỉ cần vừa động sẽ liên lụy đến đồ vật thô to trong cơ thể, cảm giác kích thích kia làm cậu suýt nữa thét chói tai ra tiếng.
-Hết chương 4-
=•◆•==°◇°==¡◆¡==•◇•==.◆.==°◇°=
【Tác giả có lời muốn nói: 】
【 Bạch Sam: Ngoài mặt lạnh lùng.jpg. Trên thực tế: Chít chít nổ mạnh. 】
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro