Chương 5: Chủ động mở ra khoang sinh sản

Edit by Náppu

*

Chương 5: Chủ động mở ra khoang sinh sản

Cậu giương mắt nhìn Bạch Sam, ánh mắt Alpha vẫn tỉnh táo, đang thất thần thưởng thức mắt cá chân tinh tế của người quỳ gối phía trên, thanh âm có chút ám ách: “Thế nào, như này đã kết thúc?”

Lục An Hòa có chút co rúm lại, lập tức bị Alpha rất có ý vị cảnh cáo giữ lại.

Cậu dùng sức lắc lắc đầu, đều đã làm được đến một bước này cậu sao có thể từ bỏ.

Lục An Hòa duỗi tay để trên đệm giường, cố hết sức nâng lên hai chân phát run, chậm rãi bắt đầu cử động lên xuống, tư thế này đối với cậu vẫn quá gian nan, chân rất nhanh dần bủn rủn, mà dương vật trong cơ thể thậm chí ngày càng lớn hơn, không hề có ý mềm xuống.

Đến cuối cùng cậu bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi cả người ngã xuống, cắm đến một chiều sâu xưa nay chưa từng có, cậu muốn thoát khỏi loại cảnh ngộ này, mắt cá chân lại bị bàn tay to rộng của Alpha nắm chặt chẽ, ngay cả đứng dậy cũng không thể.

Thời điểm ở cùng Tiêu Tầm, cậu không cần tự mình xuất lực, nhưng lúc này đây phải hoàn toàn dựa vào cậu chủ động, tốc độ cũng chậm đi rất nhiều, nhưng cảm giác nguyên cây dương vật hoàn toàn đi vào rồi rút ra làm thân thể phá lệ run rẩy.

Khoái cảm làm cậu không còn sức lực, nhưng cảm giác chậm chạp lại không cách nào giải thoát đến muốn đòi mạng lại thúc giục cậu tiếp tục, cố tình hết thảy còn bị Alpha trước mắt nhìn thấy, xấu hổ khó lòng giải thích làm mỗi một tấc da thịt của cậu đều nóng bỏng.

Bạch Sam mặc dù như vậy vẫn lạnh nhạt ưu nhã, mà cậu lại chật vật bất kham.

Lục An Hòa lần nữa thoát lực, không hề phòng bị ngã xuống tới gốc, căn dương vật thô to nặng nề đụng phải cửa khoang sinh sản, quanh lối đi liều mạng co rút lại.

Bạch Sam bỗng nhiên nhìn cậu một cái, đôi mắt nhạt màu nhìn kỹ mỗi một tấc không cam lòng cùng xấu hổ giận dữ trên mặt cậu, nói: “Cho tôi đi vào.”

“Cái gì...?” Lục An Hòa mất giọng.

“Cậu không phải muốn giảm bớt kỳ động dục của tôi sao? Đến khoang sinh sản cũng không muốn mở ra?” Bạch Sam trào phúng nói.

Cả người Lục An Hòa đều là mồ hôi, cơ hồ nghe không rõ lắm hắn nói cái gì.

Cậu nắm chặt khăn trải giường bên người: “Nhưng... Nhưng mà...”

“Chút việc này cũng làm không được tôi khuyên cậu vẫn là đừng uổng phí sức lực.” Thanh âm Bạch Sam không hề có độ ấm, thương hại nâng người trong lòng ngực lên.

Lục An Hòa lắc đầu nói: “Không... Tôi có thể, cầu xin anh...”

“Vậy mở ra.” Bạch Sam nhẹ giọng lặp lại.

Lục An Hòa hít sâu một hơi, khoang sinh sản của cậu mỗi lần đều bị Tiêu Tầm mạnh mẽ phá mở, phải tự mình đón ý hùa theo vẫn là lần đầu tiên, cậu căn bản không có kinh nghiệm, chỉ có thể thật cẩn thận nâng chân, để đồ vật kia đi vào chỗ sâu nhất, đỉnh đến bên miệng khoang sinh sản.

Cậu thấp giọng thở hổn hển, kiệt lực giảm bớt kháng cự thể xác lẫn tinh thần, tách ra đầu gối, thật chậm thả lỏng vị trí kia.

Kỳ thật trực tiếp mở rộng sẽ bớt khó chịu hơn một chút, nhưng cậu căn bản không dám, khủng hoảng trong tiềm thức làm cậu cảm thấy nếu đồ vật kia trực tiếp đâm vào khoang sinh sản sẽ làm bên trong bị xé rách.

Khoang sinh sản ấm áp ẩm ướt chậm rãi mở ra một nửa, bao lấy phần đầu dương vật thật lớn của Alpha.

Chỗ miệng khoang căng trướng đến không chịu được, mỗi một chút ma sát đều sẽ liên lụy đến toàn bộ lối đi, khoang sinh sản thoái hóa héo rút của Beta không phải dùng để sinh sản, trên thực tế bên trong dày đặc dây thần kinh, làm cho càng thêm mẫn cảm, đây cũng là nguyên nhân trước khi mạt thế có rất nhiều người giàu thích nuôi Beta làm nô lệ tình dục.

Huyệt đạo từng đợt từng đợt mãnh liệt co rút, mỗi một lần đều làm cho càng nhiều chất lỏng dính nhớp trào ra, trái tim Lục An Hòa kịch liệt nhảy lên, cây đồ vật kia bị kẹt một nửa trong miệng khoang sinh sản, cậu đã không cách nào mở ra, khép lại càng không được, căng trướng đến khó có thể chịu đựng, hai chân vô thức muốn khép lại tránh thoát đi, bàn tay chống sau người kiệt lực lui về phía sau, nước mắt rốt cuộc khống chế không được rơi xuống.

“Tôi... Không tiếp tục...” Cậu nghẹn ngào nói, “Tôi không ở lại, anh cho tôi ra, đi ra ngoài!”

Bạch Sam rốt cuộc có động tác, lại không phải để cậu rời đi, mà là đứng dậy, Lục An Hòa bị bắt nằm sấp trên giường bệnh, hai chân bị kéo căng đến tận cùng.

Dưới ánh đen vàng mỏng manh chiếu trên giường, có thể nhìn thấy miệng huyệt nộn hồng không ngừng co rút lại, như muốn nuốt nguyên cây cự vật của Alpha vào càng sâu, eo mông bởi vì khoái cảm mà không nhịn được phát run, nơi giao hợp một mảnh dính nhớp.

Ánh mắt Bạch Sam khẽ lay động.

Nếu Lục An Hòa mẫn cảm hơn một chút với tin tức tố, chỉ sợ sẽ bị hơi thở tràn ngập trong không khí dọa sợ.

Động tác của hắn làm nơi hai người giao hợp bị tác động, nhưng bởi vì phần đầu chưa hoàn toàn mở ra cửa khoang, mỗi một lần nhúc nhích đều sẽ ảnh hưởng tới khoang sinh sản, Lục An Hòa khủng hoảng đến cực điểm, liều mạng muốn đẩy Alpha trên người ra, động tác của Alpha không lớn nhưng lại cứng như bàn thạch, cơ hồ không uổng chút sức lực nào ấn cậu trở về.

Lục An Hòa thấp giọng nức nở, móng tay thật sâu véo vào cánh tay Bạch Sam.

Bạch Sam không dao động, duỗi tay sờ đến vị trí nào đó trên bụng nhỏ của cậu, sau đó đè xuống, không ngừng xoa nắn.

Hắn đè ép vừa vặn là vị trí khoang sinh sản.

Lục An Hòa cơ hồ là lập tức nhỏ giọng kêu lên.

Hai chân cậu đạp loạn, đầu gối kẹp chặt lại tách ra, nhưng vẫn không thể có được nửa phần thương hại, hỗn độn mà bất kham đến cực điểm.

Không biết phương thức Bạch Sam ấn thế nào lại có hiệu quả, cảm giác đau đớn khi bị xé rách biến mất vài phần, hắn cảm giác được địa phương kia trở nên càng thêm ướt át sung huyết, tựa hồ đang hoan nghênh mãnh liệt xâm lấn.

Nhưng mà Bạch Sam làm đến bước này bỗng nhiên dừng lại.

Hắn tựa hồ rất tuân thủ cái lời hứa kia —— tự cậu tới.

Lục An Hòa đã không dám trợn mắt nhìn, cậu nhận mệnh phát run, khuỷu tay chống đỡ chính mình, làm cho bản thân có vẻ bớt khó coi hơn một chút, kiệt lực thả lỏng nơi đó, làm nguyên cây dương vật thật chậm rãi tiến vào khoang sinh sản, cuối cùng khoang sinh sản nhỏ hẹp cũng bị hoàn toàn căng ra, tuy rằng còn chưa đủ để nuốt vào toàn bộ, nhưng đối với Alpha mà nói không thể nghi ngờ đã là cực đại thỏa mãn ham muốn chinh phục cùng dục vọng khống chế.

Lục An Hòa nằm trên giường bệnh, mu bàn chân căng chặt, đến một tia sức lực cũng không có.

Bạch Sam rốt cuộc không cưỡng bách cậu tự mình động nữa, ôm lấy vòng eo cậu, đâm tới.

Hắn cúi đầu hôn lên tóc đen mướt mồ hôi của Lục An Hòa, có thể nói là ôn nhu, nhưng Lục An Hòa cơ hồ không cảm nhận được, bởi vì so với động tác trên tay hắn có thể nói là ôn nhu, hạ thân hắn lại đâm vào thật sự quá nặng nề.

Như là tình dục bị đè ép nhiều ngày mở ra một cánh cửa, căn bản không thể quay đầu.

Lục An Hòa dưới thủ pháp của hắn khó có thể áp chế nức nở cùng thở dốc, trong mắt đỏ bừng chảy ra nước mắt, cái gì cũng không nói ra được. Tiêu Tầm mỗi lần ở trên người cậu phóng thích tinh lực dư thừa, đều là thô bạo không có nặng nhẹ, mà Bạch Sam lại không giống, hắn so với Alpha bình thường càng có thể khống chế dục vọng của chính mình, tốc độ chậm hơn rất nhiều.

Nhưng mỗi một lần đều tiến vào đến chỗ sâu nhất, được khoang sinh sản ướt nóng chặt chẽ bao bọc, sau đó lại nguyên cây rời khỏi.

Tra tấn trước khi tiến đến cao trào bị kéo dài vô hạn, cả người Lục An Hòa đều là mồ hôi, hữu khí vô lực nằm dưới thân Alpha, huyệt đạo mẫn cảm cùng cửa khoang rõ ràng cảm thụ được hình dạng dương vật của Alpha, đến cuối cùng động tác của đồ vật kia như biến thành hình cụ, miệng huyệt cùng đùi của Lục An Hòa vừa sưng vừa đau.

Cậu cho rằng bộ dáng Bạch Sam cấm dục, sẽ không hung hăng như Tiêu Tầm, nhưng cậu hiển nhiên xem nhẹ bản năng đáng sợ của Alpha, hắn cứ như vậy ấn Lục An Hòa thao đến khi trời dần sáng.

So với thay đổi tư thế mây mưa, Bạch Sam tựa hồ càng thích dùng một tư thế lăn lộn cậu tới cuối cùng.

Lục An Hòa bị tra tấn đến ngón chân đều cuộn tròn.

Cậu cơ hồ dưới tình trạng không còn ý thức cảm thụ dương vật Alpha trong cơ thể nhảy dựng lên, khủng hoảng lại lần nữa ập vào trong lòng, cậu run run bắt lấy áo blouse trắng của Bạch Sam, dùng giọng mất tiếng đến cực điểm khẩn cầu: “Đừng... Đừng bắn vào trong, sẽ mang thai... Ư!”

Kỳ thật cậu khẩn cầu như vậy tất nhiên là tốn công vô ích, cho dù còn chưa tiến vào kỳ động dục, Alpha lúc bắn tinh sẽ chỉ càng thêm mất đi lý trí, chỉ muốn ấn chặt người dưới thân hung hăng bắn vào, thao đến mang thai là tốt nhất.

Nhưng Bạch Sam tựa hồ nghe thấy lời cậu nói, động tác ngừng lại.

Lục An Hòa mơ hồ nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên bác sĩ ở phương diện này càng cẩn thận hơn một ít.

Hẳn là không có Alpha nào muốn nam Beta mang thai con của mình đi.

Không đợi cậu cảm thấy may mắn xong, Bạch Sam một tay quay người cậu áp trở lại trên giường, vừa sâu vừa mạnh mẽ đưa đẩy không biết bao nhiêu lần, sau đó ấn chặt cậu, không màng người sau nức nở cùng liều mạng giãy giụa, chất lỏng nóng bỏng tất cả bắn vào trong khoang sinh sản.

Thanh âm hắn lạnh băng tàn nhẫn lại rõ ràng, như là lưỡi dao cắt nát trái tim cậu: “Yên tâm, xác suất nam Beta mang thai là hai mươi phần vạn, mỗi một người đều đáng giá nghiên cứu, cậu nếu thật sự mang thai, cũng là cống hiến cho sự nghiệp y học.”

Lục An Hòa thần sắc hoảng hốt cuộn tròn trên giường bệnh.

Ánh mặt trời sáng sớm dừng trên mắt cậu, nước mắt không biết là mới tràn ra hay là vẫn luôn đọng lại nơi đó, cậu trần như nhộng nằm một chỗ, cảm thấy bản thân như là công cụ nào đó của Bạch Sam, hoặc là mô hình giải phẫu, đang đánh giá cậu có đủ tiêu chuẩn có thể lưu lại hay có hữu dụng không mà thôi.

Chờ lúc cậu xuống giường, Bạch Sam đã chỉnh trang xong quần áo, quả nhiên thể lực của Beta cùng Alpha không thể đánh đồng, lăn lộn cả đêm, sắc mặt hắn căn bản không có chút mỏi mệt, thậm chí bởi vì tin tức tố tùy ý phát tiết mà thả lỏng không ít.

Lục An Hòa muốn uyển chuyển hỏi hắn có vừa lòng loại chuyện này không, lại ngại mở miệng.

Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa.

“Vào đi,” Cậu bỗng nhiên nghe thấy Bạch Sam nói.

Lục An Hòa hoảng sợ, không nghĩ tới Bạch Sam không chút nào bận tâm đến cậu, bất chấp đau nhức trên người, kinh hoảng thất thố muốn đứng dậy tìm đường ra, nhưng phòng kiểm tra là phòng kín, bên trong chỉ có một chiếc giường, cậu suýt nữa đụng ngã giá truyền dịch bên cạnh.

Bạch Sam liếc mắt nhìn cậu, tùy tay ném qua một tấm chăn bao lấy cậu.

Chăn không lớn, Lục An Hòa nỗ lực che lại mình, nỗ lực hạ thấp cảm giác tồn tại.

Thiếu niên tóc nâu mắt lục nhìn đèn sáng, gãi gãi tóc nói: “Bác sĩ Bạch... Tối hôm qua anh không ngủ hả?”

“Ừ,” Bạch Sam nhàn nhạt lên tiếng, “Làm thực nghiệm.”

Thanh âm hai người nói chuyện với nhau gần trong gang tấc, màn che của phòng kiểm tra phi thường mỏng, Lục An Hòa có thể xuyên thấu qua màn dễ như trở bàn tay nhìn thấy mơ hồ hình dáng bên ngoài, cậu nỗ lực rúc dưới chăn hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, che lại miệng, đến tiếng hít thở cũng không dám quá nặng nề.

“Em muốn nói, cái kia, chính là,” Giản Húc bối rối nói, “Có thể để Lục An Hòa lưu lại không? Trong căn cứ tất cả đều là Alpha, em cũng chưa từng gặp qua Beta. Phòng thí nghiệm cũng thiếu người hỗ trợ...”

“Tôi sẽ không để người ngoài tiếp xúc phòng thí nghiệm.” Bạch Sam đánh gãy hắn.

Giản Húc héo rũ, bỗng nhiên lại nhạy bén phát hiện Bạch Sam khó có được không bác bỏ lời của hắn, là để Lục An Hòa sớm một chút rời đi, ánh mắt sáng lên: “Con người Lục An Hòa khá tốt, tiêu hao tài nguyên cũng ít, thật sự không thể cho cậu ấy lưu lại sao?”

Bạch Sam lâm vào trầm mặc.

Việc này rất hiếm thấy ở Bạch Sam, quyết định của hắn luôn luôn quyết đoán nhanh chóng, rất ít khi có lúc do dự như vậy, mà lời hắn nói càng làm Giản Húc thêm kinh ngạc: “Để nói sau.”

Giản Húc còn muốn nói gì nữa, Bạch Sam làm một cái thủ thế từ chối, để hắn rời đi.

Giản Húc đầy mặt lo lắng, lưu luyến từng bước rời khỏi phòng thí nghiệm, lúc đi tới cửa, hắn nhặt lên một kiện áo tắm dài màu trắng trên mặt đất, nghi hoặc nói: “Ở đây sao lại có một cái áo tắm?”

Lục An Hòa trong phòng kiểm tra cả người cứng đờ.

Bạch Sam nhìn kiện áo tắm thật dày kia, lại nghĩ tới bộ dáng đêm qua loại vải này trượt xuống từ trên thân thể xinh đẹp của Beta, môi bị cậu cắn đến đỏ tươi, rõ ràng rất không tình nguyện, vẫn cứ khẩn cầu hắn dùng loại phương thức này cho bản thân lưu lại.

Thật đúng là...

Hắn cũng lười giải thích, nhận lấy kiện áo tắm dài, nói: “Là của tôi.”

Giản Húc vừa đi ra ngoài vừa buồn bực, kích cỡ quần áo của bác sĩ Bạch có nhỏ như vậy sao?

-Hết chương 5-

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Nếu là động vật, Giản Húc giống như chó golden nhiệt tình, bác sĩ Bạch là mèo Xiêm quý hiếm, Tiêu Tầm là chó berger Đức

Golden xem ra chả có nguyên tắc gì là một con chó tốt cả, hẳn là sẽ đánh nhau với berger

Nhưng hai đứa đều sẽ bị mèo lớn cho một cái tát

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro